Long Thần Tại Đô

Chương 504

Sau khi tâm trí của trùng quái bị khắc dấu ấn, Diệp Phàm mới thở ra một hơi, hai tay hơi run, sấm sét ngưng tụ ở tay cũng dần dần biến mất.

Thoát được cái chết, quái trùng ngồi sụp xuống đất, thở hổn hển.

Diệp Phàm quan sát quái trùng cẩn thận, hỏi: "Nói đi, rốt cuộc mày là loại quái vật gì?"

"Quái vật? Tôi á..." Quái trùng khó chịu nhìn Diệp Phàm, nói: "Ông đây là rồng".

"Tao phải nhắc nhở mày, bây giờ, chỉ cần một suy nghĩ là tao có thể quyết định mày sống hay chết, vậy nên, phải chú ý thái độ nói chuyện của mày" Diệp Phàm không định chiều chuộng con quái trùng này, nên cũng không khách khí mà uy hiếp nó.

"Ngài..."

Quái trùng cực kì tức giận.

Tuy nhiên, vẫn không dám nổi giận.

Đúng như Diệp Phàm nói, bây giờ sống chết đều chỉ cần một suy nghĩ của anh.

Nếu như nổi giận với Diệp Phàm, thì đúng là đâm đầu vào cái chết!

Tục ngữ nói rất đúng, đứng dưới mái hiên thì phải biết cúi đầu.

Quái trùng mặc dù không phục, cảm thấy vô cùng bực bội, nhưng lúc này, nó cũng không dám sống mái với Diệp Phàm.

Do dự một lúc, quái trùng mới nói với Diệp Phàm: "Tôi thực sự là rồng, chỉ là, tôi đã ngủ say một thời gian dài, ít nhất cũng khoảng vài trăm nghìn năm, nếu không có linh khí phục hồi, tôi cũng không thể tỉnh dậy được".

"Mày ngủ vài trăm nghìn năm rồi?"

Diệp Phàm vẫn luôn nhìn chằm chằm vào quái trùng, dựa theo kinh nghiệm của anh, từ thái độ và giọng điệu, nó chắc không nói dối.

Hơn nữa lời của quái trùng mặc dù khó tin nhưng vì những thay đổi kì lạ trên thế giới, nhiều chuyện khó tin đã xảy ra, nói cách khác, trong thời đại này chuyện khó tin trong mắt người thường lại là chuyện hết sức bình thường.

"Được rồi, cứ cho là mày đang nói thật đi, vậy mày đến đây làm gì? Diệp Phàm hỏi.

"Là vì cây tạo hóa" Quái trùng nói.

"Cây tạo hóa?"

"Vâng, từ khi tôi tỉnh lại đến nay, vẫn dựa theo cảm giác trong tâm trí để tìm đến dãy núi này, sâu trong dãy núi có một cây tạo hóa sắp xuất hiện.

"Ồ?" Diệp Phàm cau mày.

Lần này, anh không hề hoài nghi lời của quái trùng.

Bởi vì, nếu kết hợp lời của quái trùng và việc Hoàng Tiêu muốn tự mình đem người vào dãy núi Rocky, lại thêm kẻ được gọi là vua tình báo của các nước phương Tây Olsius đem theo quái vật được khu 51 nghiên cứu lúc này cũng đang ở dãy núi Rocky.

Điều này đủ để chứng minh, dãy núi Rocky chắc chắn có chuyện gì đó nghiêm trọng sắp xảy ra.

Trước kia Diệp Phàm nghĩ không ra đây là chuyện gì.

Dù sao, so với tự thay đổi kì lạ của thế giới, sự thay đổi dãy núi Rocky cũng chẳng đặc biệt gì, nhưng chỉ có dãy rocky là thu hút được đám người như Hoàng Tiêu, Olsius đến.

Bây giờ, qua lời của quái trùng, Diệp Phàm đã hiểu toàn bộ mọi chuyện rồi.

Nhất định là "cây tạo hóa" trong lời quái trùng nói đã thu hút đám người như Hoàng Tiêu, Olsius, điều này cũng chứng minh, lời quái trùng nói là thật.

Đùng đùng!

Nhưng khi Diệp Phàm định tiếp tục tra hỏi quái trùng, mặt đất đột nhiên rung lắc dữ dội, như dãy Rocky đang xảy ra động đất, thay đổi đổi ngột thế này khiến Diệp Phàm và Tần Lâm đứng không vững, thiếu chút nữa ngã nhào trên mặt đất.

Ngoài ra, khi mặt đất đang rung lắc dữ dội, từng tiếng vang kinh thiên động địa phát ra từ sâu trong dãy núi.

Theo bản năng, Diệp Phàm nhìn về phía sâu trong dãy núi, anh nhìn thấy ở đó có một cây cổ thụ cao chót vót đang phát triển vô cùng nhanh.

Cây cổ thụ cao chót vót này quá thần kì, cành lá như một chiếc ô, tốc độ phát triển nhanh đến mức khó tin, chỉ vài giây thôi, ngọn cây cổ thụ đã vươn đến trời xanh.

Khiến người kinh hãi nhất là mặc dù cây cổ thụ cao chót vót kia đã vươn dài lên trời cao nhưng nó không hề dừng lại.

Lúc này, nếu có ai đang ở ngoài trái đất chắc hẳn họ cũng có thể nhìn thấy, cây cổ thụ cao chót vót vươn khỏi tầng khí quyển, trực tiếp mọc ngoài vũ trụ.

Khi cây cổ thụ cao chót vót mọc ra ngoài vũ trụ, bên ngoài vũ trụ cũng xuất hiện những dây leo xanh biếc đàn vào nhau như mạng nhện, nó giăng khắp nơi, mọc tràn lan, nhanh chóng trải lên toàn bộ bên ngoài trái đất.

Hơn nữa, những dây leo xanh biếc kết nối với cây cổ thụ cao chót vót.

Đến lúc này, cây cổ thụ cao chót vót kia mới không phát triển nữa.

Nhưng khi cây cổ thụ dừng việc phát triển lại, phần phía dưới của cây mọc ra những quả to như trái bóng rổ.

Những quả này màu sắc khác nhau, có quả mọc trên thân cây, có quả mọc trên cành cây.

"Ôi trời ơi, đây chính là cây tạo hóa của trời" Nhìn thấy cây cổ thụ cao chót vót mọc sâu trong dãy núi Rocky, quái trùng kinh ngạc thét lên, đồng thời giải thích với Diệp Phàm: "Đây là một đoạn của cây kiến mộc, nó đang sống lại, điều này thực sự quá khó tin".

"Những quả mọc ra từ cây này, được gọi là quả thế giới, mỗi quả này đều có giá trị rất lớn."

"Người thường ăn vào, có thể đạt được năng lực đặc biệt mạnh mẽ, người tu hành luyện hóa quả thế giới còn có thể nâng cao tốc độ tu hành của mình lên gấp nhiều lần.”

Khi con quái trùng giải thích, nó không nhịn được mà chảy nước miếng.

Diệp Phàm và Tần Lâm nghe xong lời giải thích này, vô cùng kinh ngạc, họ không lạ gì cây kiến mộc, thần thoại của Hoa Hạ từng ghi chép lại, cây kiến mộc là cầu nối giữa trời, đất, người và thần.

"Hai người ngẩn người làm gì? Chúng ta nhanh đi về phía trước đi, nếu không, quả trên cây kiến mộc sẽ bị người khác cướp sạch."

Hai mắt quái trùng phát sáng, thúc giục Diệp Phàm và Tần Lâm.

Mặc dù nó hận không thể bay qua kia cướp lấy quả thế giới, nhưng bây giờ quyền sinh quyền sát của nó đều nằm trong tay Diệp Phàm, không nhận được sự cho phép của Diệp Phàm, nó không dám hành động.

Nghe thấy lời nhắc nhở của quái trùng, Diệp Phàm và Tần Lâm tỉnh lại từ trong kinh ngạc, họ không nói nhiều, lập tức vội vàng chạy vào sâu trong dãy núi Rocky.

Nhìn thấy Diệp Phàm và Tần Lâm đều chạy vào sâu trong dãy núi, quái trùng cũng vội vàng chạy theo.

Hai người một trùng nhanh chóng chạy qua núi rừng, dùng tốc độ nhanh nhất để chạy về ngọn núi cao nhất nằm sâu trong dãy Rocky.

Động tĩnh mà cây kiến mộc tạo thành không nhỏ, dù là nhà thám hiểm trong dãy núi Rocky hay là dã thú biến dị cũng đều vội vã chạy đến, ngay cả những thế lực lớn của phương Tây sau khi phát hiện ra chuyện này cũng nhanh chóng phái người đi vào sâu trong dãy núi, muốn cướp đoạt cây kiến mộc và quả thế giới.

Vậy nên, càng đến chậm, càng khó đoạt được quả thế giới.

Vì vậy, tốt nhất là lao đến cây kiến mộc càng nhanh càng tốt, rồi nhanh chóng hái quả thế giới.
Bình Luận (0)
Comment