Long Thần Tại Đô

Chương 525

Mấy ngày nay, Diệp Thế Xung phải chịu quá nhiều tủi nhục.

Hắn đường đường là con trai của một trong bốn người đứng đầu của thành phố Áo, một cậu thiếu gia quần là áo lượt, không chỉ phải chịu đánh mà còn bị hành hạ, cuối cùng phải đi đến bước đường chịu nhục làm nô lệ, phải phục vụ Bạng Địch như người hầu, bị nó quát tới quát lui, thực sự quá thảm.

May mà hắn chịu được đến lúc máy bay hạ cánh xuống thành phố Áo.

Máy bay đã hạ cánh xuống thành phố Áo rồi, hắn cũng không cần phải tiếp tục chịu đựng nữa.

Bắt đầu từ bây giờ, hắn sẽ báo thù.

Hắn sẽ đem tất cả đau khổ của mấy ngày hôm nay, trả lại gấp trăm, gấp nghìn lần cho Diệp Phàm, Bạng Địch.

Nhưng Diệp Thế Xung không phải loại mất não, hắn sẽ không vì máy bay vừa hạ cánh xuống thành phố Áo, đã lập tức hống hách đòi trả thù Diệp Phàm, Bạng Địch, mà trước tiên khi máy bay hạ cánh, hắn phải nhanh chóng tìm được một hành khách trên máy bay.

Anh ta đã hứa sẽ giúp hắn gọi điện cho Diệp Khởi Sơn, bảo Diệp Khởi Sơn mang người đến sân bay đón hắn.

Diệp Thế Xung là con trai duy nhất của Diệp Khởi Sơn, vậy nên, ông ta vô cùng yêu thương Diệp Thế Xung, nếu không cũng không tốn nhiều công sức, dùng nhiều thủ đoạn đê hèn để ép Cao Hư Khâu bảo vệ cho Diệp Thế Xung.

Vậy nên, khi Diệp Khởi Sơn nghe điện thoại, biết tin Diệp Thế Xung phải chịu nhiều nhục nhã, bị đánh, thậm chí bị ép làm nô lệ, Diệp Khởi Sơn lập tức nổi giận.

Không hề do dự, Diệp Khởi Sơn lập tức đưa hơn một trăm đàn em, vội vã đến sân bay thành phố Áo. Ở cổng sân bay thành phố Áo, người đông như kiến, thân phận của Diệp Khởi Sơn vô cùng đặc biệt, ông ta vừa đến sân bay, đã có nhân viên sân bay mở đường cho ông ta, để ông ta đem theo hơn trăm đàn em thuận lợi đi vào sân bay thành phố Áo.

Vừa vào sân bay, Diệp Khởi Sơn đã phân phó hơn trăm đàn em phải chặn lại cửa ra của sân bay.

Diệp Phàm, Bạng Địch vừa xuống máy bay liền thấy cửa ra của sân bay bị người chặn lại, Diệp Phàm lập tức cau mày, nhìn về phía Diệp Thế Xung.

Mặc dù anh không quen Diệp Khởi Sơn, nhưng ông ta là người có địa vị thế nào chứ?

Chỉ cần suy nghĩ một chút, liền đoán được người chặn cửa ra của sân bay là bố của Diệp Thế Xung - Diệp Khởi Sơn.

Lúc này, Diệp Thế Xung nhìn thấy Diệp Khởi Sơn, liền ổn định lại bản thân, hắn không chịu đựng nữa, gân cổ hét lớn về phía Diệp Khởi Sơn: "Bố ơi, con ở đây."

Nghe thấy giọng của Diệp Thế Xung, Diệp Khởi Sơn lập tức nhìn thấy Diệp Thế Xung, cả người ông ta lóe lên, di chuyển đến trước Diệp Thế Xung, ông ta vô cùng quan tâm mà hỏi: "Xung Nhi, con không sao chứ? Nhanh nói cho bố biết, kẻ ngu nào dám bắt nạt con trai bố?"

"Là bọn chúng!" Diệp Thế Xung vội vã chỉ vào Diệp Phàm, Bạng Địch.

Diệp Khởi Sơn nhìn qua Diệp Phàm, Bạng Địch, mắt lóe lên từng tia sát ý, ông ta trầm giọng nói: "Bọn mày chán sống rồi phải không? Dám bắt nạt con trai Diệp Khởi Sơn tao?"

"Nhanh quỳ xuống xin chết, tao sẽ cho bọn mày được chết toàn thây."

Diệp Khởi Sơn vô cùng bá đạo, ngông cuồng, vừa mở miệng đã bắt Diệp Phàm, Bạng Địch quỳ xuống xin chết.

Ông ta đúng là một trong bốn người đứng đầu thành phố Áo.

Vô cùng cuồng vọng, phách lối.

Diệp Phàm vô cùng bình tĩnh, sắc mặt lạnh lùng, cũng chẳng hề coi Diệp Khởi Sơn ra gì.

Có cơn sóng nào anh chưa từng lướt đâu?

Chỉ là một trong bốn người đứng đầu của thành phố Áo, anh sao có thể sợ ông ta.

Bạng Địch liếc mắt nhìn Diệp Khởi Sơn, miệng nhếch lên cười lạnh, lập tức bước lên một bước, khinh thường Diệp Khởi Sơn, nói với Diệp Thế Xung: "Nô lệ, não mày có vấn đề à? Quên mất lời ông đây từng nói rồi à, nếu mày ngoan ngoan làm nô lệ của ông, ông đảm bảo mày sẽ sống lâu trăm tuổi, còn nếu dám phản bội ông, ông sẽ khiến mày chết trong đau khổ."

Thằng nhóc Bạng Địch này còn kiêu ngạo, điên cuồng hơn Diệp Khởi Sơn.

Nó vốn chẳng coi Diệp Khởi Sơn là cái đinh gì.

Nghe thấy lời của Bạng Địch, sắc mặt Diệp Khởi Sơn vô cùng khó coi, toàn thân toát ra sát khí ngút trời.

Lúc đầu, Diệp Khởi Sơn chỉ chú ý đến Diệp Phàm, chứ chẳng quan tâm đến thằng nhóc Bạng Địch 8 9 tuổi này.

Nhưng không ngờ, thằng nhóc Bàng Địch 8 9 tuổi này lại điên cuồng đến vậy, dám đứng trước mặt uy hiếp con trai ông ta, coi thường ông ta.

"Thằng nhóc thối này, vốn thấy mày là trẻ con, định tha cho mày một mạng, nhưng mày đã muốn chết đến vậy, tao sẽ thành toàn cho mày." Diệp Khởi Sơn đằng đằng sát khí nói.

Vừa nói xong, ông ta liền lập tức ra tay với Bạng Địch.

Chỉ thấy Diệp Khởi Sơn toàn thân lóe lên, dịch chuyển đến bên Bạng Địch, duỗi tay phải ra, tóm về phía cổ áo Bạng Địch.

Tốc độ của Diệp khởi Sơn vô cùng nhanh, cho dù là Bạng Địch cũng không thấy rõ động tác của Diệp Khởi Sơn, đợi đến khi phản ứng lại, tay của Diệp Khởi Sơn đã tóm lấy cổ áo nó.

Việc này khiến Bạng Địch sợ hết hồn, lập tức sử dụng thân pháp kì diệu, tránh khỏi cái tay đang nhắm đến cổ áo mình, rút về trăm mét, kéo dài khoảng cách với Diệp Khởi Sơn, mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng.

"Ồ?"

Diệp Khởi Sơn hơi ngẩn người, ông ta không ngờ rằng, Bạng Địch lại mạnh đến vậy, có thể thoát khỏi đòn tấn công của ông ta, điều này khiến ông ta cau mày, mặt lộ ra vẻ nặng nề.

"Bố, bố đừng nhìn vẻ ngoài của đưa trẻ kia, trên thực tế không phải vậy đâu, thực lực của nó rất mạnh, ngay cả Cao Hư Khâu khi đối đầu với nó, cũng bị nó đánh cho phục mới thôi, con nghi ngờ, nó là tu sĩ luyện công pháp cải lão hoàn đồng!"

Diệp Thế Xung nhanh chóng nhắc nhở Diệp Khởi Sơn.

Diệp Khởi Sơn quan sát kĩ Bạng Địch, không nói nhiều, liền tiếp tục ra tay.

Lần này, cả người ông ta lóe lên, trong nháy mắt đã đứng sau lưng Bạng Địch, nâng chân phải lên, đá lên trán Bạng Địch, đòn này có uy lực không nhỏ, cho dù có là hòn đá nặng cả chục tấn, thì cũng bị vỡ vụn dưới đòn này.

Bạng Địch không dám khinh địch, nó lập tức hét lớn, nguồn năng lượng màu xanh ngưng tụ thành từng mảng vẩy rồng, chắn trước người nó.

Đùng!

Đòn này của Diệp Khởi Sơn trúng vào tấm khiên bằng vẩy rồng được ngưng tụ từ năng lượng màu xanh, cả hai va chạm tạo ra tiếng động lớn.

Chiếc khiên bằng vẩy rồng có khả năng phòng ngự kinh người, nhẹ nhàng đánh tan toàn bộ uy lực của đòn tấn công của Diệp Khởi Sơn.

Lúc này, Bạng Địch bắt đầu tấn công lại Diệp Khởi Sơn

Nó nhảy vụt lên, hai tay giương vuốt, năm ngón tay như chiếc lưỡi câu, điên cuồng xé về phía Diệp Khởi Sơn, lúc này, từng đòn trảo ảnh ngưng tụ từ năng lượng màu xanh không ngừng đánh vào người Diệp Khơi Sơn.

Trảo Ảnh ngang dọc, như muốn xé Diệp Khởi Sơn thành từng mảnh vụn.

Tuy nhiên, cơ thể của Diệp Khởi Sơn hơi rung lên, phía sau ông ta, mọc ra một đôi cánh màu đỏ, đôi cánh hướng về phía trước, bao phủ toàn cơ thể Diệp Khởi Sơn, như thể Diệp Khởi Sơn đột nhiên biến thành một chiếc kén màu đỏ.
Bình Luận (0)
Comment