Lộng Triều

Chương 1109

Hội nghị thường ủy tranh luận rất kịch liệt. Mặc dù trước đó Ứng Đông Lưu đã biết sẽ có tranh luận kịch liệt, nhưng không ngờ Yến Nhiên Thiên phản ứng mạnh như vậy.

Chẳng qua càng như vậy càng khiến Ứng Đông Lưu kiên định làm theo ý đồ của mình. Nếu như trong hội nghị mình mà do dự thì tình hình sẽ càng phức tạp hơn.

Yến Nhiên Thiên chưa chắc còn có thể ở lại đây trong khóa sau, nhưng Miêu Chấn Trung thì sao? Ứng Đông Lưu nhẹ nhàng nhìn sang Miêu Chấn Trung ngồi ngay ngắn ở đó, chỉ sợ Miêu Chấn Trung sẽ thay thế Yến Nhiên Thiên, thậm chí càng khó đối phó hơn Yến Nhiên Thiên. Nhưng việc này Yến Nhiên Thiên không thể tác động gì được.

Trung ương khi điều chỉnh nhân sự ở một tỉnh đều có ý đồ. Có lẽ Trung ương muốn thêm nhiều nhân tố để xem vị Bí thư tỉnh ủy có thể khống chế tình hình hay không?

- Trưởng ban Qua, tôi cảm thấy Ban Tổ chức cán bộ khi cân nhắc việc điều chỉnh cán bộ cũng cần phải xem xét tình hình đặc biệt ở thành phố, thị xã bên dưới. Vừa nãy tôi nghe chị giới thiệu thì thấy có ba vị trí đều có nguyên nhân đặc biệt nào đó rồi cho rằng cần suy nghĩ ý kiến bên dưới. Tôi không phải không tôn trọng ý kiến bên dưới nhưng có một nguyên tắc đó là cán bộ xác định nhóm cán bộ từ cơ quan thuộc tỉnh xuống cơ sở rèn luyện sẽ không vì nguyên nhân đặc biệt nào đó mà bị ngăn cản.

Yến Nhiên Thiên đặt mạnh bút xuống bàn và nói.

- Chẳng lẽ nói cán bộ từ tỉnh xuống không thể đảm nhiệm chức vụ này, hoặc là có thể không thể hiện được ý đồ của thị xã bên dưới, không phục tùng bọn họ? Tôi cảm thấy quan điểm này quá hoang đường. Đây là biểu hiện lợi ích địa phương, thị xã muốn đánh cờ với tỉnh. Tôi thấy đây là do một số lãnh đạo địa phương muốn bố trí người hợp ý mình chứ không căn cứ tình hình thực tế. Trên tỉnh không thể có ngoại lệ này, như vậy sẽ cổ vũ một số lãnh đạo thị xã có tư tưởng không bình thường.

- Quan điểm của Phó bí thư Yến tôi không thể đồng ý.
Qua Tĩnh cũng rất nghiêm túc nói:
- Không sai, lần này tỉnh quyết định điều cán bộ trong cơ quan thuộc tỉnh xuống làm phong phú bộ máy cán bộ địa phương, cùng với đó là tăng cường sự lãnh đạo, một phần khác là rèn luyện nhưng chúng ta hình như chỉ đưa ra nguyên tắc mà quên đi mục đích.

- Mục đích chúng ta phái cán bộ xuống là gì? Đó chính là vì để địa phương phát triển nhanh hơn, đó là điều quan trọng nhất. Rèn luyện cán bộ cũng tốt, tăng cường lãnh đạo cũng tốt, mục đích cuối cùng là để tỉnh phát triển nhanh hơn. Nếu như mạo muội đưa một người xuống để đối đầu với lãnh đạo chủ yếu của địa phương, tôi cảm thấy vậy là không ổn.

- Không có điều tra sẽ không có quyền lên tiếng, hầu hết Đảng ủy thị xã đều phục tùng bố trí của Tỉnh ủy, một vài thị xã đưa ra quan điểm khác nhưng sau khi được trao đổi đã thay đổi ý kiến. Về phần một số thị xã có suy nghĩ đặc biệt, tôi cảm thấy đó là rất bình thường. Bởi vì chúng ta đối mặt là tỉnh có 80 triệu dân, 14 thành phố, thị xã ở từng giai đoạn khác nhau sẽ gặp sự phát triển khác nhau. Đảng ủy địa phương có suy nghĩ của mình là rất bình thường. Dù sao bọn họ cũng đại biểu ý kiến mấy triệu dân. Nếu như tất cả đều ủng hộ ý tưởng của tỉnh mới là không bình thường.

Qua Tĩnh nói rất sắc bén, nghe làm người ta thấy chói tai. Yến Nhiên Thiên tái mặt, ngay cả Tần Hạo Nghiên cũng phải nhìn lại Qua Tĩnh.

Qua Tĩnh không hề khách khí phản công như vậy đúng là hiếm có. Mấy năm qua mặc dù quan điểm của hai người có khác nhau nhưng Qua Tĩnh ít nhất cũng tỏ vẻ tôn trọng Yến Nhiên Thiên. Nhưng từ giọng của Qua Tĩnh hôm nay đã không nhịn được, có lẽ cảm thấy hai người đều phải đi nên không cần phải rụt rè như trước nữa.

- Phải cầu thị, phải phân tích vấn đề cụ thể, đây là nguyên tắc trước sau như một của Đảng. Nhất là bây giờ trong giai đoạn cải cách đầy phức tạp cũng càng cần thận trọng suy tính. Một mặt yêu cầu thống nhất phục tùng là điều tôi thấy đúng, nhưng để tiện cho việc triển khai công việc thì phải nhìn theo vấn đề khách quan.
Thái độ này của Qua Tĩnh làm các vị thường vụ ngồi đây lần đầu tiên ý thức được sự sắc bén của người phụ nữ này.

-Bí thư Đông Lưu, Chủ tịch Hạo Nhiên, các vị thường vụ, tôi đề nghị Tỉnh ủy cần phải cân nhắc tình hình cụ thể của mấy địa phương đó. Ban tổ chức cán bộ cũng đã thận trọng tìm hiểu tại sao mấy địa phương đó không đồng ý với quan điểm của tỉnh. Bản thân tôi cũng gặp và nói chuyện với mấy vị Bí thư các nơi này. Cá nhân tôi cho rằng lo lắng của bọn họ là có lý do, cũng không phải xuất phát từ tư tâm. Chúng ta không nên nghĩ cán bộ lãnh đạo của mình kém đến thế. Mấy năm qua tỉnh ta phát triển rất thuận lợi, điều này đã chứng minh sự ngưng tụ lực lượng của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh ta không thua kém bất cứ tỉnh nào.

Câu nói cuối cùng của Qua Tĩnh khiến cho Ứng Đông Lưu rất hài lòng.

Qua Tĩnh thể hiện rõ tính hiếu thắng làm cho nhiều người phải suy nghĩ xem có cần vì vấn đề này mà làm mất lòng vị Trưởng ban tổ chức cán bộ sắp rời đi không? Đồng thời bọn họ cũng nghĩ sắp tới Yến Nhiên Thiên cũng sẽ đi vậy mà còn nắm chặt chuyện này. Điều này cũng khiến bọn họ phải suy nghĩ xem làm như thế nào mới có lợ cho mình nhất.

Mặt Yến Nhiên Thiên lúc này rất khó coi. Qua Tĩnh kiêu ngạo như vậy, dù mình sắp đi cũng không đến lượt ả ra vẻ ta đây như vậy chứ?

Nhưng không đợi Yến Nhiên Thiên lên tiếng, Ứng Đông Lưu chủ trì hội nghị đã nói:
- Được rồi Trưởng ban Qua, chị cũng nên chú ý tâm trạng của mình. Không nên xen lẫn tình cảm cá nhân vào đó.

Qua Tĩnh nói:
- Xin lỗi Bí thư Đông Lưu, tôi có chút kích động. Có thể là do tôi cảm thấy do mình hiểu rõ về cuộc điều chỉnh này nên mới vậy.

- Nhiên Thiên, Qua Tĩnh, trong công việc có ý kiến khác nhau là rất bình thường. Hội nghị thường ủy vốn là nơi để mọi người trao đổi, nếu như thật sự không thể đạt được nhất trí thì chúng ta còn nguyên tắc tập trung dân chủ mà.

Ứng Đông Lưu cười nói:
- Hạo Nhiên, anh có ý kiến nào khác không?

Tần Hạo Nghiên lắc đầu không nói.

- Được rồi, tôi nói một câu. Bây giờ tỉnh đang tiến hành điều chỉnh một chút bộ máy Đảng ủy các thành phố, thị xã, nói là điều chỉnh một chút là bởi vì trước đó đã lục tục có điều chỉnh. Mà lần này điều chỉnh là liên quan rộng nhưng không dính tới lãnh đạo chủ yếu, làm như vậy là để cho có lợi cho sự ổn định bộ máy. Chẳng qua lần điều chỉnh này là do Tỉnh ủy thống nhất bố trí, từ nguyên tắc thì phải phục tùng theo quyết định của Tỉnh ủy, không nên tùy tiện theo ý địa phương.

Yến Nhiên Thiên lạnh lùng nhìn Ứng Đông Lưu rồi nói.

- Vừa nãy Trưởng ban Qua cũng đã nói một vài địa phương có ý kiến khác vì công việc của bọn họ. Tôi cảm thấy việc này phải chia thành hai phần mà đánh giá. Nếu như chỉ bởi vì độ tuổi của bộ máy hoặc vì vấn đề thành phần đến từ các nơi thì tôi thấy không phải lý do, phải giữ gìn uy tín của Tỉnh ủy, phải để cho lãnh đạo chủ yếu địa phương hiểu rõ quan điểm này. Nhưng nếu thực sự vì nguyên nhân công việc mà muốn đề bạt hoặc điều chỉnh một thành viên bộ máy địa phương, tôi cảm thấy cũng có thể cân nhắc ủng hộ. Bởi vì Tỉnh ủy làm tất cả những việc này cũng là vì sự phát triển trong toàn tỉnh, đó là mục đích chủ đạo của chúng ta.
Ứng Đông Lưu nói khá nhẹ nhàng nhưng mọi người đều có thể cảm nhận sự kiên quyết của y.

Tần Hạo Nghiên nhìn thoáng qua Ứng Đông Lưu rồi lạnh nhạt viết gì đó trong sổ. Ứng Đông Lưu này không có khí thế cứng rắn, bá đạo như Ninh Pháp, nhưng sự cố chấp thì không kém gì Ninh Pháp. Yến Nhiên Thiên nếu nghĩ rằng Ninh Pháp đã đi, y có thể thò đầu ra thì là quá tự tin vào mình. Không nhìn xem thái độ của Qua Tĩnh sao?

Ứng Đông Lưu cười thầm trong lòng, y thấy Ứng Đông Lưu nhìn tới liền nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Đông Lưu, vừa phải kiên trì nguyên tắc chung nhưng cũng phải cân nhắc sao cho phù hợp tình hình thực tế của địa phương, nhất là nhu cầu thực tế trong công việc cũng cần ủng hộ. Đúng như vừa nãy Bí thư Đông Lưu có ói, Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự là vì để địa phương phát triển tốt hơn.

Hội nghị thường ủy cuối cùng đã kết thúc. Yến Nhiên Thiên và Qua Tĩnh nhìn nhau và đều hiểu hội nghị lần này là lần cuối cùng bọn họ đối đầu với nhau.
Bình Luận (0)
Comment