Lộng Triều

Chương 1164

Tập đoàn Giang Trung đưa ra điều kiện quá khắt khe ở hạng mục trụ sở dược liệu ở Tào Tập, bọn họ chỉ muốn nhận các khoản nợ rõ ràng của Tam Cửu, còn các món nợ ẩn thì không chịu, mà yêu cầu do chính quyền Tào Tập chịu.

Nhất là các hợp đồng ký với chính quyền địa phương, Tập đoàn Giang Trung nói nó không có giá trị, vì thế cũng hủy đi một khoản lớn tiền bồi thường.

Tuy nói hợp đồng không thực hiện nhưng nó dính đến vấn đề của dân chúng thì anh phải đưa thứ gì đó ra bồi thường cho dân chúng thì may ra chuyện mới yên được.

Vì đảm bảo hạng mục trụ sở dược liệu Tào Tập được xếp vào điểm thăm quan trong hội nghị lần này, bên Tào Tập đã đưa ra nhiều nhân nhượng, chính quyền sẽ gánh chịu một bộ phận lớn khoản nợ không rõ ràng, đương nhiên chưa chắc nhất định tất cả đều phải bỏ tiền ra trả nhưng anh không bỏ ra vài triệu là không thể.

Nhất là ở mảng xây dựng cơ sở vật chất, lúc trước Tam Cửu đã yêu cầu rất cao, bây giờ chính quyền Tào Tập phải thực hiện lời hứa nên cũng tốn không hề ít.

Điều kiện này làm thị xã phản đối rất nhiều. Phó bí thư Thị ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Toàn Lực Trí công khai phê bình huyện Tào Tập vì thành tích mà gánh chịu khoản nợ không nên gánh, mang tới tổn thất lớn cho chính quyền, cũng ảnh hưởng nghiêm trọng đến cục diện thu hút đầu tư của cả Ninh Lăng.

Phó bí thư Thị ủy Lục Kiếm Dân cũng phê phán việc này. Bây giờ xem ra Lỗ Năng cũng muốn ý kiến ở việc này.

Tiêu Phượng Minh nghĩ đến gần đây Chung Dược Quân phê bình việc Ban Tuyên giáo tốn rất nhiều chi phí vào khu dân cư Tây Giang cùng thành cổ Thổ Thành, nói là chỉ làm theo hình thức. Tiêu Phượng Minh tin Lỗ Năng đã nhận được tin này vì thế y đã phát tiết.

Tiêu Phượng Minh bây giờ còn không nhìn ra được thái độ của Triệu Quốc Đống đối với việc chuẩn bị cho hội nghị lần này. Lam Quang đến Tào Tập ba ngày, hỗ trợ Huyện ủy Tào Tập giải quyết vấn đề, đây là được Triệu Quốc Đống ủng hộ. Triệu Quốc Đống cũng khen ngợi cách làm của Lam Quang ở việc này.

Nhưng vấn đề là Lam Quang không tham gia đàm phán nên Tiêu Phượng Minh không tiện phán đoán suy nghĩ của Triệu Quốc Đống. Chẳng qua Chung Dược Quân kiên quyết ủng hộ cách làm của Tào Tập, cho rằng đây là cách làm có trách nhiệm, có nhiều lợi ích cho sự phát triển kinh tế của Tào Tập.

Triệu Quốc Đống rất bình tĩnh giống như không nghe ra ý trong câu nói của Lỗ Năng, nhưng hắn lại khẽ thở dài một tiếng. Đoàn kết bộ máy nói thì dễ nhưng muốn làm được là rất khó khăn.

Mình mới đến, mọi người cũng còn đang chưa rõ suy nghĩ của hắn, cho nên nói chuyện và làm việc cũng thường thu lại nhiều. Nhưng khi mọi người dần hiểu tác phong làm việc của hắn thì một vài mâu thuẫn cũng đã lộ ra.

Đây không phải do uy tín của hắn không đủ. Theo Triệu Quốc Đống thấy đây lại là việc tốt, ít nhất mọi người có thể công khai nói ra cái nhìn của mình, không cần phải để ở trong lòng đến khi có việc khác lại lấy ra làm khó dễ.

Chẳng qua đây cũng là dấu hiệu của sự không hài hòa, cũng không phải bản thân Triệu Quốc Đống có thể áp chế được tất cả ý kiến khác biệt. Có thể đi đến chức vụ này thì bọn họ đều có cái nhìn của mình. Ít nhất khi hắn không tỏ thái độ thì những người khác cũng sẽ không phục tùng ý kiến của Thị trưởng.

Ở vấn đề Tào Tập, Triệu Quốc Đống mặc dù ủng hộ Lam Quang đứng ở góc độ đại cuộc mà giải quyết vấn đề lưu lại nhưng không quá đồng ý cách làm sau này của Huyện ủy, Ủy ban Tào Tập. Mặc dù hắn cũng hiểu cho Tào Tập nhưng ở vài vấn đề hắn cho rằng Tào Tập nhường quá nhiều.

Chẳng qua Chung Dược Quân có thái độ ủng hộ cho rằng Tào Tập mặc dù phải trả giá nhiều nhưng tập đoàn Giang Trung tiến vào Tào Tập cũng có thể giải quyết vấn đề phương hướng phát triển cho Tào Tập, trả giá một chút cũng là đáng. Nhất là khi Tào Tập gặp cơ hội phát triển thì không nên tính toán quá chi tiết, mà phải nhìn về phía trước, nắm bắt cơ hội, nhanh chóng đi vào con đường phát triển.

Quan điểm này khiến cho các lãnh đạo thị xã có ý kiến khác nhau. Triệu Quốc Đống vốn hy vọng Chung Dược Quân có thể phát huy sức ảnh hưởng của Thị trưởng ở vấn đề này, xử lý tốt vấn đề nhưng bây giờ xem ra nó không phát triển theo điều hắn nghĩ, ngược lại nó bắt đầu lan tràn, đó lại không phải điều Triệu Quốc Đống mong thấy.

Hắn muốn sửa lại hoặc khống chế xu thế này, nhất là khi hội nghị sắp tới.

Triệu Quốc Đống im lặng không nói làm Lỗ Năng có chút lo lắng, không biết lời mình nói sẽ tạo ra tác dụng như thế nào?

Một lúc lâu sau Triệu Quốc Đống mới lạnh nhạt nói:
- Lão Lỗ, có gì thì nói thẳng, không nên vòng vo như vậy. Có phải anh có ý kiến với hợp đồng giữa Tào Tập và tập đoàn Giang Trung không?

- Bí thư Triệu, tôi cũng không phải vòng vo. Tôi cảm thấy Tào Tập xử lý việc này có chút sai lầm. Việc này không phải không có quan hệ đến sự ủng hộ của Thị trưởng Chung, tôi cảm thấy Thị trưởng Chung hình như rất coi trọng vấn đề xác định điểm thăm quan này, muốn Tào Tập thành điểm thăm quan. Vừa mới ký hợp đồng thì có cái gì để xem chứ? Đây thuần túy là cho tập đoàn Giang Trung cơ hội mà thôi.

- Lão Lỗ, Huyện ủy, Ủy ban Tào Tập xử lý khoản nợ của Tam Cửu và ký hợp đồng có thể là do vội vàng nhưng cũng là do đã tính toán chu đáo, tôi cảm thấy vấn đề không lớn. Vấn đề chủ yếu tập trung ở việc tập đoàn Tam Cửu hứa hẹn sẽ xây dựng cầu, đường cho những nơi bọn họ lấy đất. Bây giờ Giang Trung không muốn chấp nhận điều này cũng là bình thường. Vì thế việc này do chính quyền phụ trách cũng là hợp lý, tóm lại xây dựng cơ sở vật chất trước sau gì cũng do chính quyền phụ trách.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ rồi nói. Hắn không muốn đả kích quá nhiều tính tích cực của Lỗ Năng, nhưng cũng không thể để mặc Lỗ Năng có tâm trạng này. Nó sẽ khiến cho Thị ủy càng bất hào hơn, Triệu Quốc Đống không cho phép điều đó diễn ra.

- Lão Lỗ, Thị trưởng Chung có thể ở vài vấn đề có cái nhìn khác chúng ta, tôi thấy đó là rất bình thường. Tào Tập vốn là huyện có GDP chỉ kém mình Tây Giang, năm ngoái tụt xuống thứ tư. Tôi đoán năm nay Thổ Thành cùng Vân Lĩnh có thể sẽ vượt lên đẩy Tào Tập xuống thứ 6. Thị trưởng Chung có chút nóng nảy thì phải hiểu cho anh ta.

Lỗ Năng định nói lại thôi, Triệu Quốc Đống thấy rõ nhưng không nói gì.

- Nhưng ntooi thấy chỉ dựa vào trụ sở dược liệu của tập đoàn Giang Trung là không thể chống đỡ kinh tế Tào Tập. Huyện ủy, Ủy ban Tào Tập nếu không có hướng đi mới thích hợp với mình thì tôi thấy nó còn đi xuống nữa. Thị trưởng Chung cũng là lo cho bọn họ. Tôi đã trao đổi với Thị trưởng Chung, yêu cầu cục Chiêu thương phải trọng điểm giúp Tào Tập thu hút đầu tư, đồng thời cũng yêu cầu Huyện ủy, Ủy ban Tào Tập tìm ra vấn đề của bản thân, tìm biện pháp sửa đổi.

Lỗ Năng lặng lẽ gật đầu. Triệu Quốc Đống đã nói như vậy, y dù có bất bình cũng chỉ im lặng.

- Lão Lỗ, hội nghị lập tức sẽ diễn ra, Ban Tuyên giáo cần phải tăng cường tuyên truyền, phương thức cũng phải nhiều lên, nhất là ở mảng văn hóa, du lịch.

Triệu Quốc Đống nói làm mắt Lỗ Năng sáng lên. Tiêu Phượng Minh nghe được cũng thầm thở dài một tiếng.

- Công ty nghệ thuật Ấn tượng nếu đã chính thức đầu tư vào Ninh Lăng thì đó chính là điểm đột phá trong sự nghiệp văn hóa của Ninh Lăng chúng ta. Mặc dù thị xã vẫn có tranh luận ở vấn đề này nhưng tôi cảm thấy chúng ta cần phải nhìn xa trông rộng. Ngành văn hóa nó rất quan trọng đối với Ninh Lăng nơi có truyền thống dân tộc dày đặc. Cho nên tôi kiên xác định đây làm điểm thăm quan, phải để lãnh đạo tỉnh, đại biểu các nơi nhớ kỹ.

Triệu Quốc Đống bây giờ đã rất giỏi chuyển đề tài làm vẻ mặt Lỗ Năng thoáng cái tốt hơn nhiều. Tiêu Phượng Minh thật ra rất khâm phục Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống mới đầu còn hơi so sót nhưng sau gần năm Triệu Quốc Đống đã làm rất tốt, các thường vụ, Phó thị trưởng, hắn chỉ huy rất tốt, anh căn bản không thể nhìn ra hắn mới làm Bí thư thị ủy có một năm mà giống như một người đã có rất nhiều kinh nghiệm chính trị.

Lỗ Năng đã thử, Triệu Quốc Đống cũng rõ ràng tỏ thái độ, biến vấn đề tưởng khó giải quyết thành vô hình. Tư thế này rõ ràng cho thấy hắn nắm mọi thứ trong tay, không có gì phải e ngại.

Tốc độ trưởng thành của Triệu Quốc Đống làm Tiêu Phượng Minh rất khâm phục, đây là nhân tài trời sinh. Hắn thành công có một phần ba từ giỏi làm kinh tế, có cơ hội anh sẽ thành công một nửa, nếu có lai lịch nhất định thì chúc mừng anh, anh đã thành cong 80%. Nếu anh có sự nhạy cảm chính trị và năng lực học tập thì anh sẽ lên như diều gặp gió.
Bình Luận (0)
Comment