Lộng Triều

Chương 121

Triệu Quốc Đống mất một tiếng để lái xe về Giang Miếu. Đường mặc dù đã sửa khá nhanh nhưng thi thoảng vẫn có tắc đường.

Triệu Quốc Đống về Đồn công an và suy nghĩ bàn giao công việc. Theo ý Chu Tinh Văn thì Đồn công an Giang Miếu trong lúc nhất thời sẽ không có người thay thế, công tác do Liêu Xương Thịnh chủ trì. Liêu Xương Thịnh có tính cách tốt nhưng năng lực nghiệp vụ có hạn. Cũng may bây giờ đã là tháng chín, chỉ vài tháng nữa là tết dương. Có đám Hạ Hồng Hải thì kéo đến lúc đó cũng được.

Vấn đề của La Minh Sơn thì bây giờ cần phải suy nghĩ. Hắn đã đáp ứng điều chuyển giúp y, nửa năm qua La Minh Sơn biểu hiện khá xuất sắc, tính tích cực tăng mạnh.

Chuyện con của Liêu Xương Thịnh thì hắn vẫn chú ý. Hắn thử xem có thể điều người này tới khu Khai Phát làm lái xe không. Chẳng qua có lẽ trong thời gian ngắn hắn chưa có năng lực này, trừ khi tìm quan hệ khác.

Liêu Xương Thịnh đứng ở cửa thở dài một tiếng, tại sao cộng tác vui vẻ lại chia tay nhanh như vậy? Khâu Nguyên Phong cũng được, Triệu Quốc Đống làm người ta hài lòng mà lại rời khỏi Giang Miếu nhanh thế. Chẳng qua y suy nghĩ một chút thì bọn họ đều lên chức, mình phải chúc mừng mới được.

- Chỉ đạo Lưu, vào ngồi đi.
Triệu Quốc Đống thấy Liêu Xương Thịnh liền vội vàng gọi vào.

- Quốc Đống, cậu thật sự sẽ đi?

- Hội nghị thường vụ Huyện ủy hôm qua đã quyết định, hôm nay tôi tới Ban quản lý khu Khai Phát báo danh. Đồn công an khu Khai Phát thành lập còn cần một thời gian.
Triệu Quốc Đống đứng lên nói:
- Dù sao mọi người cùng làm việc cũng là có duyên, tôi thật lòng cảm ơn Chỉ đạo Lưu đã ủng hộ và quan tâm tôi trong hơn năm qua.

- Quốc Đống đừng nói như vậy. Thấy cậu và lão Khâu có tiền đồ làm tôi rất vui. Dù sao đều là người từ Đồn công an Giang Miếu chúng ta đi ra, tôi ra ngoài cũng được vinh dự.
Liêu Xương Thịnh nói:
- Chỉ là cậu đi thì ai làm Trưởng đồn công an bây giờ?

- Trưởng đồn công an mới là ai thì tôi không rõ, chẳng qua tôi nghe sếp Chu nói trong năm sẽ không điều người mới, tạm thời do anh chủ trì công việc. Thời gian này anh vất vả một chút.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chỉ đạo Lưu, việc con cả của anh thì tôi vẫn nhớ, xem có thể điều cậu ấy tới Ban quản lý khu Khai Phát làm lái xe không? Chẳng qua chuyện này tôi nói trước, cụ thể có thành công hay không thì phải xem một thời gian nữa. Chẳng qua anh yên tâm, tôi đã đáp ứng nhất định sẽ làm được.

Liêu Xương Thịnh khá vui vẻ. Y từng tuổi này thì chủ trì công việc cũng không có ý nghĩa. Y lo nhất là công việc của con cái. Y vốn nghĩ Triệu Quốc Đống ở lại Đồn công an Giang Miếu vài ba năm thì cũng không lo. Ai ngờ chỉ vài tháng Triệu Quốc Đống đã đi, người đi quan hệ giảm, ai biết Triệu Quốc Đống còn nhớ việc này không?

Nghe Triệu Quốc Đống nói như vậy, Liêu Xương Thịnh vui vẻ hơn nhiều.

Việc Triệu Quốc Đống rời đi làm các cán bộ trong đồn rất không muốn. Dù sao Đồn công an Giang Miếu có được danh tiếng như bây giờ mặc dù có liên quan tới Khâu Nguyên Phong, nhưng chủ yếu là do Triệu Quốc Đống dẫn dắt mọi người làm được. Nhất là vấn đề quan hệ với Thị trấn Giang Miếu thì Triệu Quốc Đống đã giải quyết xong. Điều này làm cho La Minh Sơn và hai nữ đồng chí có nhà ở Thị trấn Giang Miếu rất phục.

- Hồng Hải, làm đồng nghiệp hơn năm coi như có duyên, chuyện của anh thì tôi đã đề nghị với sếp Chu. Tôi nghĩ sang đầu năm anh sẽ được điều chỉnh, làm tốt để lãnh đạo thấy năng lực của anh, cũng đừng đánh mất uy danh của Đồn công an Giang Miếu chúng ta.

- Trưởng đồn Triệu, anh không phải đến Đồn công an khu Khai Phát sao? Tôi muốn đi theo anh tới đó.
Hạ Hồng Hải do dự một chút rồi nói.

- Tôi cũng muốn mang anh theo nhưng bây giờ Đồn công an Giang Miếu rất cần người. Lão Liêu tuổi đã cao nên anh phải phụ trách nhiều hơn công tác của đồn. Chờ sang năm khi Trưởng đồn mới tới thì có lẽ anh sẽ được điều đi, nhưng điều đi đâu thì tôi không thể quyết định.
Triệu Quốc Đống cười nói.

Nghe Triệu Quốc Đống nói như vậy, Hạ Hồng Hải khá vui vẻ. Hơn nửa năm qua y vẫn cố gắng công tác, coi như đạt thành tích. Mấy vụ án cũng được Phòng khen ngợi. Nếu như có thể lên một bậc thì quá tốt, dù không được thì điều về Đồn công an nội thành hoặc Phòng cũng không vấn đề gì.

- Hồng Hải, không có bữa tiệc nào không tàn. Chúng ta dù sao cũng cùng trong Công an huyện nên nhiều cơ hội gặp mà. Tôi bây giờ về huyện, nhà anh ở trên huyện, chúng ta rảnh rỗi ngồi uống rượu.

Hạ Hồng Hải gật đầu đồng ý. Thay đổi hơn nửa năm qua của y là dựa vào Trưởng đồn trẻ tuổi này. Đối phương làm ra thành tích như vậy, sao mình không thể? Bởi vì có suy nghĩ này nên Hạ Hồng Hải mới thể hiện rõ.

Sau khi nói chuyện xong với Hạ Hồng Hải, Triệu Quốc Đống lại tìm La Minh Sơn.

Làm Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên đó là La Minh Sơn bây giờ có vẻ không muốn rời khỏi Giang Miếu. Đúng như lời La Minh Sơn nói, bây giờ quan hệ giữa Đồn công an và Thị trấn Giang Miếu đã tốt lên, Đảng ủy, chính quyền thị trấn ủng hộ Đồn công an tăng nhiều. Nhà của y ở Giang Miếu, nếu điều tới một nơi có hoàn cảnh khác thì y cũng không muốn đi.

Triệu Quốc Đống đương nhiên tôn trọng ý kiến. Hắn coi trọng hai người Viên Chấn Dũng cùng Trần Quốc Cương hơn. Nửa năm qua hai người này biểu hiện rất tốt, chịu khó học tập, chịu khó làm việc, rất nhanh có thể độc lập tác chiến.

Về Nhà máy dệt, Triệu Quốc Đống đột nhiên phát hiện mình được nhàn nhã. Khổng Nguyệt lên Trùng Khánh, Đức Sơn, Trường Xuyên lên Thượng Hải; Phòng Tử Toàn sang Huyện Bình Xuyên nhận tiền chưa về. Ngay cả Ngô Trường Khánh cũng bị Phòng Tử Toàn kéo đến Nhà máy gạch hỗ trợ. Y một bên phụ trách điện và máy móc, một bên giúp Phòng Tử Toàn quản lý.

Xe cảnh sát dừng trước cửa Phòng bảo vệ, Triệu Quốc Đống xuống xe xem trong phòng òn ai không. Triệu Quốc Đống cũng định vào chào vài câu. Dù sao nửa năm qua Nhà máy dệt ủng hộ hắn nhiều.

- Mã ca.
Thấy Mã Chánh Khuê từ văn phòng đi ra, Triệu Quốc Đống vội vàng chào.

- Trưởng đồn Triệu.
Mã Chánh Khuê vui vẻ. Mấy vụ án trong nhà máy đã được phá, mấy công nhân trong nhà máy bị xử phạt, điều này làm người trong nhà máy hiểu Triệu Quốc Đống không còn là người thích gây chuyện như trước nữa.

Vào văn phòng Mã Chánh Khuê, Triệu Quốc Đống nhìn quanh một chút.

Lúc này Nhà máy dệt bắt đầu có xu thế đi xuống. Bàn công tác cũ, chiếc ghế cũng cũ, hai ấm nước đặt bên. Triệu Quốc Đống không khỏi thầm than mình chỉ trong vòng hơn năm mà đã đi được một bước rất dài.

- Trưởng đồn Triệu, hôm nay sao lại rảnh tới Phòng bảo vệ chúng tôi vậy?
Mã Chánh Khuê tự rót trà cho Triệu Quốc Đống rồi nói.

- Mã ca khách khí quá. Tôi đến xem Bí thư Hùng có nhà không.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Bí thư Hùng hình như đi An Đô, tối muộn mới về.
Mã Chánh Khuê hỏi.
- Trưởng đồn Triệu chiều có việc gì không?

- Ồ, không có việc gì. Tôi đến chào mọi người mà thôi. Tôi lập tức sẽ được điều đi.
Triệu Quốc Đống nói.

- Hả? Trưởng đồn Triệu lên chức ư? Đi đâu vậy?
Mã Chánh Khuê há hốc mồm nói.

- Đến khu Khai Phát, đến xây dựng Đồn công an khu Khai Phát, rất mệt.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Ha ha, khu Khai Phát là một nơi tốt. Nhà máy dệt vốn định mở chi nhánh ở khu Khai Phát nhưng hai năm qua tình hình kinh doanh của nhà máy không tốt, chuyện đành bỏ qua. Còn khổ gì, bao người tranh mà không được.
Mã Chánh Khuê hâm mộ nói.

Triệu Quốc Đống cũng không giải thích nhiều. Ai cũng không ngu, khu Khai Phát tốt hơn Giang Miếu nhiều. Dù là Đồn công an nội thành cũng chưa chắc bằng khu Khai Phát.

- Đúng là không nỡ, Giang Miếu đang thuận lợi. Tôi dự định năm nay lấy vị trí số một của toàn Cục, vậy mà lại bị điều đi.
Triệu Quốc Đống đây là thật lòng mà nói.
- Trưởng đồn Triệu, công tác ở đâu cũng như nhau mà. Khu Khai Phát có vị trí rất quan trọng, bây giờ huyện đang chú trọng phát triển. Một khi phát triển thì tương lai vô hạn.

Mã Chánh Khuê ít nhiều cũng hiểu tình hình ở khu Khai Phát, cũng cảm thấy khó tin vì Triệu Quốc Đống ngồi tên lửa lên chức. Nhưng y cũng phải thừa nhận năng lực của Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống phá bao vụ án, hơn nữa còn quan hệ tốt với chính quyền địa phương, lãnh đạo nhà máy, không có bản lĩnh sao làm được.

- Thử xem thôi, mới thành lập thì nhất định khó khăn. Chẳng qua lãnh đạo nếu giao trọng trách thì tôi phải làm tốt.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Bí thư Hùng không có ở đây thì thôi. Tôi đang định chào Bí thư Hùng.

- Ha ha, Trưởng đồn Triệu, dù sao nhà cậu cũng ở nhà máy, lúc nào về chẳng được. Chờ Bí thư Hùng về đi, đến lúc đó còn phải bày tiệc tiễn cậu chứ.
Mã Chánh Khuê nói:
- Lần trước hai đơn vị đấu chưa xong, dù như thế nào cũng phải thêm lần nữa chứ.
Bình Luận (0)
Comment