Hôm qua Lưu Thác cũng đã đi gặp cấp dưới của bố cũng là Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương - Trương Nhược Cốc. Lúc ấy Trương Nhược Cốc cũng đã nhắc tới Triệu Quốc Đống, nói biểu hiện của Triệu Quốc Đống được lãnh đạo chủ yếu Tỉnh ủy tỉnh An Nguyên coi trọng, hơn nữa vài Lãnh đạo trung ương cũng coi trọng hắn. Mặc dù không nói rõ vị Lãnh đạo trung ương nào, nhưng có thể do Trương Nhược Cốc nói ra thì ít nhất cũng là ủy viên Bộ Chính trị.
Trong thời gian này Nhật báo Nhân dân), (Nhật báo kinh tế) cũng liên tiếp xuất hiện tin về Ninh Lăng, hơn nữa trên mạng cũng không ngừng đưa tin về Ninh Lăng. Hắc Hà mặc dù ở Hắc Hà cách mấy ngàn cây nhưng vẫn chú ý tình hình phát triển của Triệu Quốc Đống. Y có cảm giác việc đưa tin dày đặc như vậy thường là một điềm báo. Chỉ là Triệu Quốc Đống mới đến Ninh Lăng nhận chức hơn năm, nếu nói lại điều chỉnh thì quá gấp.
Bây giờ Triệu Quốc Đống chính là ngôi sao chói mắt nhất trong đời thứ ba của Lưu gia, hơn cả Lưu Trọng Bình, Lưu Thác, Lưu Nham. Mà Hứa Gia Ninh do nguyên nhân chính kiến nên không quá thân thiết với Lưu gia, thậm chí không thể được coi là người Lưu gia. Còn Lưu Trọng Bình tuy phát triển vững chắc trong Quân đội nhưng ít tham gia vào việc của Lưu gia.
Nói đến tiềm lực phát triển thì Lưu Thác cảm thấy Triệu Quốc Đống vượt qua mình và Lưu Nham. Dù sao Triệu Quốc Đống mới hơn 30 tuổi, lại được một vài Lãnh đạo trung ương coi trọng. Điều quan trọng nhất là hắn không có quan hệ quá sâu sắc với Lưu gia, điểm này ở vài thời điểm quan trọng sẽ lộ ra tác dụng của nó.
Không ít người đều cho rằng vấn đề tác phong sống khi đến một cấp độ nhất định sẽ không ảnh hưởng mấy, Lưu Thác không cho rằng như vậy. Thuyền đi ngàn dặm cũng có khi còn thủng vì một tổ mối, anh nếu không quản được nửa bên dưới thì phụ nữ chính là viên đạn bọc đường làm anh nổ tung mà chết.
Mặc dù sau lưng Triệu Quốc Đống có gia tộc mạnh về kinh tế ủng hộ nhưng không thể nào xóa bỏ tất cả những ảnh hưởng mang tới. Phụ nữ nếu một khi quấn lấy anh thì muốn rời bỏ cũng khó.
Lưu Thác cũng vì thế mà nói chuyện với Lưu Nhược Đồng, hy vọng cô nhanh chóng về nước ở bên Triệu Quốc Đống. Nhưng Lưu Nhược Đồng rất cố chấp với công việc của cô. Hơn nữa công việc đặc thù của Lưu Nhược Đồng làm Lưu Thác không tiện can thiệp. Nhưng theo Lưu Thác thấy Lưu Nhược Đồng quá cố chấp nếu như mất chồng thì Lưu Nhược Đồng sẽ phản ứng rất mạnh.
Y cũng đã nói chuyện với Lưu Kiều, hy vọng Lưu Kiều có thể thuyết phục Lưu Nhược Đồng. Nhưng Lưu Kiều cũng bất lực. Lưu Kiều có thể giúp Triệu Quốc Đống trong sự nghiệp nhưng không thể ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân giữa Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng. Lưu Kiều không có quyền lên tiếng.
Ra khỏi chỗ Lưu Thác, Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng đều cảm thấy bây giờ về nhà thì hơi sớm. Đi xem phim? HÌnh như không ổn? Uống café lại có vẻ già, hay là vừa đi vừa nói chuyện, hai người nắm tay nhau đi bộ trong đêm đông Bắc Kinh?
Người theo võ nói chuyện nhà binh, nhà văn nói bút, đây có lẽ là bệnh chung. Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng ở bên nhau cũng là như vậy, nói chuyện cuộc sống không tránh khỏi nói chuyện công việc, giống như hai người phải thông qua công việc của mình mới có thể nhận được nhau.
Lưu Nhược Đồng phát hiện mình càng lúc càng thích không khí ở bên cạnh Triệu Quốc Đống. Dù là đi chậm trên đường hay ngồi trong nhà, hoặc xem phim cô đều thích. Nhưng nó lại rất nguy hiểm, Lưu Nhược Đồng phải thầm nhắc mình như vậy. Nhưng cô khó có thể làm trái lương tâm mình là xa lánh không khí đó. Đôi khi cô nghĩ mình có thể ở bên hắn thế này đến bao giờ với cách quái dị đó. Có lẽ không lâu nữa mình sẽ yêu hắn thì sao?
Cô không muốn nghĩ đến vấn đề này, có thể hưởng thụ hạnh phúc này là điều mà cô muốn.
Từ cục diện hỗn loạn ở Iraq đến việc Mỹ rơi vào chiến tranh du kích, từ các thế lực khủng bố không ngừng tiến vào Iraq cùng với các quốc gia láng giếng không ngừng có qua lại với Iraq. Từ tình hình kinh tế khó khăn của Iran đến việc Trung Quốc tăng cường hợp tác với Iran, Lưu Nhược Đồng đều nói chuyện với hắn. Nhưng Lưu Nhược Đồng lại biết làm như vậy là vi phạm nguyên tắc bí mật.
Thảo luận với hắn làm cô luôn tìm được vài quan điểm mới. Lưu Nhược Đồng biết mình làm nhân viên thường trú ở nước ngoài hai ba năm qua, cô không ngừng đưa ra các bản phân tích và được khen ngợi có nguyên nhân lớn là các cuộc trao đổi với hắn. Mà hắn hình như cũng thích trao đổi mấy vấn đề này với cô.
Cô thích trao đổi và tranh luận với hắn. Hắn là chồng cô, dù tình cảm của cô và hắn đến mức nào nhưng Lưu Nhược Đồng cảm nhận được hắn sẽ không hại mình. Đương nhiên cô không biết có đôi tổn thương tình cảm càng làm người ta tuyệt vọng hơn cả. Triệu Quốc Đống cũng thích như vậy, hắn thích việc có thể hiểu tất cả về thế giới này. Dù hắn không thể làm được nhiều việc nhưng hắn rất hy vọng mình có thể thay đổi gì đó cho lịch sử.
Cục diện Iraq đã có chút thay đổi so với hắn biết. Mỹ gặp khó khăn rất lớn ở Iraq, điều này làm hắn vui mừng. Dù có phải là do tác dụng của mình hay không thì cũng làm hắn thấy đáng so với những gì mình cố gắng.
Có một điều có thể khẳng định là Trung Quốc đã nhận ra việc Mỹ đang tăng cường sức khống chế Trung Đông. Lất đỏ chính quyền Iraq là bước đầu, hành động này sẽ uy hiếp một loạt quốc gia xung quanh như Iran, nó sẽ uy hiếp cả thế giới. Nếu như khống chế được Trung Đông với lượng dầu mỏ khổng lồ thì Mỹ sẽ có thể lợi dụng lực lượng để ảnh hưởng và thao túng cả thế giới. Làm cho lợi ích của Mỹ áp đảo mọi lợi ích các quốc gia khác.
Mà Trung Quốc cần làm chính là tránh cho nguồn năng lượng ở Trung Đông bị Mỹ kiềm chế, như vậy nhất định cần phải tăng cường quan hệ với mấy quốc gia chủ yếu của khu vực này.
Bây giờ Trung Quốc đang làm như vậy, tăng cường quan hệ kinh tế, chính trị với Iran là một bước nhưng còn chưa đủ. Là một quốc gia lớn, Trung Quốc cần phải tạo ra sức ảnh hưởng lớn hơn nữa đối với khu vực Trung Đông, Trung Á.
Cuộc nói chuyện rất nhanh chuyển về trong nước, chuyển đến công việc của Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống cũng cảm thấy Lưu Nhược Đồng có vẻ rất thích nghe công việc của mình. Điều này làm hắn có chút bất ngờ. Trước đây hầu hết nói chuyện đến phạm vi công việc của Lưu Nhược Đồng, nhưng bây giờ cô đã có chút thay đổi.
- Lưu Thác sắp làm Phó bí thư Tỉnh ủy Hắc Hà phụ trách tổ chức, anh biết chưa? Em thấy hôm nay y nói chuyện với anh khá lâu, hai người nói chuyện rất hợp ý phải không?
Lưu Nhược Đồng rất tự nhiên khoác tay Triệu Quốc Đống.
- Lưu Thác vốn là Phó bí thư, chỉ là bây giờ sang phụ trách tổ chức mà thôi, phải nói trách nhiệm nặng nề hơn.
Triệu Quốc Đống không quá quen với cái lạnh của Bắc Kinh. Mặc dù hắn đã ở Bắc Kinh một mùa đông nhưng khi về An Nguyên, hắn thấy mình thích hợp với tỉnh An Nguyên hơn.
- Hòa hợp ư? Từ này hình như không quá chính xác, phải nói bọn anh có đề tài chung, có vài quan điểm nhất trí thối.
- Đây không phải hài hòa thì là gì?
Lưu Nhược Đồng liếc nhìn Triệu Quốc Đống.
- Nếu em thấy thế thì coi là như vậy đi. Chẳng qua anh cảm thấy quan hệ giữa anh và y chưa đến mức đó.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói.
- Em nghe Lưu Thác nói Ninh Lăng năm nay phát triển rất nhanh, ngay cả Nhật báo Nhân dân) cùng (Nhật báo kinh tế) cũng đã đưa tin. Đây có phải có nghĩa công việc của anh sẽ được điều chỉnh?
- Anh mới đến Ninh Lăng có năm rưỡi, theo lý thuyết mà nói thì tỉnh không có lý do gì điều chỉnh anh?
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói:
- Bản thân anh cũng hy vọng mình có thể làm thêm thời gian nữa ở Ninh Lăng, làm cho cơ cấu kinh tế và sự nghiệp dân sinh của Ninh Lăng được tạo thành. Như vậy không đến mức vì vị lãnh đạo nào đó đến sẽ ảnh hưởng quá lớn đến sự phát triển kinh tế của Ninh Lăng.
- Ý anh là sức ảnh hưởng của anh đối với Ninh Lăng quá lớn, anh đi bây giờ sẽ khiến Ninh Lăng kém phát triển đi?
Lưu Nhược Đồng nói rất sắc bén.