Lộng Triều

Chương 1249

Triệu Quốc Đống rất hứng thú đăng nhập vào mạng, thứ này trong đầu hắn cũng có chút trí nhớ nhưng không sâu.

Loại thông tin công cụ nương theo cơn bão mạng mà phát triển rất nhanh, nó được nhiều nhất chính là thanh thiếu niên cả nước thích. Nói chung tần suất chat trên mạng nhiều hơn là dùng điện thoại di động.

Triệu Quốc Đống cũng nhắc Vân Hải đăng ký một nick trên QQ, mặc dù mỗi ngày có bận việc nhưng chỉ cần có thời gian Triệu Quốc Đống cũng cố gắng lên mạng đọc báo, tin tức, thuận tiện vào QQ, thử cảm nhận sự mới lạ trong không gian mạng mang đến cho mình.

Vừa đăng nhập, một đầu người nhảy ra, một hình ảnh nữ sinh xuất hiện. Triệu Quốc Đống mở ra là “Nhân sinh mấy lần”

Đây là một trong số ít nick bạn bè của Triệu Quốc Đống, hơn nữa lại là nữ. Đây là Triệu Quốc Đống gặp trên một diễn đàn văn học rồi bịa chuyện một phen cho hết thời gian, không ngờ lại gặp người khá thú vị. Sau mấy lần nói chuyện, Triệu Quốc Đống phát hiện đối phương nói rất sắc bén, có tài hùng biện, thường xuyên qua lại nên cả hai khá thân thiết.

Triệu Quốc Đống tự xưng mình là sinh viên Đại học An Nguyên, đối phương nói mình là người không có việc làm ở Côn Châu – Điền Nam.

Cô gái này nói rất sắc bén, quen thuộc văn học, lịch sử. Triệu Quốc Đống cùng đối phương tranh chấp vốn là do lập trường mà bài văn Khổng Tước Đông Nam Phi muốn nói. Triệu Quốc Đống chô rằng bài văn này nói về tình yêu chung thủy, mà đối phương nói đó là sự cúi đầu với lễ giáo phong kiến. Người đàn ông chính thức cần phải phá hết xiềng xích chứ không nên khuất phục lễ giáo phong kiến.

Hai người vì thấy mà có tranh luận kịch liệt, cuối cùng ai cũng không thể thuyết phục được ai. Nhưng coi như đó là cơ sở của việc phát triển tiếp theo.

Sau một phen nói chuyện, đối phương hỏi Triệu Quốc Đống về việc xin việc làm thế nào, Triệu Quốc Đống nói có tiến triển.

Lần trước đối phương hỏi hắn đang làm gì, Triệu Quốc Đống nói mình bây giờ đang chạy quanh xin việc. Hai năm nay nghiên cứu sinh không dễ tìm việc, đối phương nói không tin, nói với bằng nghiên cứu sinh thì đi đâu chẳng tìm được công việc thích hợp. Triệu Quốc Đống nói với đối phương là mình có mấy mục tiêu, trong đó có một khá tích cực là vào tổ chức Cảnh sát quốc tế, chuẩn bị làm Hình cảnh quốc tế.

Một lát sau đối phương lại gửi tin tới, hỏi có phải là việc thi vào tổ chức cảnh sát quốc tế có tiến triển không? Triệu Quốc Đống gửi cho đối phương hình một quả táo.

Hai người nói chuyện rất vui vẻ, chuyển sang thời tiết. Triệu Quốc Đống nói thời tiết An Đô hôm nay không tốt, âm u ẩm ướt, đối phương nói thời tiết Côn Châu một năm bốn mùa xuân, muốn Triệu Quốc Đống tìm việc tốt nhất đến Côn Châu, nhất định sẽ thích với nơi này.

Nghe đối phương mời mình tới đó, Triệu Quốc Đống không khỏi run một chút.

Thái Chánh Dương đến Điền Nam làm Bí thư tỉnh ủy đã một thời gian, Triệu Quốc Đống vẫn chưa đến Côn Châu, chỉ là lần trước tham gia Đại hội Đảng toàn quốc có gặp Thái Chánh Dương mà thôi. Côn Châu bây giờ được Bộ năng lượng xác định là một trụ sở chiến lược, đường sắt Điền Miễn, quốc lộ Điền Miễn và hệ thống ống dẫn dầu Điền Miễn đều đang toàn diện khởi công, đây là điều mà Triệu Quốc Đống cảm thấy thứ mình ảnh hưởng nhiều nhất đối với quốc gia.

Điền Nam có thành phần dân tộc phức tạp, cơ sở vật chất lạc hậu nhưng điều kiện tự nhiên và vị trí địa lý khá quan trọng. Đây là nơi biên giới phía tây nam Trung Quốc, cũng là nơi tiếp giáp giữa Trung Quốc và khu vực Đông Dương.

Có thể nói nhiều nước ở khu vực Đông Nam Á giao thương với Trung Quốc thông qua Điền Nam, chỉ là do điều kiện tự nhiên khá khắc nghiệt khiến cho Trung Quốc và Lào, Myanmar bị ảnh hưởng nhiều quan hệ thương mại do hệ thống giao thông. Nó cũng ảnh hưởng đến quan hệ chính trị của hai bên.

Thái Chánh Dương đến Điền Nam liền muốn biến đây thành cầu nối giao thương giữa Trung Quốc và Đông Dương, Đông Nam Á, cũng trình lên Trung ương về việc muốn biến Điền Nam thành nơi đất nóng thích hợp cho mọi người ở khu vực Tây Nam. Nhưng theo tình hình hiện nay thì thấy Thái Chánh Dương đã làm ra vài tiến triển nhưng vẫn có không ít lực cản.

Triệu Quốc Đống khi nói chuyện cùng “Nhân sinh mấy lần” kia cũng cố ý nói về biến hoá của Côn Châu, đối phương cũng thường xuyên giới thiệu tình hình ở đây với Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống có thể thông qua cô mà hiểu vài vấn đề chi tiết. mà những chi tiết này làm Triệu Quốc Đống có thể hiểu rõ được tình hình cơ bản của Điền Nam.

Điền Nam cũng không phải là thiên đường, Thái Chánh Dương ở Điền Nam cũng không quá thuận lợi, tình hình này Triệu Quốc Đống cũng thông qua vài con đường khác mà tìm hiểu. Chủ tịch tỉnh Điền Nam là cán bộ địa phương trưởng thành lên, từ lý lịch có thể thấy được căn cơ và quan hệ ở Điền Nam sâu rộng như thế nào. Bởi vì như vậy nên rất nhiều công việc Thái Chánh Dương đưa ra cần đối phương ủng hộ, nhưng ở nhiều vấn đề đối phương lại không quá hợp tác.

Thái Chánh Dương là Bí thư tỉnh ủy tất nhiên cũng có cách của mình. Hơn nữa chức Bí thư tỉnh ủy khiến trong nhiều công việc y nắm quyền chủ động, nhưng làm như thế nào để triển khai công việc trong toàn tỉnh, lại đảm bảo phương hướng mình xác định được thực hiện cũng cần nghệ thuật.

Nhưng Điền Nam nhiều năm tích trữ khuyết điểm, nhất là ở vấn đề nhân sự khiến không ít quy hoạch của Thái Chánh Dương bị ảnh hưởng. Điểm này Triệu Quốc Đống đã nghe Liễu Đạo Nguyên nói qua.

Triệu Quốc Đống cũng đã hỏi “Nhân sinh mấy lần” về đánh giá của cô đối với vị Bí thư tỉnh ủy mới tới. Đối phương nói không biết, nói Thái Chánh Dương không tiếp xúc mấy với quần chúng, dân chúng Côn Châu căn bản không biết Thái Chánh Dương là người như thế nào. Hơn nữa Thái Chánh Dương vốn không thích lên truyền hình cho nên ở điểm này nói với Thái Chánh Dương.

Thái Chánh Dương biết chuyện Diêu Văn Trí sẽ điều khỏi An Đô, Triệu Quốc Đống cũng giới thiệu tình hình tỉnh An Nguyên với Thái Chánh Dương. Thái Chánh Dương cũng đồng ý với quan điểm của Triệu Quốc Đống, không nên dễ dàng hành động. Hơn nữa vị trí đó chưa chắc đã là phúc đối với Triệu Quốc Đống. Hắn ổn định một hai năm ở Ninh Lăng, đạt thành tích chói mắt hơn nữa mới có lợi cho sự phát triển sau này của hắn.

….

- Ngồi đi lão Củng.
Triệu Quốc Đống tươi cười chào Củng Minh Xương, làm cho Củng Minh Xương vốn muốn cố gắng giữ bình tĩnh cũng khó khăn.

- Bí thư Triệu, ngài quá khách khí rồi, để tự tôi rót, tự tôi rót.
Thấy Triệu Quốc Đống muốn đích thân rót trà cho mình, Củng Minh Xương vội vàng đứng lên lấy chén bỏ mấy lá trà, rót nước rồi mới ngồi xuống ghế.

- Khách khí gì chứ, anh ở xa tới là khách mà. Sao, gần tết rồi, đến chỗ tôi là báo tin vui hay buồn thế?
Triệu Quốc Đống cười nói.

Củng Minh Xương bị Triệu Quốc Đống hỏi như vậy không khỏi ngẩn ra, câu nói vừa định đưa ra liền thụt lại.
- Bí thư Triệu, ngài hy vọng tôi báo tin vui hay buồn?

- Ồ, nói vậy là anh có vấn đề cần phản ánh?
Triệu Quốc Đống mặt không chút thay đổi nói:
- Nếu tôi nói tôi thích nghe báo tin buồn phiền thì nhất định anh nói tôi dối trá, nếu tôi nói tôi muốn nghe tin vui thì nói thật tin vui anh có thể nói ra thì chỉ sợ tôi sớm đã biết.

- Nói như vậy Bí thư Triệu thật sự thích nghe tin buồn phiền?
Củng Minh Xương nhìn chằm chằm vào Triệu Quốc Đống.

- Lão Củng, anh cảm thấy tôi là Bí thư thị ủy mà sợ nghe tin buồn sao? Thị xã Ninh Lăng với hơn 5,4 triệu dân nếu nói không có vấn đề gì thì sao có thể? Nói thật tôi hy vọng nghe người báo tin buồn, như vậy có thể sai người giải quyết. Cho dù không giải quyết được thì cũng tốt hơn không làm gì mà, phải không?
Triệu Quốc Đống gác chân lên rất thản nhiên nói:
- Nếu không dám nhìn nhận vấn đề thì dù đó là quan chức cấp nào thì ít nhất cũng là không đủ tư cách.

- Bí thư Triệu, nếu như cán bộ lãnh đạo bên dưới đều có thái độ như ngài thì tôi nghĩ căn bản không có việc gì khó.
Củng Minh Xương vỗ đùi nói:
- Nhưng tại sao lãnh đạo không muốn đối mặt sự thật, cứ chờ dân chúng đến làm ầm lên thì mới đầy khó chịu giải quyết là sao? Chẳng lẽ nói công việc của quan chức là cả ngày ngồi trong văn phòng, không muốn xuống cơ sở tìm hiểu tình hình thực tế ư?
Bình Luận (0)
Comment