- Cho nên Ninh Lăng nhất định cần phải đẩy mạnh việc xây dựng cơ sở vật chất sao?
Ứng Đông Lưu dừng lại hỏi một câu:
- Quốc Đống, làm một cán bộ lãnh đạo thì cậu cần phải thấy rõ tình hình, phải có sự nhạy cảm chính trị, phải có cái nhìn đại cuộc.
Triệu Quốc Đống có thể nhận ra Ứng Đông Lưu sau khi biết phương hướng của Trung ương thay đổi liền thay đổi suy nghĩ. Mình muốn thuyết phục được đối phương là không hề dễ.
- Bí thư Ứng, theo tôi biết Trung ương phát ra tín hiệu khống chế mặc dù rõ ràng nhưng phạm vi còn chưa rõ. Tôi thấy trong mấy hội nghị các lãnh đạo liên quan đề cập tới việc đầu tư tăng trưởng quá nhanh, quá nhiều hạng mục mới được xây dựng, quy mô xây dựng quá lớn, kết cấu đầu tư không hợp lý. Có vài ngành sản xuất và khu vực mù quáng đầu tư khiến cho việc xây dựng trở nên hỗn loạn. Tôi cảm thấy mặc dù là như vậy nhưng cũng cần phù hợp tình hình thực tế của từng nơi, không nên vơ đũa cả nắm.
Triệu Quốc Đống không đi vòng vo mà nói thẳng.
- Ninh Lăng năm nay xác định ba hạng mục lớn. Một là sân bay Đông Trại Ninh Lăng, một là cải tạo hệ thống giao thông liên thị xã, một là hạng mục xử lý nước thải sin hoạt của nội thành Ninh Lăng. Cả ba hạng mục có quy mô không nhỏ. Hạng mục sân bay Đông Trại có tổng vốn đầu tư là khoảng từ một đến 1,2 tỷ; cải tạo đường giao thông liên quan nhiều hạng mục khác nên tôi nghĩ mất ba năm để hoàn thành, năm nay là năm thứ nhất sẽ giải quyết ba nơi có hệ thống giao thông khó khăn với tổng vốn đầu tư cũng vài trăm triệu. Hơn nữa là hệ thống xử lý nước thải sinh hoạt cũng tiêu tốn 500 triệu. Ba hạng mục này có tác dụng rất quan trọng đến tiệc tăng hoàn cảnh thu hút đầu tư của Ninh Lăng.
- Ba hạng mục? Quốc Đống, quy mô của cả ba hạng mục này đều không hề nhỏ. Hệ thống xử lý nước thải thì tôi thấy có thể suy nghĩ, dù sao nó liên quan đến lợi ích nhân dân. Nhưng hạng mục giao thông có phải quy mô lớn quá không? Ba hạng mục giao thông nhỏ sợ là từng cái cũng phải đầu tư không ít chứ? Tài chính Ninh Lăng có chịu nổi không?
Ứng Đông Lưu lắc đầu nói:
- Về phần sân bay Đông Trại thì tôi cũng nghe nói, năm ngoái cậu đã đi tuyên truyền quanh là muốn xây dựng sân bay, sao năm nay lại gấp như vậy? Đối với Ninh Lăng mà nói một sân bay có tác dụng quan trọng như vậy sao?
- Bí thư Ứng, ba hạng mục này là rất quan trọng đối với Ninh Lăng, có thể nói thiếu một cũng không được. Hệ thống xử lý nước thải đô thị thì ngài cũng đã nói đó, nhất là mấy năm nay các công ty tiến vào Ninh Lăng với quy mô lớn, dân cư đô thị Ninh Lăng tăng mạnh. Hệ thống xử lý nước thải ở nội thành cũ không thể thừa nhận, chỉ giải quyết được có 20%, rất nhiều nước thải sinh hoạt đổ thẳng ra sông. To dự tính dân cư Ninh Lăng sẽ tăng lên rất nhanh trong vài năm tới. Nếu chúng ta không thể dự định trước sẽ khiến hai dòng sông bị ô nhiễm môi trường trầm trọng.
Ứng Đông Lưu gật đầu đồng ý với quan điểm của Triệu Quốc Đống.
- Hơn nữa vì Ninh Lăng có nhiều hạng mục đến đầu tư, cùng với đó là chế độ hấp dẫn nhân tài của Ninh Lăng đã dần có hiệu quả, hình thành lớp nhân viên có trình độ năng lực cao. Bọn họ yêu cầu hoàn cảnh sống càng lúc càng cao. Chúng tôi hy vọng tiến trình đô thị hóa diễn ra nhanh hơn, tăng khả năng hấp dẫn các công ty có trình độ khoa học kỹ thuật cao vào Ninh Lăng.
- Khó được, Triệu Quốc Đống, có thể từ góc độ và cấp độ này nâng tầm quan trọng của hệ thống xử lý nước thải lên, tôi lần đầu nghe được. Tầm nhìn của Ninh Lăng có thể nói là rất cao.
Ứng Đông Lưu phải công nhận việc Ninh Lăng muốn xây dựng hệ thống xử lý nước thải sẽ tăng hình tượng của Ninh Lăng, nâng cao khả năng thu hút đầu tư. Tầm nhìn này không phải người bình thường có thể nghĩ ra.
- Bí thư Ứng, tôi thấy như thế này. Ninh Lăng hai năm qua mặc dù nắm bắt vài cơ hội nên đưa được các công ty lớn vào, nhưng đó chỉ là tạm thời. Hàng năm Ninh Lăng không thể đưa vào nhiều hạng mục lớn, nhất là khi các thị xã xung quanh cũng có gắng thu hút đầu tư. Vậy Ninh Lăng nên làm gì? Tôi thấy Ninh Lăng muốn phát triển phải dựa vào lực lượng nội tạo, mà nó chính là hấp thu các nhân tài có trình độ cao. Bây giờ các hạng mục lớn từ bên ngoài tiến vào cũng mang một nhóm nhân tài đến. Ninh Lăng chúng tôi cần phải khiến người ta tình nguyện ở lại Ninh Lăng, còn muốn hấp dẫn nhiều nhân tài đến Ninh Lăng hơn nữa.
Ứng Đông Lưu cười cười nhìn Triệu Quốc Đống. Có lẽ năm ngoái Ninh Lăng tăng trưởng cao khiến hắn tự tin, có lẽ là do hắn sớm dự đoán trước được vài ba bước mới khiến kinh tế Ninh Lăng phát triển tăng vọt. Nhưng không thể không thừa nhận người này mỗi lần đều có thể làm cho mình có chút ngạc nhiên, luôn khiến mình phải suy nghĩ.
- Ừ, Quốc Đống, suy nghĩ và quan điểm của cậu rất mới mẻ, độc đáo, có tính dự đoán. Sự phát triển của Ninh Lăng không thể đi theo con đường các thành thị khác. Tôi vẫn cho rằng mỗi đô thị cũng cần phải dựa vào ưu thế của mình mà có con đường phát triển riêng. Làm như thế nào để lợi dụng ưu thế, nắm bắt cơ hội, điều này cần phải do những người làm lãnh đạo suy nghĩ. Ở điểm này tôi thấy Thị ủy Ninh Lăng làm tốt.
Ứng Đông Lưu hiếm khi trực tiếp khen ngợi cấp dưới như thế này:
- Tôi hy vọng Thị ủy Ninh Lăng các cậu cần phải nghiên cứu kỹ tình hình thực tế của địa phương, đồng thời phải học tập kinh nghiệm của các thành phố, thị xã phát triển để nâng cao tầm của Ninh Lăng lên.
- Bí thư Ứng, chúng tôi sẽ ghi nhớ ý kiến của ngài khiến Ninh Lăng phát triển nhanh hơn.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Đừng có chụp mũ cho tôi, tôi nói như vậy cũng không có nghĩa là tôi chấp nhận mấy cái hạng mục lớn của Ninh Lăng.
Ứng Đông Lưu cười nói.
- Nhưng ít ra ngài cũng tán thành hạng mục xây dựng hệ thống xử lý nước thải sinh hoạt của Ninh Lăng chúng tôi mà.
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói.
Ứng Đông Lưu không trả lời vấn đề này.
- Bí thư Ứng, Ninh Lăng cũng đưa ra chiến lược là kinh tế các quận, huyện trong toàn thị xã đều phát triển nhanh và mạnh. Ninh Lăng vốn có truyền thống sản xuất nông nghiệp, trong quá trình đô thị hóa khiến các quận, huyện phát triển nhanh sẽ tiêu hóa được nhiều sức lao động còn thừa ở nông thôn, tăng thu nhập của nông dân, tránh cho nông dân phải ra ngoài làm thuê quá nhiều.
Triệu Quốc Đống thấy kế sách của mình có hiệu quả liền bắt đầu nói tiếp chuyện thứ hai:
- Ninh Lăng có bảy huyện, hai quận, ngoài hai quận ra thì mấy huyện khác cách thị xã không xa. Tôi đưa ra ý tưởng vành đai giao thông để kết nối bảy huyện với hai quận kia, lợi dụng tài nguyên của thị xã xúc tiến các huyện phát triển. Đồng thời cũng có thể lợi dụng kinh tế các huyện phát triển để củng cố việc đẩy mạnh Ninh Lăng thành đô thị trung tâm của khu vực, mà muốn làm như vậy nhất định cần có hệ thống giao thông tốt.
- Cho nên cậu cảm thấy cần đầu tư vào hệ thống giao thông nhiều như vậy? Thậm chí không quá để ý đến chính sách khống chế của Trung ương?
Ứng Đông Lưu hỏi thẳng.
- Bí thư Ứng, ngài vừa nói phải căn cứ tình hình thực tế mà đưa ra chiến lược. Ninh Lăng muốn tạo vành đai kinh tế trong toàn thị xã nhất định phải cần cải tạo đường giao thông. Chúng tôi đặt ra thời hạn ba năm sẽ hoàn thành, năm nay là năm thứ nhất, ngài không thể để lượt đạn đầu tiên của chúng tôi không thể bắn ra mà.
Triệu Quốc Đống từ tốn nói:
- Tôi cảm thấy đây không phải vấn đề gì, đầu tư cơ sở vật chất chỉ cần phù hợp nhu cầu thực tế thì nên cho phép và ủng hộ.
- Vậy ý của cậu là sân bay Đông Trại cũng thuộc nhóm này sao?
Ứng Đông Lưu nghiêm túc nói:
- Hạng mục sân bay từ trước đến giờ luôn được khống chế chặt, dù năm nay Trung ương không thay đổi chính sách cũng khó được phê chuẩn. Hơn nữa năm nay như vậy thì tôi thấy Ninh Lăng càng khó được thông qua. Quốc Đống, sao cậu phải cố chấp ở hạng mục sân bay này như vậy? Nếu cậu quá cố chấp thì tôi đề nghị cậu phải điều tra một chút, việc kinh doanh các sân bay chi nhánh không quá tốt, là áp lực không nhỏ đối với tài chính thị xã.
- Tôi cũng đã nghĩ tới việc này. Bí thư Ứng, ngài xem ngài có thời gian không, tôi muốn báo cáo chi tiết với ngài về sự định vị phát triển của Ninh Lăng chúng tôi.
Triệu Quốc Đống cảm thấy mình đã thành công làm Ứng Đông Lưu thấy tò mò.