Lộng Triều

Chương 1306

Hơn 12h đêm, Triệu Quốc Đống về nhà thì sẽ làm phiền bố mẹ, vì thế hắn đến chỗ La Băng.

Nhận được điện của Triệu Quốc Đống, La Băng rất vui. Mặc dù đã hơn 12h nhưng đối với cô mà nói chỉ cần Triệu Quốc Đống tới là cô rất vui.

Mùi rượu trên người hắn làm La Băng nhíu mày. Cô biết Triệu Quốc Đống uống tốt nhưng uống rượu về đêm sẽ ảnh hưởng sức khỏe. Triệu Quốc Đống bây giờ còn trẻ thì không sao, ngày sau tuổi cao một chút thì sẽ nhiều bệnh. Vì thế La Băng cũng đặc biệt không thích Triệu Quốc Đống uống rượu tốt. Nhưng cô cũng biết thân phận của Triệu Quốc Đống, uống rượu là không thể tránh khỏi.

Cũng may Triệu Quốc Đống dù uống vẫn tỉnh táo nên La Băng khẽ thở phào nhẹ nhõm.

- Em ngủ rồi à?
Triệu Quốc Đống cởi áo ngoài đưa cho La Băng. La Băng mặc váy ngủ nên đương nhiên là vừa từ giường dạy.

- Em đang đọc sách thôi.
La Băng nhẹ nhàng nói:
- Anh đi tắm đi, em lấy nước cho anh.

- Ừ, trời lạnh lên giường sớm một chút cũng đúng.
Triệu Quốc Đống yêu thương vuốt ve mái tóc có vẻ hơi rối của La Băng.

Hắn tắm xong đã hơn 1h đêm, La Băng dựa lưng vào đầu giường đợi hắn. Đến khi hắn lên giường, cô mới có chút xấu hổ chui vào lòng hắn.
- Em thấy tâm trạng anh rất tốt, có phải là sắp lên Bắc Kinh học không?

- Lên Bắc Kinh là chuyện đã xác định từ trước nên bây giờ anh chắc không đến mức hưng phấn như vậy chứ?
Triệu Quốc Đống nở nụ cười ôm lấy La Băng:
- Hôm nay ăn cơm với chủ tịch Nhâm và mấy vị lãnh đạo của Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh, không ngờ gặp mấy người quen cũ.

- Ồ, người quen ở đâu thế, Hoa Lâm à anh?
La Băng nói.

- Không, vốn là bên Giang Khẩu, cũng có người bên Hoài Khánh, không biết sao lại gặp ở một nơi, đúng là quả đất quá nhỏ.
Triệu Quốc Đống có chút cảm xúc mà nói. Giang Nhất Hổ không ngờ lại đi lại với Khang Chí Khuê, đây là điều hắn không bao giờ nghĩ tới. Hơn nữa hắn thấy Khang Chí Khuê khá tôn trọng Giang Nhất Hổ.

- Nếu như không nhỏ thì chúng ta sao có thể gặp được nhau?
La Băng hạnh phúc nói.

- Đây là duyên phận.
Triệu Quốc Đống cảm nhận rõ sự ấm áp, mê người của La Băng mang tới cho mình.

- Đúng, là duyên phận.
La Băng nói đến đây đã bị Triệu Quốc Đống dịu dàng cúi đầu xuống hôn môi cô.

Chiếc váy ngủ màu tơ tằm tuột khỏi vai, da thịt La Băng dần đỏ lên khi tay Triệu Quốc Đống tiến tới.



Theo tiếng thét của người phụ nữ bên dưới, bầu không khí dần trở nên yên tĩnh. La Băng như nhớ ra gì đó vội vàng đứng lên lao vào nhà vệ sinh. Nhìn bờ lưng trắng cùng cặp mông lắc lư trước mặt, Triệu Quốc Đống không khỏi nuốt nước miếng.

Một lát sau La Băng mới đi ra oán giận nói:
- Em vẫn trong thời kỳ nguy hiểm mà.

- Nguy hiểm thì sao chứ? Cùng lắm thì sinh con cho anh là được.

Triệu Quốc Đống nói đầy khí phách khiến La Băng giật mình, chiếc khăn tắm quấn quanh người thoáng cái rơi xuống mặt đất.

- Quốc Đống, anh nói gì thế.
La Băng há hốc mồm cứ thế đứng như tượng thần Vệ Nữ trước mặt Triệu Quốc Đống. Hai điểm đỏ cao vút, vùng bụng phẳng, đám cỏ đen thần bí đập thẳng vào mắt Triệu Quốc Đống.

- Anh nói thật mà, em nếu muốn thì sinh con cho anh.
Triệu Quốc Đống bình tĩnh nói.

- Tại sao?
La Băng cuối cùng đã từ vui sướng tỉnh lại.

- Có gì mà tại sao chứ?
Triệu Quốc Đống lúc này không hề có chút xúc động nào, những điều hắn nói ra đều đã trải qua suy nghĩ cẩn thận.

- Em muốn nói là có chút bất ngờ, cũng không quá thích hợp.
La Băng thở dài một tiếng.

- Có gì mà không thích hợp?
Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng hỏi lại.

- Quốc Đống, thứ nhất em là người chưa lấy chồng thì sao có con được? Không thành trò cười cho thiên hạ sao?
La Băng đang rất loạn nhưng lời nói của Triệu Quốc Đống làm cô thấy ngọt ngào. Dù hắn chỉ tỏ thái độ như vậy cũng làm cô vui rồi.
- Thứ hai chuyện giữa em và anh tuyệt đối không thể lộ ra. Em đã thỏa mãn với hiện tại, cũng không hy vọng xa vời, cũng không muốn có gì khác ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta.

- La Băng, em không nên cho rằng anh chỉ nói cho có hoặc là an ủi.
Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng nói:
- Điểm thứ nhất của em không có vấn đề gì, công việc ở Học viện có thể nghỉ mà. Em nếu không muốn giúp Nhược Lâm thì cũng có thể đi nghỉ hoặc làm việc khác. Nếu em cảm thấy không tiện có thể sang định cư ở Hongkong, Singapore hoặc là Australia. Còn điểm thứ hai thì anh không phải nói rồi sao, em nếu sinh con ở nước ngoài thì ai có thể quản được em?

La Băng trầm ngâm suy nghĩ, một lúc lâu sau cô mới nói:
- Quốc Đống, đây không phải chuyện nhỏ. Đối với em thì không sao nhưng ảnh hưởng lớn đối với anh. Em cũng không muốn sang nước ngoài, em thích cuộc sống trong nước. Hưn nữa nước ngoài rất tốn chi phí, sau này ….

- Tiền không phải vấn đề, anh không phải đã nói rồi sao? Mấy em của anh đều có sự nghiệp thành đạt. Em không cần lo vì tiền, anh bảo mấy thằng lấy vài chục triệu đưa anh cũng không phải vấn đề.
Triệu Quốc Đống lắc đầu vuốt ve bụng La Băng:
- Anh chỉ lo em là phụ nữ nếu cả đời không được làm mẹ sẽ rất nuối tiếc. Anh không muốn em như vậy.
La Băng nghe Triệu Quốc Đống nói mà ngẩn ra, vài chục triệu đưa được ngay? Em hắn làm gì?

- Quốc Đống, anh đừng …
La Băng chưa nói hết câu đã bị Triệu Quốc Đống chặn ngang:
- Em nghĩ gì thế, em nghĩ người đàn ông của em lại làm mấy chuyện đó sao?

- Vậy em trai anh làm gì?
La Băng không tin nổi nhưng lập tức có phản ứng:
- Công ty của Nhược Lâm cũng là do em của anh giúp?

- Ừ, em trai anh góp vốn, là đầu tư bình thường, Nhược Lâm là một cổ đông, em anh không lo kinh doanh, toàn bộ do Nhược Lâm phụ trách.
Triệu Quốc Đống giải thích.

- Vậy chuyện này em cần phải suy nghĩ kỹ mới được. Em đang rất thỏa mãn với cuộc sống bây giờ, em không muốn đánh đổi nó.
La Băng rất thận trọng ở vấn đề này:
- Em nghĩ cũng không gấp mà.

- Ừ, anh chỉ hy vọng em không nên vì anh mà làm trái lương tâm mình.
Triệu Quốc Đống cười cười kéo sát cô vào lòng. La Băng đột nhiên hỏi
- Có phải là rất nhiều người phụ nữ muốn có con với anh, đúng không?

Triệu Quốc Đống ngẩn ra, cúi đầu nhìn vào nụ cười tinh nghịch của cô.
- Ừ, sao em biết? Nếu em muốn sinh con cho anh thì phải xếp hàng đó.

- Anh xấu lắm.
Bị Triệu Quốc Đống nói như vậy khiến La Băng há hốc mồm. Cô chỉ có thể lao vào lòng hắn đấm.



Mọi việc đã bố trí xong, Triệu Quốc Đống liền lên Bắc Kinh học. chẳng qua khi các hạng mục lớn của Ninh Lăng chưa được phê duyệt thì hắn vẫn không thể yên tâm.

Có thể nói hiệu suất của bên Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh rất nhanh. Họ Cẩu liên tục đốc thúc nhân viên bên dưới thẩm duyệt các hạng mục của Ninh Lăng một cách nhanh nhất. Vì thế bên Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh là không vấn đề gì, sau khi theo trình tự thông qua sẽ đưa sang bên Ủy ban nhân dân tỉnh thảo luận, nghiên cứu.
Bình Luận (0)
Comment