Trần Hàn Phong không phản đối tập đoàn đi ra nước ngoài nhưng ở tình hình hiện nay đối với việc lên làm tổng giám đốc của mình thì đó không phải ý kiến hay.
Y biết mình điều từ tập đoàn Bắc Quang tới đây cũng không được tất cả lãnh đạo bên Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia tán thành. Đối với mình thì cái nhìn của Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia, ban Tổ chức cán bộ cũng khác nhau, cuối cùng mình vẫn được điều lại đây, hơn nữa còn được Lưu Thiện Đức tán thành, mấy loại âm thanh phản đối kia mới dần tna đi.
Nhưng điều này không có nghĩa là ý kiến phản đối mình hoàn toàn biến mất. Dừng lại chỉ là tạm thời đình chỉ, mà biến mất là hoàn toàn biến mất. Điều này cũng có nghĩa lúc thích hợp loại âm thanh này cũng sẽ xuất hiện trở lại.
Lưu Thiện Đức chỉ còn một năm y cũng tỏ vẻ hơn năm nữa sẽ về hưu. Ai lên thay? Mình mặc dù là phó tổng giám đốc thường trực nhưng không có nghĩa sẽ lên thay.
Chỉ riêng trong tập đoàn đã có mấy đối thủ cạnh tranh, mà Lỗ Văn Tương chính là đối thủ mạnh nhất.
Liêu Vĩnh Đào đưa ra đề nghị tập đoàn nên chủ động tiến ra ngoài, tiến hành đầu tư để nhận nguyên liệu từ nguồn, qua đó có được nguồn nguyên liệu ổn định, nhất là nguyên liệu phân kali thì càng phải quyết đoán ra trận. Quan điểm này cũng được không ít người trong tập đoàn ủng hộ. Chỉ là do trước đó hóa chất Á Châu đầu tư ra nước ngoài gặp một vài bất lợi nên cũng có một bộ phận người cho rằng ra nước ngoài quá mạo hiểm nên có khuynh hướng bố cục ở trong nước, ví dụ như tăng cường đầu tư vào Tây Hải, Tây Tạng cùng Tân Cương. Mà Trần Hàn Phong chính là đại biểu cho quan điểm này.
Lưu Thiện Đức vốn ủng hộ quan điểm của Trần Hàn Phong. Mặc dù đầu tư trong nước cũng tồn tại mạo hiểm lớn nhưng so sánh với đầu tư ra nước ngoài mà nói thì dù sao ở trong nước có thể thông qua nhiều phương diện phối hợp nên giảm được nhiều mạo hiểm. Hóa chất Á Châu là tập đoàn, tập đoàn đầu tư muốn thu lợi, đồng thời cũng muốn giảm thiểu áp lực.
Nhưng tình hình bây giờ có thay đổi, thái độ của Triệu Quốc Đống ở trình độ nhất định đã cổ vũ quan điểm của phía Lỗ Văn Tương.
Trần Hàn Phong không thể chấp nhận cho cục diện này tiếp tục diễn ra. Một khi quan điểm của Lỗ Văn Tương được tập đoàn chấp nhận, cũng có nghĩa tập đoàn sẽ đầu tư ra nước ngoài, mở rộng tài nguyên nước ngoài. Như vậy Lỗ Văn Tương sẽ có quyền lớn hơn nữa ở tập đoàn, càng nhiều tài nguyên, quyền lực vào tay y, đây là sự uy hiếp quá lớn đối với mình.
Bây giờ ưu thế duy nhất là tâm lý của Lưu Thiện Đức. Lưu Thiện Đức chỉ còn hơn năm là về hưu, như vậy nếu đi ra ngoài sẽ gánh chịu áp lực rất lớn, đầu tư thất bại hoặc tổn thất quá lớn thì trách nhiệm đủ để làm bao thành tích trước đó của y bị xóa bỏ.
Không ai muốn đi mạo hiểm ở lúc cuối đời, không cần thiết phải như vậy. Mình bây giờ chỉ có thể lợi dụng tâm lý này của Lưu Thiện Đức.
Trần Hàn Phong ném mạnh điếu thuốc xuống đất, nhìn bầu trời tối đen. Tên Triệu Quốc Đống kia đúng là như âm hồn bất tán, như là sinh ra để đối đầu với mình. Cảnh ở Thượng Hải đến bây giờ Trần Hàn Phong vẫn còn nhớ. Mặc dù sau đó y cũng biết quan hệ giữa Triệu Quốc Đống và Lưu Kiều không như mình nghĩ, nhưng nghĩ đến bộ dạng của đối phương là Trần Hàn Phong lại thấy khó chịu.
Một thằng nhà quê cũng có thể vào Lưu gia ư? Còn hái đóa hoa cao ngạo, lạnh lùng Lưu Nhược Đồng, bây giờ còn có thể thành phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, đây là sự sỉ nhục lớn đối với quần thể cao cấp như mình.
Thằng nhà quê đó lại có thể nhảy lên cao, hơn nữa là nhảy rất cao. Trần Hàn Phong cảm thấy một áp lực rất lớn đè trong lòng ngực, trận chiến này mình nhất định phải thắng, mình nhất định phải ổn định đội hình, nhất định phải lên vị trí tổng giám đốc. Dù hắn là ai cũng không thể cướp vị trí đó khỏi tay mình.
….
- Tổng giám đốc lỗ, không cần khách khí như vậy. Tôi đã sớm tiếp xúc vố hóa chất Á Châu, lúc trước tôi làm ở Bộ năng lượng cũng từng tiếp xúc với tổng giám đốc Vương - Vương Học Châu tập đoàn hóa dầu Phương Đông, y lúc ấy còn làm phó tổng giám đốc hóa chất Á Châu các anh, thoáng cái đã hơn bốn năm. Tổng giám đốc Vương đã sang Phương Đông, bây giờ tổng giám đốc Lưu các anh trước đó cũng từ một tập đoàn của Bộ năng lượng đi ra, coi như có chút sâu xa.
Triệu Quốc Đống nói vài câu cho không khí trở nên dễ dàng hơn. Lỗ Văn Tương đến nhất định không phải vì tình hình sản xuất của công ty sản xuất phân bón Tề Lỗ, Lỗ Văn Tương đường đường là phó tổng giám đốc hóa chất Á Châu nên tới nhất định có đề tài quan trọng.
- Chủ nhiệm Triệu, lần trước anh phát biểu trong hội nghị phân bón toàn quốc làm tôi rất xúc động. Mấy quan điểm anh đề cập cũng làm tôi suy nghĩ mấy hôm, cũng đã báo cáo với tổng giám đốc Lưu. Tổng giám đốc cũng đồng ý với quan điểm của chủ nhiệm Triệu, đáng để các công ty phân bón khổng lồ như chúng tôi nghiên cứu.
Lỗ Văn Tương là người đàn ông hơn 40 tuổi cao 1m8, người to cao. Lỗ Văn Tương và Triệu Quốc Đống ngồi xuống trông như ông thần giữ cửa.
- Ồ, anh nói vậy làm tôi có chút xấu hổ. Quan điểm của tôi hôm đó chính xác mà nói chỉ là ý kiến cá nhân, về còn bị chủ nhiệm Quyền Quân phê bình một trận.
Triệu Quốc Đống một bên “phê bình” mình, một bên cười nói:
- Các công ty đều có khó xử của mình, công ty nhà nước có nhược điểm của mình, công ty tư nhân cũng vậy. Nhưng tôi cảm thấy là người phụ trách một công ty thì phải có tầm nhìn chiến lược, tính cảnh giác và nhạy cảm cũng không thể thiếu, cũng phải có khả năng suy đoán toàn cục.
Lỗ Văn Tương cười cười nhìn vị chủ nhiệm Triệu này. Một bên “tự kiểm điểm”, một bên không hề khách khí tiếp tục nói ra” quan điểm cá nhân của mình”. Tổng giám đốc Lưu gọi tới chính là muốn thăm dò xem đây là ý kiến cá nhân của hắn hay là tuân theo ý cấp trên, hoặc là nói quan điểm của một vài lãnh đạo, tổng giám đốc nói điều này rất quan trọng.
Nhưng Lỗ Văn Tương không cho là như vậy.
Quan điểm của Triệu Quốc Đống thực ra rất làm Lỗ Văn Tương thấy hứng thú.
Từ hai năm trước Lỗ Văn Tương đã đưa ra theo nhu cầu phân bón trong nước càng lúc càng tăng, nguồn nguyên liệu của tập đoàn càng lúc càng dựa vào nhập khủa, nguyên liệu trong nước thiếu hụt nhất là nguyên liệu phân kali chủ yếu tập trung ở Tây Hải, Tây Tạng, Tân Cương, nếu muốn tăng cường đảm bảo nguyên liệu thì cần đầu tư khai thác nguyên liệu trong nước, đồng thời kịp thời có bố trí ở nước ngoài, tìm nguồn cung nguyên liệu ổn định.
Nhưng trước đó đầu tư của hóa chất Á Châu gặp thất bại, tổn thất ảnh hưởng đến tính tích cực đầu tư ra nước ngoài của tập đoàn, khiến tập đoàn gần đây mãi không thay đổi về chính sách. Mặc dù Lỗ Văn Tương cũng thấy nguyên liệu trong nước thiếu hụt nhưng tâm lý cầu ổn định trong tập đoàn đã áp chế được quan điểm của y.
“Quan điểm cá nhân” mà Triệu Quốc Đống trình bày làm Lỗ Văn Tương rất có hứng thú. Nếu như Trung ương có thể có thái độ sáng tỏ ở vấn đề này, như vậy sẽ có tác dụng lớn trong việc điều chỉnh chính sách của tập đoàn.
Đây là điều Lỗ Văn Tương hy vọng nhìn thấy cho nên y mới mạo muội đến xin gặp Triệu Quốc Đống.
Hóa chất Á Châu là ttập đoàn sản xuất phân bón lớn nhất Trung Quốc, các quy hoạch phát triển và hạng mục đầu tư lớn đều cần được Ủy ban kế hoạch phát triển phê duyệt. THái độ của Ủy ban kế hoạch phát triển có ảnh hưởng rất lớn đến chính sách của hóa chất Á Châu. Là hướng vào trong hay hướng ra ngoài sẽ là rất quan trọng.
- Chủ nhiệm Triệu, ngài nói rất đúng, tập đoàn chúng tôi gần đây nghĩ tới con đường phát triển mấy năm tới. Kết cấu nguồn nguyên liệu thiếu hụt và giá cả lên xuống ảnh hưởng lớn đến sự phát triển và doanh thu của tập đoàn chúng tôi. Nhất là về nguyên liệu phân kali, mặc dù trong nước lục tục có mấy hạng mục trên ba triệu tấn nhưng theo cá nhân tôi thì thiếu nguyên liệu sẽ kéo dài rất lâu, giá cũng tiếp tục tăng lên. Mà cục diện dựa vào nhập khẩu nguyên liệu của nước ta sẽ không được thay đổi mang tính căn bản. Vì thế tôi đồng ý quan điểm của ngài. Nếu chúng ta không thể đưa ra thayd dổi và động tác, Trung Quốc sẽ phải trả giá rất lớn.
Mắt Triệu Quốc Đống sáng lên, quan điểm của Lỗ Văn Tương rất chính xác, khá giống mình. Không biết đây là nịnh mình hay thật sự là suy nghĩ của y.
- Nếu anh ý thức được điểm này chẳng lẽ hóa chất Á Châu sẽ không tính tới chủ động bố trí để hóa giải nguy cơ sao?
Triệu Quốc Đống nhìn đối phương và hỏi lại một câu.