Bữa tiệc cuối cùng đã bắt đầu. Không ít người biết khách quý chính hôm nay là phó chủ tịch thành phố Bắc Kinh nhưng lại biến thành phó bộ trưởng Mã, mặc dù không khí vẫn nhiệt liệt, chủ khách đều vui vẻ nhưng có không ít khách đang suy nghĩ có phải hạng mục này của Thiên Phu sẽ xong đời không?
Dương Thiên Bồi cũng khá lo lắng nhưng y gần như tin tưởng mù quáng vào Triệu Quốc Đống, Kiều Huy cũng vậy. Vì thế khi Cù Vận Bạch nói đề nghị của Triệu Quốc Đống ra, Kiều Huy và Dương Thiên Bồi lập tức đồng ý.
Bữa tiệc chính thức bắt đầu, người phụ trách của Thiên Phu tiến hành giới thiệu tóm tắt hạng mục, sau đó là đến buổi biễn diễn trang sức nhỏ, thời gian rất ngắn, không đầy nửa tiếng là kết thúc, sau đó là thời gian hoạt động tự do, cũng là thời gian quan trọng nhất của bữa tiệc.
Đây là hạng mục quan trọng nhất được khởi động từ trước đến nay của Địa ốc Thiên Phu, không đánh trận khi không nắm chắc. Trước khi khởi động hạng mục này, Địa ốc Thiên Phu cũng tính toán các khách hàng tiềm tàng, công việc này làm tốt sẽ giảm đi rất nhiều áp lực về sau. Mặc dù bây giờ khi nguồn cung không đủ cầu thì công việc này vẫn không được sơ sót.
Tiêu Xuân Dương chú ý thấy Triệu Quốc Đống khá quen thuộc với mấy vị lãnh đạo cao cấp của tập đoàn Thiên Phu, y hơi kinh ngạc nhưng lập tức có phản ứng.
Tập đoàn Thiên Phu khởi nghiệp ở An Nguyên, kể cả Dương Thiên Bồi, Kiều Huy, Dương Thiên Bồi là lãnh đạo cao nhất Thiên Phu đều đến từ An Đô, chỉ về sau lãnh đạo cao cấp của tập đoàn Thiên Phu mới là nhân tài đến từ khắp nơi trong cả nước.
Tập đoàn thép Bắc Kinh có qua lại nhiều với tập đoàn Thiên Phu, thép Bắc Kinh ngoài việc mua bán quặng mỏ ra thì cũng sản xuất thép với số lượng khổng lồ. Tập đoàn Thiên Phu có nhiều hạng mục xây dựng ở khu vực phía bắc nên có nhiều liên lạc với thép Bắc Kinh. Mà thông qua thép Bắc Kinh giới thiệu nên nhiều nhân viên quản lý của tập đoàn này cũng trở thành khách hàng Vip mua căn hộ của Thiên Phu.
Lần này tập đoàn Thiên Phu tiến hành xây dựng hạng mục thành phố Thiên Phu cũng mời thép Bắc Kinh, chính là hy vọng thép Bắc Kinh có thể tiếp tục dẫn thêm nhân viên của tập đoàn đến mua nhà cho Địa ốc Thiên Phu. Bất cứ lúc nào tập đoàn nhà nước khổng lồ như thép Bắc Kinh đều được các công ty bất động sản chào đón tham gia. Triệu Quốc Đống này đúng là có cửa, các người nổi tiếng ở tỉnh An Nguyên hình như đều có quan hệ khá tốt với hắn. Theo Tiêu Xuân Dương biết, như Qua Tĩnh, Dương Thiên Minh, Lôi Hướng Đông cũng có quan hệ tốt với hắn, bảo sao hắn đi đâu cũng làm tốt. Lần trước khi gặp mặt lúc có Khấu Linh, Tiêu Xuân Dương đã cảm thấy Triệu Quốc Đống không bình thường, thậm chí mang kim sau lưng, không ngờ chỉ mấy năm hắn đã thành phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.
Người này đáng để mình tìm hiểu, xem có thể tăng quan hệ hai bên không, nhưng phải rất cẩn thận. Tiêu Xuân Dương bưng chén đứng nhìn từ phía xa xa. Y không rõ sở thích của đối phương. Khấu Linh nhìn như quan hệ khá tốt với hắn, không biết có quan hệ kia không? Vĩnh Cương cũng nói tên Triệu Quốc Đống kia bây giờ phụ trách quản lý Cục phối hợp ngành nghề, nếu có thể?
Tiêu Xuân Dương cũng nghe Lý Vĩnh Cương nói về thái độ của Triệu Quốc Đống về vài chính sách, nhưng việc này không quan hệ gì với mình. Ai muốn rung chuyển địa vị của công ty nhà nước đều sẽ bị rơi đầu. Tiêu Xuân Dương làm nhiều năm như vậy ở công ty nhà nước nên biết rõ điểm này. Mặc dù là vì vài nguyên nhân nào đó nên phải làm ra vài thay đổi nhưng cũng không ảnh hưởng đến toàn cuộc. Tiêu Xuân Dương không tin có ai ngu ngốc mà động tới công ty nhà nước.
Tên Triệu Quốc Đống này từ trình độ nào đó mà nói thì chính là muốn kiếm thành tích, muốn làm ra vài việc khác người để được dư luận, cấp trên chú ý. Nhưng thoạt nhìn hắn cũng không quá quen thuộc tình hình Bắc Kinh, sau này mình có thể lợi dụng điểm này xem có thể từ đó tìm ra nhược điểm của hắn không?
…
- Quốc Đống, chú xác định người kia có chuyện?
Mặt Dương Thiên Bồi nghiêm túc lại, gằn từng chữ một. Hắn đã cảm giác được sự kinh ngạc của các vị khách. Nhất là khi người dẫn chương trình không nhắc một câu nào tới phó chủ tịch thành phố. Điều này hoặc là vị phó chủ tịch đó từ chối tham gia bữa tiệc, hoặc là Thiên Phu không cần nể mặt đối phương. Dù từ nguyên nhân nào cũng làm người ta chấn động. Dương Thiên Bồi rất lo lắng, nếu đối phương đột nhiên tới thì rất khó tưởng tượng kẻ hẹp hòi như đối phương sẽ có phản ứng gì.
- Lo gì chứ Bồi ca? Dù không có xảy ra việc gì thì kẻ thất lễ là hắn, anh không cần phải quá chú ý đến hắn. Có người bị chính các anh chiều nên hư.
Triệu Quốc Đống cũng không xác định, nhưng là hắn có một loại dự cảm, người này sợ là có vấn đề.
- Quốc Đống, chú đâu biết nỗi khó xử của bọn anh? Đừng nhìn bọn anh ngoài mặt thì oai phong nhưng nhiều lúc phải nuốt máu vào trong lòng. Chú nhìn Kiều Huy đi, hai năm nay cậu ta già đi không ít, đây đều là bị lãnh đạo chính quyền làm hại đó. Thiên Phu không có động tác gì lớn được ở Bắc Kinh cũng đều do người kia gây ra. Hắn quá tham, không biết công ty khác nuôi no hắn kiểu gì.
Dương Thiên Bồi nói với giọng khó chịu.
- Hắn nếu xong đời thì anh sẽ dùng tiền mua pháo về đốt, chỉ sợ không phải như vậy.
Kiều Huy cũng nhíu mày nói.
- Tôi kéo Phạm Yến Hồng về tập đoàn cũng là muốn kéo gần quan hệ với hắn, tránh cho quan hệ quá căng, tình hình bây giờ hơi tốt một chút, ít ra Thiên Phu cũng đã có quan hệ với hắn. Hôm nay lại xảy ra chuyện này làm cho người ta lo lắng.
- Không cần nghĩ nhiều như vậy, chuyện đã thành như vậy. Người có lòng tham không đáy như vậy thì em thấy dù lần này không lật thì cũng chỉ là sớm muộn.
Triệu Quốc Đống cười an ủi nói sau đó đổi giọng:
- Huy ca, anh đưa ả họ Phạm tới tập đoàn làm gì? Thật sự không thể không có loại người này sao?
- Quốc Đống, chú có thành kiến với cô ta?
Kiều Huy mỉm cười nhìn chằm chằm Triệu Quốc Đống.
- Loại phụ nữ này cần phải cẩn thận một chút, hơn nữa cũng tạo ấn tượng không tốt cho bên chính quyền. Thiên Phu kinh doanh nghiêm chỉnh, đừng đi đường trái.
Triệu Quốc Đống nhắc nhở nói.
- Tôi biết Quốc Đống, Phạm Yến Hồng như thế nào thì tôi hiểu rõ hơn chú. Ả không đơn giản, có quan hệ rộng ở Bắc Kinh và Thượng Hải, đương nhiên chuyện ả tại sao bị bật thì mọi người cũng biết. Làm kinh doanh nên có nhiều lúc phải quan hệ với quan chức, để ả vào tập đoàn vừa lợi dụng ưu thế của ả, cũng là đưa một tín hiệu ra bên ngoài. Quốc Đống, nước trong ngành bất động sản quá sâu, chỉ có bước vào thì chú mới có thể thật sự hiểu rõ. Có đôi khi dùng một người là có thể mở một cánh cửa.
Kiều Huy nói.
- Nhắc nhở của chú thì tôi nhớ rõ, tôi cũng có chừng mực.
- Ả này có quan hệ rộng ở Bắc Kinh ư?
Triệu Quốc Đống gật đầu, Kiều Huy biết chừng mực là tốt rồi.
- Ừ, đừng xem thường ả, ở Bắc Kinh ả cũng có nhiều biện pháp. Chú xem, vị phó tổng giám đốc Tiêu tập đoàn thép quốc tế Bắc Kinh kia cũng không phải rất quen với ả sao?
Kiều Huy thuận miệng nói:
- Cửa ở Bắc Kinh rất phức tạp, ả này ở ẩn hai năm tại Bắc Kinh là có thể tìm được rất nhiều cửa. Không đơn giản, nếu là anh thì có thể nói đây là nhân tài.
Dương Thiên Bồi lúc này cũng dần bình tĩnh lại, chuyện đã như vậy chỉ có thể xem mà làm. Không liên lạc được với đối phương là do nguyên nhân gì đến giờ cũng không biết. Triệu Quốc Đống cũng thử gọi cho Hùng Chính Lâm nhưng không gọi được, không biết ông anh này đang ở đâu.
Triệu Quốc Đống lúc này mới ý thức được nhược điểm trong các mối quan hệ của mình. Làm một phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, Triệu Quốc Đống tin rằng dù là một vị trưởng ban có thâm niên đôi chút thì cũng có biểu hiện tốt hơn mình nhiều. Trong hơn trăm vị khách ở đây hắn chỉ biết vài người. Dù là người ở cấp bộ hoặc là ở thương trường thì hắn cũng không quen nhiều.
Cũng may sắp tới hắn sẽ ở Bắc Kinh có thể là vài năm, hơn nữa có Lôi Hướng Đông ở đây nên có nhiều người tới chào hỏi và giới thiệu. Mà Trình Nhược Lâm cũng có thể giới thiệu một số người cho Triệu Quốc Đống, làm hắn không đến mức quá xa lạ.
- Lại đây Quốc Đống, vị này là giám đốc ngân hàng Bắc Kinh, giám đốc Giang, là bạn lâu năm của tôi.
- Vị này là tổng giám đốc chi nhánh Trung Quốc của ngân hàng Hà Lan… Vị này là tổng giám đốc ngân hàng Phú Thông….
- Chủ nhiệm Triệu, vị này ngài chắc có ấn tượng, tổng giám đốc Thôi Kiện Sơn – tập đoàn giải trí Cẩm Giang, vị này không cần phải nói, ngài vừa nhìn sẽ biết.