Tranh luận ở hội nghị Bộ Chính trị cũng không kịch liệt như tưởng tượng, ít nhất sự lãnh đạm bên ngoài khiến người bình thường không nhìn được ảo diệu trong đó.
Vấn đề nhận chức của tranh luận là tâm điểm tranh luận. Bắt đầu từ việc có thể lọt vào nhóm cán bộ lên cấp bộ trưởng hay không đều là tranh luận về Triệu Quốc Đống. nhưng tranh luận là tranh luận, là nhân vật ở tầm này nên mọi người đều phân tích được và mất khi bổ nhiệm.
- Cá nhân tôi cho rằng đồng chí Triệu Quốc Đống nên tới công tác ở Bộ năng lượng. Từ kinh nghiệm trưởng thành của đồng chí Triệu Quốc Đống chúng ta có thể thấy đồng chí này trong hơn mười năm công tác thì chỉ có một năm rưỡi công tác ở trên bộ, thời gian làm ở cơ quan thuộc tỉnh mới có ba năm. Đồng chí này có nhiều kinh nghiệm công tác ở cơ sở, lúc công tác ở Ủy ban kế hoạch phát triển cũng thể hiện sự sáng tạo trong triển khai công việc. Nhưng đối với một cán bộ trẻ mà nói, tôi cảm thấy cần rèn luyện nhiều hơn, cũng muốn tăng thêm nhiều kinh nghiệm trong các phương diện như vậy sẽ có lợi cho sự trưởng thành. Đồng thời đồng chí Triệu Quốc Đống tới Bộ Lâm nghiệp cũng có thể mang lại luồng không khí mới cho Bộ Lâm nghiệp, toàn diện thúc đẩy công tác cải cách lâm nghiệp.
Thái độ của Chư Hiền vẫn ôn hào mà kiên quyết, bê fngoaif thoạt nhìn là phân tích qua tình hình của Triệu Quốc Đống mà thôi.
Có thể được thảo luận trong hội nghị Bộ Chính trị đã là không hề đơn giản, mỗi vấn đề đều khiến mọi người suy nghĩ sâu xa nhất là bổ nhiệm nhân sự càng làm người ta chú ý.
Một vị trí biến động sẽ khiến nhiều vị trí khác biến động. Chư Hiền rất mong lần điều chỉnh nhân sự này có thể tiến hành theo ý đồ của ban, mặc dù Qua Tĩnh không hoàn toàn đồng ý với quan điểm của y, nhưng trong hội nghị ở ban thì y vẫn thành công khiến ý đồ của mình được thông qua.
Chỉ là phương án này khi trình lên phó chủ tịch thì không được phó chủ tịch tỏ thái độ rõ ràng. Phó chủ tịch chỉ yêu cầu y trực tiếp đưa phương án lên hội nghị thảo luận.
Tô Giác Hoa khẽ lắc đầu, quan điểm của Chư Hiền không được đa số người tán thành, hơn nữa còn thể hiện việc cố chấp với ý kiến của mình.
Chư Hiền một phần nói ra ưu thế của Triệu Quốc Đống, cũng chỉ ra nhược điểm của Triệu Quốc Đống. Nhưng khi được lọt vào danh sách này thì lại khác. Nếu trung ương đã quyết định đặt bọn họ lên vị trí này thì không đơn giản là rèn luyện, đay là phụ trách một phương, dù là ở các bộ hay tới địa phương đều là có trách nhiệm phụ trách chứ không phải là hỗ trợ.
Lúc này nói tới gì mà rèn luyện tăng kinh nghiệm thực ra chính là biến tướng bác bỏ ý định của trung ương. Chư Hiền vẫn cho rằng Triệu Quốc Đống chưa trưởng thành, còn cần rèn luyện, như vậy chẳng lẽ cấp bộ trưởng còn là rèn luyện sao?
- Đối với vấn đề phân công đồng chí Triệu Quốc Đống có không ít tranh luận, tôi nói ra suy nghĩ của mình. Tôi cảm thấy tranh luận là việc tốt, ít nhất nói rõ đồng chí Triệu Quốc Đống làm không ít công việc mới tạo ra nhiều tranh luận như vậy. Như vậy có thể phỉ xem tranh luận về đồng chí này tập trung chính ở đâu? Tôi nghe xong đồng chí Chư Hiền giới thiệu chủ yếu tập trung tại hai phương diện, đó là vấn đề tuổi và thời gian công tác của đồng chí Triệu Quốc Đống. Thực ra đây là một suy nghĩ về giới hạn năm công tác, mười sáu năm công tác thoạt nhìn ngắn hơn nhiều so với các cán bộ khác ở cùng cấp độ này. Nhưng có thể mọi người đều thấy đồng chí Triệu Quốc Đống tuy có số năm công tác không dài nhưng lý lịch lại khá phong phú, ở từng vị trí gần như đều có biểu hiện tốt. Hơn nữa cũng từng làm việc ở cơ quan cấp tỉnh và cấp bộ, tôi thấy kinh nghiệm công tác phong phú đủ để bù cho số năm công tác.
Trong hội nghị Bộ Chính trị, Tiền Việt luôn là người nói rất bình thản nhưng đầy lý lẽ làm nhiều người tán thành.
- Đồng chí Chư Hiền cũng nhắc đến vấn đề thứ hai chủ yếu là khi đồng chí Triệu Quốc Đống công tác ở Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy Điền Nam có tác phong làm việc thẳng thắn, thiếu nghệ thuật công tác, cũng khiến cho nhiều người chê trách. Ngoài ra Triệu Quốc Đống làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển cũng có vài phản ánh.
Tiền Việt gằn từng tiếng.
- Tôi cảm thấy vấn đề này cần phải chia thành hai mà cân nhắc. Vấn đề chê trách và phản ánh rốt cuộc là từ nguyên nhân gì, tôi tấy cần nói rõ.
Chư Hiền rất bình thường, y biết Tiền Việt hài lòng với Triệu Quốc Đống, nếu không Triệu Quốc Đống sao có thể tới Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Tiền Việt đưa ra vấn đề cũng đúng trọng tâm. Tranh luận về Triệu Quốc Đống chủ yếu là trong hai năm vừa qua.
Nhất là khi Triệu Quốc Đống làm trưởng ban tổ chức cán bộ Điền Nam.
Chư Hiền cũng biết mình đưa ra chuyện biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Điền Nam nhất định sẽ bị Điền Nam cũng chính là Thái Chánh Dương phản đối mãnh liệt, cũng có thể khiến Ninh Pháp có ý kiến. Trước đó y đã nói chuyện với Ninh Pháp nhưng không ai thuyết phục được ai. Vì thế y vẫn dựa theo suy nghĩ của mình mà nói.
Hơn nữa tình hình thực tế chính là vậy. Trong thời gian Triệu Quốc Đống làm trưởng ban tổ chức cán bộ Điền Nam đã có nhiều phản bác, đây là sự thật không thể chối cãi. Mình cũng không thêm bớt gì.
Làm trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương, y có trách nhiệm và nghĩa vụ nói ra hết, y không e ngại ai đó mà ngậm miệng không nói chuyện.
- Tình hình Điền Nam có thể có không ít đồng chí biết rõ. mấy năm trước Điền Nam do vấn đề kết cấu mà phát triển chậm. Sau khi chiến lược phát triển phía tây được trung ương thông qua, Điền Nam trở thành đầu mối giao lưu kinh tế quan trọng giữa nước ta với khu vực Đông Nam Á, Nam Á, có thể nói Điền Nam nghênh đón cơ hội phát triển chưa từng có. Ở tình huống đó thì kết cấu và thể chế vốn có nhất định là không thích hợp, phải điều chỉnh. Đồng chí Thái Chánh Dương trong hai năm đầu làm bí thư tỉnh ủy Điền Nam đã làm nhiều công việc. Chẳng qua trong năm 2005 nhân sự Điền Nam biến động khá lớn. Có thể ở vài thay đổi nhân sự Ban Tổ chức cán bộ Điền Nam chưa chắc đã làm theo trình tự bình thường. Nhưng tôi nghĩ cần phân tích theo thực tế, mục đích và kết quả là như thế nào, có đạt được mục đích và hiệu quả đặt ra không? Sự thật chứng minh đợt điều chỉnh nhân sự lớn trong năm 2005 ở Điền Nam là cần thiết và kịp thời. Từ năm 2006 đến nay tình hình phát triển của Điền Nam đủ chứng minh được điểm này.
Giọng điệu của Tiền Việt thoáng cái trở nên kích động, y đây là muốn nói ra quan điểm, thái độ của mình.
- Biểu hiện của đồng chí Triệu Quốc Đống ở Ủy ban kế hoạch phát triển thì không cần tôi nói nhiều. Tôi được Quốc vụ viện phân công quản lý Ủy ban kế hoạch phát triển, tôi rất hài lòng với thái độ dám gánh vác trọng trách khó khăn của đồng chí Triệu Quốc Đống ở Ủy ban kế hoạch phát triển. Mà thành tích Triệu Quốc Đống đạt được rất rõ ràng, chúng ta cũng thấy phản ứng tốt đẹp của dư luận với các chính sách của trung ương trong vài lĩnh vực. Tôi còn muốn nói một điểm chính là cán bộ muốn làm việc khó tránh khỏi đưa tới một ít tranh luận, nhất là người muốn chủ động triển khai công việc, phá vỡ kết cấu cũ thì càng có không ít người phản đối, đó là rất bình thường.
Thái độ rõ ràng của Tiền Việt làm các ủy viên Bộ Chính trị phải cẩn thận suy nghĩ, nhất là mấy câu nói cuối cùng càng quan trọng hơn. Nếu dùng cán bộ ở vị trí nào thì chính là thể hiện sự tin tưởng, như vậy cán bộ đó triển khai công việc anh cũng cần ủng hộ và giải thích, không nên nghe thấy gió là nói mưa.
Mà thái độ của Tiền Việt cho thấy y không đồng ý Triệu Quốc Đống làm bộ trưởng Bộ Lâm nghiệp, y có khuynh hướng để đối phương đi tới vị trí càng quan trọng hơn.
Thái độ này khá vi diệu, trong nhóm cán bộ sắp điều chỉnh đã có vài người gần như xác định rõ ràng, mà có vài người lại chưa được xác định. Nhất là thêm Triệu Quốc Đống vào đây càng khiến cục diện hỗn độn hơn. Ý kiến của một vài ủy viên cũng rất quan trọng cho nên Chư Hiền cũng có chút căm tức. Tiền Việt nói như vậy sẽ làm rối loạn một vài tư tưởng, ý kiến của ban, làm ba khá bị động.
Tổng bí thư nhìn Phó chủ tịch, phó chủ tịch hiểu ý gật đầu nhấp ngụm trà bỏ bút xuống.
- Tôi nói vài câu. Về việc điều chỉnh vị trí của đồng chí Triệu Quốc Đống, tôi cảm thấy vẫn có tranh luận, đây không phải chuyện xấu, nói rõ Đảng ta khi đối đãi một cán bộ đều phân tích sâu sắc, cũng chứng minh tính nghiêm túc khi phân công công việc của một cán bộ. Vừa nãy đồng chí Chư Hiền nói rất đúng, một cán bộ trưởng thành cần rèn luyện ở nhiều phương diện và thời gian nhất định để rèn luyện tích lũy, chỉ có như vậy mới nâng cao năng lực lên được, để quan sát một cán bộ đã trưởng thành chưa, có thể đảm nhiệm trọng trách mà tổ chức giao cho hay không? Tôi cho rằng cần dựa theo nguyên tắc cơ bản của Đảng để phân tích, đó là cầu thị.