Lộng Triều

Chương 203

Mao Đạo Lâm có chút vui vẻ vì Cù Vận Bạch và Triệu Quốc Đống vừa ăn vừa báo cáo. Cách này sẽ giảm được sự nghiêm túc, mà một ít đề nghị hoặc phê bình cũng dễ nói ra hơn.

Mặc dù Mao Đạo Lâm không tỏ vẻ gì, nhưng Triệu Quốc Đống nhạy cảm phát hiện đối phương khá hài lòng với công việc của Ban quản lý Khu Khai Phát.

Nhất là Triệu Quốc Đống còn đưa ra mục tiêu lớn hơn nữa của Khu Khai Phát, thực hiện việc chuyển mình của Khu Khai Phát thì Mao Đạo Lâm có vẻ khá hứng thú.

Triệu Quốc Đống đề nghị vừa phải tăng cường trụ cột là ngành sản xuất thiết bị, đồng thời cũng phải bắt đầu có lựa chọn các ngành sản xuất không gây ô nhiễm môi trường vào Khu Khai Phát. Đồng thời nhanh chóng tiến đến mô hình khu công nghiệp, cải hiện hoàn cảnh phát triển của Khu Khai Phát.

Mao Đạo Lâm cũng rất đồng ý với ý tưởng quy hoạch Khu Khai Phát của Triệu Quốc Đống.

Theo y thấy thì Khu Khai Phát có nguồn nước phong phú, điều kiện đất đai khá tốt, địa hình bằng phẳng, hơn nữa các công ty hiện nay đều phần lớn không phải công ty gây ô nhiễm môi trường. Ngành cơ khí là chính, nếu muốn cạnh tranh với mấy Khu Khai Phát trước mình thì phải thể hiện ưu thế bản thân, tạo điểm sáng. Như vậy mô hình kia chính là cách rất tốt.

Triệu Quốc Đống lái xe đưa Cù Vận Bạch về, ánh đèn không ngừng chiếu lên mặt hai người.

- Quốc Đống, xem ra Chủ tịch Mao rất coi trọng cậu. Ý tưởng của cậu có thể thực hiện được. Khu Khai Phát Hoa Dương, Vọng đường có điều kiện trụ cột tốt, chúng ta muốn vượt bọn họ thì phải thể hiện sự đặc sắc của Khu Khai Phát Giang Khẩu. Mà Khu Khai Phát như cậu nói, thu hút các công ty không gây ô nhiễm môi trường vào đúng là làm người ta ủng hộ. Tôi thấy Chủ tịch Mao cũng động tâm.

Triệu Quốc Đống cười nói:
- Cù tỷ, ở đây của hai chúng ta, tôi cũng nói thẳng. Nghe nói Bí thư Lô sẽ đi, nếu Chủ tịch Mao thay thế vị trí của Bí thư Lô, như vậy chúng ta phải tạo Khu Khai Phát cao cấp thay Chủ tịch Mao mà. Phải không?

- khu Khai Phát Hoa Dương, Vọng Đường có ưu thế của bọn họ, nhưng phân tích cơ cấu sản phẩm thì hầu hết là ngành truyền thống, đầu tư lớn, hiệu quả thấp. Khu Khai Phát Giang Khẩu chúng ta bước đầu chậm, đây là tình thế xấu, nhưng khởi điểm lại cao, đây là ưu thế. Chúng ta có thể bố trí được sản phẩm chính của Khu Khai Phát.

- Bây giờ ngành sản xuất thiết bị ô tô là sản phẩm chính của chúng ta, cũng không có nghĩa chúng ta chỉ có mỗi cây cột này. Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển rất mạnh, Điện tử, khoa học sinh vật càng lúc càng lớn mạnh, có không gian lớn để phát triển, cũng có thể xúc tiến ngành sản xuất thiết bị ô tô phát triển. Các ngành này mà thu hút được vào Khu Khai Phát, nhất định làm cho quy mô và cục diện Khu Khai Phát thay đổi, cũng tỏ vẻ việc định vị của Khu Khai Phát Giang Khẩu chúng ta khác, ưu thế mạnh mẽ.

Cù Vận Bạch cũng hơi động tâm.

Triệu Quốc Đống này quá nhạy bén, toàn thấy được trước trào lưu. Ví dụ như việc Khu Khai Phát trọng điểm thu hút các công ty sản xuất thiết bị ô tô vậy, lập tức thấy hiệu quả. Chỉ trong hơn nửa năm đã có hơn 23 công ty thiết bị ô tô đến Khu Khai Phát, quy mô đầu tư nhơn 120 triệu, xu thế không giảm. Thay đổi là người khác nhất định sẽ tiếp tục đẩy mạnh thu hút các công ty loại này. Nhưng Triệu Quốc Đống lại muốn kéo thêm hai ngành nữa, khí phách này không phải ai cũng có.

Biểu hiện của Triệu Quốc Đống đã đánh mạnh vào tâm linh của Cù Vận Bạch. Cù Vận Bạch cũng có lúc ghen ghét sao Triệu Quốc Đống lại có thể có nhiều ý tưởng tốt như vậy. Phải nói Khu Khai Phát Giang Khẩu có thể đột phá không thể không có công sức của Triệu Quốc Đống. Các công ty sản xuất thiết bị ô tô chính là thành tích lớn nhất của Triệu Quốc Đống. Mà bây giờ đó chính là sản phẩm chủ lực của Khu Khai Phát Giang Khẩu.

Nhưng bây giờ Triệu Quốc Đống lại đưa ra việc bước đi bằng hai ba chân. Ngành sản xuất thiết bị ô tô đã thành ngành chủ lực, nhưng Khu Khai Phát Giang Khẩu tuyệt đối không nên dựa vào một thứ này. Như vậy tránh cho khi ngành này chậm phát triển liên lụy đến sự phát triển của cả Khu Khai Phát.

Cù Vận Bạch cũng biết ưu thế và khuyết điểm của mình ở đâu. Ưu thế của cô là năng lực phối hợp và giỏi quan hệ. Có thể thành công đoàn kết các cán bộ trong Ban quản lý, tạo lực lượng lớn nhất.

Nhưng cô cũng có khuyết điểm không thể vượt qua, tính cách của cô cũng không phải là cô gái quá cứng rắn. Hơn nữa cô cũng không có năng lực quá đặt biệt trong sự phát triển kinh tế. Cô hiểu mình thích hợp quản lý nhân viên mà thôi.

Theo thực tế mà nói thì Bí thư đảng ủy Ban quản lý Khu Khai Phát thích hợp với cô hơn cả. Mà Chủ nhiệm Ban quản lý phải là nhân tài về kinh tế phụ trách. Như vậy Triệu Quốc Đống ngoài tuổi quá trẻ thì còn đâu là lựa chọn thích hợp nhất.

- Quốc Đống, Chủ tịch Mao rất coi trọng cậu. Tôi đã đề cử với Huyện ủy để cậu làm Chủ nhiệm Ban quản lý. Nhưng tôi đoán gặp lực cản rất lớn, việc này chú phải chuẩn bị tư tưởng.
Cù Vận Bạch suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
- Trước mắt Khu Khai Phát Giang Khẩu phát triển rất nhanh, thành tích cũng rõ ràng. Tôi nghĩ chúng ta có nên tạo thế không?

Triệu Quốc Đống nói:
- Cảm ơn Cù tỷ, đúng như chị nói, có một số việc không nhất định tốt đẹp như chúng ta tưởng tượng. Khu Khai Phát bây giờ đã đến lúc hái đào, tôi chỉ mong làm tốt công việc, cái khác tôi nghĩ rất thích hợp với tôi. Hy vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn, cho nên đừng nghĩ là hơn.

- Hừ, không đúng suy nghĩ.
Cù Vận Bạch hừ một tiếng:
- Tôi thật lòng muốn giúp cậu, tôi hy vọng cậu làm Chủ nhiệm thay tôi. Tôi thấy chúng ta phối hợp rất tốt, tôi cũng tin nếu hai chúng ta hợp sức thì Khu Khai Phát Giang Khẩu phát triển sẽ càng nhanh hơn nữa.

- Nhưng mà Cù tỷ, chị không nghe nói rất nhiều người chú ý tới vị trí này sao?
Triệu Quốc Đống hỏi lại một câu.

- Thanh niên sao lại chán nản, không có trí cầu tiến như vậy? Nhiều người chú ý thì sao? Bọn họ giống chúng ta, quyền quyết định không trong tay bọn họ. Tôi tin lãnh đạo huyện có thể nhìn ra điểm này. Nếu muốn Khu Khai Phát duy trì sự phát triển thì phải có bộ máy đoàn kết. Cho nên chúng ta phải nên tranh thủ mà không ngồi đợi như cậu. Nếu cậu không muốn thì tôi không ép.

Cù Vận Bạch có chút tức giận, điều này làm Triệu Quốc Đống hơi xấu hổ.

- Cù tỷ, chị nói như vậy thì tôi nếu đùn đẩy là không biết điều. Chị nói tạo thế như thế nào?
Triệu Quốc Đống cũng muốn nghe suy nghĩ của Cù Vận Bạch.

- Việc tuyên truyền, báo cáo thì chúng ta đã làm không ít, không cần tốn công nữa. Ý của tôi là báo cáo với Chủ tịch Mao, xin các đại biểu của Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đến thăm Khu Khai Phát, bên này chúng ta chuẩn bị giới thiệu trước và sau. Đồng thời yêu cầu các đại biểu tới các công ty xem, để bọn họ cảm nhận sự phát triển của Khu Khai Phát chúng ta.

Triệu Quốc Đống không khỏi thầm khen hay. Hắn vẫn nghĩ tuyên truyền, tạo thế nằm ở trên Tv và báo chí, nhưng Cù Vận Bạch thoáng cái nắm được vấn đề. Các đại biểu Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc có không ít người ở cơ sở, nếu có thể để bọn họ thấy được sự phát triển của Khu Khai Phát, điều này có thể khiến bọn họ thay đổi quan niệm, đồng thời cũng có thể vang lên cơn sóng ở huyện.

- Chiêu này của Cù tỷ rất cao. Tôi nghĩ có thể có phải là nên mời đại biểu của Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân tới không? Thậm chí chúng ta có thể mời cấp tỉnh và thành phố tới, mời bọn họ khảo sát tình hình phát triển của Khu Khai Phát chúng ta.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói.

- Ừ, như vậy cũng được. Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc và Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân hai cấp tỉnh, thành phố cùng cảm nhận sự thay đổi của Khu Khai Phát, tin rằng Khu Khai Phát càng được ủng hộ.

Ba hôm sau một đoàn đại biểu Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc và Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân của tỉnh, thành phố cùng đại biểu của Giang Khẩu đi thăm Khu Khai Phát Giang Khẩu, cũng Cù Vận Bạchama nhập điều tra tình hình sản xuất của các công ty. Tìm hiểu khó khăn và hy vọng của bọn họ. Cả quá trình kiểm tra tiến hành đến 6h chiều, bữa trưa cũng ăn ở văn phòng Ban quản lý Khu Khai Phát.

Các đại biểu đến thăm mười hai công ty, cũng tiến hành tọa đàm với người phụ trách của các công ty trong Ban quản lý. Các công ty đều hài lòng với Ban quản lý Khu Khai Phát, đánh giá cao công tác của Ban quản lý. Có thể nói lần khảo sát này đã thành công. Mà đài truyền hình Thành phố An Đô và Huyện Giang Khẩu cũng đưa tin.
Bình Luận (0)
Comment