Lộng Triều

Chương 628

Hoắc Vân Đạt im lặng không nói gì. Nói thật y cũng không rõ ý của lãnh đạo Thị xã. Năm trước khi tổ chức tổng kết thì Thị trưởng Chu đã đề cập qua việc này, cũng không có ý kiến phản đối. Nhưng sao bây giờ lại không đồng ý? Hơn nữa hình như không phải một mình Thị trưởng Chu có thái độ, nghe nói Thị trưởng Thư có vẻ cũng có ý nghĩa như vậy. Mặc dù còn chưa xác định nhưng đây là tín hiệu nguy hiểm.

- Bí thư Triệu, tôi thấy ngài nên trao đổi với lãnh đạo Thị xã nhiều hơn một chút. Dù sao Tây Giang chúng ta cũng nằm ngay dưới mắt Thị xã, động một là động toàn thân, khó tránh khỏi ảnh hưởng đến công ty của Thị xã, thậm chí các công nhân kiện lên Thị ủy, Ủy ban Thị xã là rất bình thường. Điều này cần lãnh đạo Thị xã chuẩn bị về tâm lý.
Hoắc Vân Đạt rất hàm súc nói.

- Ừ, anh nói có lý, tôi sẽ đi tìm Bí thư Triệu và Thị trưởng Thư. Bên này anh phải báo cáo nhiều với Thị trưởng Chu và Thị trưởng Kim. Nhất là thủ tục cải cách của nhà máy Ngũ kim và Tiêu kiện, phân tích rõ số liệu kinh doanh của hai nhà máy này mấy năm qua, phải để bọn họ hiểu tính nghiêm trọng của vấn đề. Tôi cũng phải lên tỉnh mời một số lãnh đạo nói giúp.

Trên Tv đang đăng tin về Hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân lần thứ 9 chính thức bế mạc. Phó Thủ tướng Hồng chuyển thành Thủ tướng Hồng, ngay sau đó nhân viên Quốc vụ viện cũng đã có. Dương Thiên Minh làm Bộ trưởng bộ Thủy lợi, Thái Chánh Dương làm Bộ trưởng Bộ năng lượng, mà Quý Thành Công cũng chính thức thành Phó chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân.

Có lẽ mình cần lên Bắc Kinh một chuyến. Triệu Quốc Đống nhìn lên Tv. Hắn cũng lên đến gặp Thái Chánh Dương và Dương Thiên Minh, chỉ là bây giờ có lẽ bọn họ đang rất bận, hắn đến cũng khó có thể gặp mặt.

Triệu Quốc Đống bật Tv, một hình ảnh quen thuộc hiện lên, Triệu Quốc Đống vội vàng bật lại kênh này.

- Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành phố Thượng Hải – Tô Giác Hoa đang có mặt trong nghi thức thành lập của công ty Trách nhiệm hữu hạn Công trình sinh vật Thương Lãng ở khu Phổ Giang. Công ty công trình thực vật Thương Lãng được thành lập do sự kết hợp giữa Công ty dược Thương Lãng – công ty con của Tập đoàn Thương Lãng cùng với đại học Y khoa Thượng Hải và Đại học trung y Thượng Hải, đầu tư giai đoạn một là 40 triệu nhân dân tệ, sau khi xây dựng xong thì giá trị hàng năm sẽ đạt 200 triệu, nộp thuế trên 50 triệu.

- Đài chúng tôi đang ở hiện trường phỏng vấn phó Tổng giám đốc Tập đoàn Thương Lãng – Khuất Bình tiên sinh. Khuất Bình tiên sinh giới thiệu tập đoàn đã tiến hành đàm phán với đại học Y khoa Thượng Hải và Đại học trung y Thượng Hải một năm, ba bên nhất trí thành lập Công ty công trình thực vật Thương Lãng.

Triệu Quốc Đống cười cười. Động tá của Trường Xuyên, Đức Sơn đúng là không chậm. Mới đó mà đã chính thức khởi công xây dựng, không ngờ còn có thể mời tổng giám đốc đến, xem ra năng lực của Tập đoàn Thương Lãng đã không nhỏ.

- Thị xã, Công ty công trình thực vật Thương Lãng đã động công rồi hả?
Triệu Quốc Đống gọi điện cho Trường Xuyên.

- Vâng, Ban quản lý khu công nghiệp hy vọng sớm khởi công, kinh tế năm nay có vẻ không tốt, chính quyền hy vọng có hạng mục lớn một chút để phấn chấn lòng người.
Trường Xuyên vui vẻ nói:
- Bọn em cũng yêu cầu Ban quản lý ủng hộ về thực chất, nghi thức khởi công phải mời được Bí thư Tô tới, ngoài ra ngân hàng cũng ủng hộ chúng ta.

- Ừ, anh thấy trên Tv rồi, Bí thư Tô tham gia là cơ hội hiếm có, chẳng qua đầu tư 40 triệu có làm khó tập đoàn không?
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Ha ha, 40 triệu không đáng gì mà. Chẳng qua năm nay có lẽ kinh tế sẽ đóng băng nên áp lực tài chính rõ ràng hơn. Các công ty đều buộc chặt thắt lưng, đi chậm một chút. Chẳng qua tập đoàn không định đi chậm mà còn phải nhanh hơn. Có thể không dùng tài chính của tập đoàn là tốt nhất, nửa năm tới Công ty tài chính Thương Lãng sẽ có nhiều hành động lớn.

- Ồ, công ty tài chính Thương Lãng đã thành lập sao? Định làm gì?
Triệu Quốc Đống sớm biết Triệu Quốc Đống dự định thành lập công ty tài chính, nhưng tòa nhà Thương Lãng còn chưa xây dựng xong đã đi bước thứ hai sao?

- Chưa ạ nhưng nhanh thôi. Về phần hành động gì thì anh cũng có thể đoán ra được mà. Chúng ta đã trao đổi đợt tết mà anh.
Trường Xuyên cười nói:
- Lúc ấy còn phải kéo cả Tập đoàn Thiên Phu vào nữa.

- Nhanh như vậy đã tiến quân vào thị trường bất động sản ư?
Triệu Quốc Đống nhíu mày. Tết đúng là đã trao đổi nhưng hắn nghĩ Trường Xuyên ít nhất phải sang năm 99 mới làm.

- Anh, ra tay trước mới tốt. Nếu chúng ta đã xác định năm 2000 kinh tế sẽ hồi phục thì tại sao không ra tay sớm? Chẳng lẽ chờ mọi người thấy xu thế hết rồi mới ra tay ư? Chỉ sợ khi đó chúng ta gặp nhiều đối thủ hơn. Bồi ca cũng có ý này, nếu xác định thì ra tay sớm. Xem thấy Địa ốc Thiên Phu cũng định tiến quân vào Bắc Kinh và Thượng Hải. Như vậy Thương Lãng có thể hợp tác với bọn họ ở mảng bất động sản.
Trường Xuyên rất kiên quyết nói.

Triệu Quốc Đống cũng biết quan niệm của hắn đã ảnh hưởng tới Dương Thiên Bồi, Trường Xuyên, bây giờ đã ảnh hưởng thêm đám người Hứa Minh Viễn. Mặc dù bây giờ còn chưa hiện rõ nhưng bọn họ đều đang chuẩn bị sẵn sàng xuất trận.

- Bồi ca quyết định đặt chân ở Thượng Hải?
Triệu Quốc Đống không ngờ Dương Thiên Bồi lại quyết đoán như vậy, một khi đã quyết định liền phải lập tức áp dụng.

- Không những vậy còn ở cả Bắc Kinh, em thấy Bồi ca rất có tham vọng, lại có Huy ca giúp, em thấy không lâu nữa Tập đoàn Thiên Phu sẽ có thương hiệu ở Bắc Kinh và Thượng Hải.
Trường Xuyên cười nói.

- Muốn bay cả hai cánh sao?
Triệu Quốc Đống đang cân nhắc xem Tập đoàn Thiên Phu ăn lớn như vậy có nuốt nổi không?

- Ồ, em thấy Bồi ca dự định đặt chân trước ở Bắc Kinh và Thượng Hải, cũng không phải vừa lên đã có động tác lớn. Có lẽ vẫn thực hiện theo cách hiện nay của Địa ốc Thiên Phu là làm sản phẩm cao cấp.
Trường Xuyên cảm thấy ông anh mình có chút lo lắng.

- Bồi ca vẫn ở Thượng Hải chứ?
Triệu Quốc Đống thuận miệng hỏi.

- Không, anh ấy và Huy ca đi Bắc Kinh, nghe nói coi trọng hai mảnh đất ở đây. Xem ra bọn họ chuẩn bị ném đá dò đường ở Bắc Kinh, đầu tiên làm một hai cái cho ấm người.
Trường Xuyên cười nói.
- Anh yên tâm, Bồi ca cùng Huy ca đều là người lão luyện, còn có Hứa Minh Viễn là cao thủ chuyên nghiệp, anh sợ bọn họ có vấn đề gì sao?

- Khuất Bình làm phó Tổng giám đốc tập đoàn rồi sao?
Triệu Quốc Đống không hỏi việc của Tập đoàn Thiên Phu nữa. Đúng như Trường Xuyên nói, có mấy người Dương Thiên Bồi, Kiều Huy thì hắn không nên quá lo lắng.
- Vậy mảng nước suối thì ai phụ trách?

- Tạm thời vẫn do Khuất Bình kiêm nhiệm, đợi hết mùa tiêu thụ thì để anh ta rời khỏi mảng này.
Trường Xuyên suy nghĩ một chút rồi nói:
- Anh, anh lúc nào dành thời gian sang đây thư giãn một chút. Em thấy anh bây giờ có vẻ rất mệt, tết mà cũng có tâm sự. Anh còn trẻ, đường còn dài, nếu gặp chuyện không như ý thì đừng làm. Thương Lãng bây giờ càng lúc càng phát triển mạnh, em cũng thấy không thể khống chế nổi. Anh nếu về thì em rất yên tâm.

- Ha ha, chú cũng biết cách kéo người đó.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Anh mặc dù mệt nhưng cũng chỉ là do công việc của mình, không giống chú phải phụ trách cả sự phát triển của tập đoàn. Chú đi đến bước này thì muốn ngừng cũng không được, chỉ có thể kiên trì đi tới. Anh chỉ có thể chỉ đường giúp chú, các vấn đề khác thì không thể giúp nhiều.

- Nếu thật sự thấy mệt thì anh thấy sau khi Vân Hải tốt nghiệp thì bảo nó sang giúp. Theo tập đoàn không ngừng mở rộng, chú cũng cần nhiều nhân tài, nhất là bây giờ Thương Lãng không giới hạn ở ngành sản xuất nước suối, mảng dược và đầu tư tài chính cũng dần dần có sức nặng, chú cũng phải suy nghĩ ai phụ trách mấy mảng này.

Trường Xuyên suy nghĩ một chút rồi nói:
- Anh, em không muốn khuyên anh nữa. Mặc dù em không thấy vị trí của anh bây giờ có thể làm được bao sự nghiệp. Anh nghĩ như vậy là có lý của anh, em chỉ hy vọng anh không nên quá mệt. Anh là cột chống của nhà chúng ta, sự nghiệp không có thì có thể làm lại, nhưng nếu con người suy yếu thì không còn gì nữa.

- Trường Xuyên, anh biết, cơ thể là tài sản của cách mạng mà, phải kiên trì rèn luyện. Anh thấy chú và Đức Sơn mới cần kiên trì. Xem nào, chờ khi trời ấm lên, công việc cũng giảm đi thì anh xin nghỉ vài hôm, anh em ta có thể ra nước ngoài thư giãn.
Bình Luận (0)
Comment