Lộng Triều

Chương 65

Mấy người kia đều không thể tin nổi. Triệu Quốc Đống là Trưởng đồn Triệu?

Thằng này không phải mới được điều về Đồn công an Giang Miếu sao? Không phải có người nói Triệu Quốc Đống gặp chuyện nên bị đày về Giang Miếu sao? Sao có vài tháng đã thành Trưởng đồn rồi?

- Đừng ngẩn ra đó, không tin hả? Đây là vinh dự của Nhà máy dệt chúng ta. Con cái trong Nhà máy dệt có mấy người được như Triệu Quốc Đống?
Hùng Nhân Quý trừng mắt nhìn mà nói:
- Các anh ngẩn ra đó làm gì?

Mấy người ở đây thì Lỗ Cương là đội trưởng dân quân tự vệ nhà máy, Mã Chánh Khuê là Trưởng phòng bảo vệ, mấy người khác đều là đội phó, Phó Trưởng phòng. Triệu Quốc Đống hầu hết đều nhận ra, chỉ có một người phụ nữ là hắn không nhận ra.

- Lại đây Tiểu Triệu. Lão Lỗ và lão Mã thì cậu nhận ra phải không? Đây là Từ Xuân Nhạn Phòng bảo vệ, mới điều tới Phòng bảo vệ năm ngoài. Cậu có thể không nhận ra.
Hùng Nhân Quý giới thiệu mọi người với Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống hơi động lòng, Từ Xuân Nhạn? Không phải là người phụ nữ mà lần trước hắn và Khổng Nguyệt nghe thấy nhắc đến sao, tình nhân của Hùng Nhân Quý? Triệu Quốc Đống không tự chủ mà mà nhìn Từ Xuân Nhạn.

Triệu Quốc Đống đúng là không thể trách Hùng Nhân Quý, người phụ nữ này đúng là rất hấp dẫn.

Tóc dài dài tận lưng được buộc lại bằng sợi dây, mái tóc đen nhánh, khuôn mặt tròn và có má lúm đồng tiền. Thêm vào đó là cặp mắt sáng rực.

Triệu Quốc Đống đột nhiên nhớ tới trong truyện Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung nói nước Đại Lý có một loại hoa trà sao? Đây không phải là loài hoa trà trước mặt ư? Nhưng đây chỉ là cảm giác khi nhìn lần đầu. Nếu cẩn thận nhìn Từ Xuân Nhạn thêm một chút thì thấy trong vẻ thanh xuân có vài phần trang trọng. Nếu chỉ nhìn một chút thì không sao. Nhưng khi Từ Xuân Nhạn mỉm cười chào hắn thì Triệu Quốc Đống không khỏi thầm than tuyệt.

Ngực nở, eo thon, mông to.

Ngực cao vút lên, eo thon như được buộc dây lại, rất nhỏ. Mông nở nang rất tròn. Một chiếc áo cao cổ màu hồng, chiếc quần jean màu lam, đôi chân đẹp không thua bất cứ hoa hậu nào. Triệu Quốc Đống không khỏi nóng lên trong lòng và rất buồn bực. Cô gái đẹp như vậy sao lại để họ Hùng kia chơi chứ?

Không ai chú ý thấy Triệu Quốc Đống đang ngẩn ra. Cũng may hắn cũng là người tiếp xúc nhiều gái đẹp nên tự hào về sự bình tĩnh của mình. Chỉ trong nháy mắt là hắn khôi phục bình thường. Chẳng qua hắn lại phát hiện được ý cười trong ánh mắt của Từ Xuân Nhạn, còn mang theo vẻ tự hào.

Mọi người đã quen từ trước nên không khách sáo mấy. Khâu Nguyên Phong nói về phân công của Đảng ủy Công an huyện và bổ nhiệm Triệu Quốc Đống, sau đó đề tài chuyển sang quan hệ giữa Đồn công an và Nhà máy dệt.

Mặc dù Khâu Nguyên Phong và Hùng Nhân Quý có quan hệ cá nhân khá tốt nhưng quan hệ của hai cơ quan lại là bình thường. Nhất là nửa năm trước có đám côn đồ ở Thị trấn Giang Miếu đến sàm sỡ nữ công nhân tan làm vẫn không được Đồn công an phá. Mặc dù người gây án đã xác định nhưng kẻ tình nghi đã chạy và không bắt được. Điều này làm nhà máy có ý kiến với Đồn công an.

Thị trấn Giang Miếu do La Minh Sơn phụ trách. Hàng ngày La Minh Sơn cũng không làm được gì mấy. Hơn nữa hai vụ việc này chưa đến mức xử lý hình sự nên bắt người là khá khó. Ngay cả tạm giam cũng chưa chắc đã được cho nên vẫn cứ kéo dài.

- Lão Khâu, tôi nói trước đó. Tôi nhất định ủng hộ Tiểu Triệu, nhưng anh cũng biết sự ủng hộ của tôi có hạn, chủ yếu phải do lão Khanh tỏ thái độ. Nhưng anh cũng biết hai vụ án năm trước làm nhà máy có phản ứng không tốt. Bây giờ thi thoảng còn có người ở nhà máy đề cập tới việc này. Điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của Đồn công an tại Nhà máy dệt. Lão Khanh cũng có ý kiến với việc này, tôi cũng bị liên lụy.

- Đã xác định được người thì sao không bắt? Nói là chạy sang khu vực khác nhưng trong nhà máy chúng tôi cũng có người ở Giang Miếu và nói thường xuyên thấy đám gây án. Chẳng lẽ chuyện này cứ bỏ qua sao? Nhà máy chúng tôi có nhiều nữ công nhân như vậy chẳng lẽ luôn có cảm giác không an toàn sao?

Đừng nhìn hai người đang nói chuyện vui vẻ nhưng khi nhắc tới công việc thì Hùng Nhân Quý nói rất rõ ràng.
- Trưởng đồn Tiểu Triệu, tôi nói trước nếu như hai chuyện này Đồn công an có thể giải quyết thì mọi việc dễ nói. Cần gì thì chúng tôi đều ủng hộ. Nhưng nếu cứ kéo như vậy thì tôi sợ rằng hơi khó.

- Bí thư Hùng đã nói như vậy thì tôi cũng xin nói luôn là trong vòng ba tháng sẽ có câu trả lời thuyết phục với nhà máy. Được chứ?
Triệu Quốc Đống thấy Khâu Nguyên Phong nhăn mặt nhưng lời này đã nói ra thì hắn cũng không để ý nhiều.

- Được, cậu rất có khí phách. Nếu như hai chuyện này giải quyết được thì Nhà máy dệt sẽ tăng ủng hộ gấp đôi với Đồn công an. Nếu lão Khanh không đồng ý thì tôi cũng phải khiến lão ta đồng ý.
Hùng Nhân Quý nói.

Không khí cuộc gặp sau đó tốt hơn nhiều. Nhà máy chuẩn bị cơm để mời hai người. Khâu Nguyên Phong uống khá tốt, hơn nữa y sắp đi nên không băn khoăn gì nhiều cả, ai mời cũng không từ chối. Chẳng qua do người của nhà máy không ngừng đến mời khiến y nhanh chóng không chịu được. Triệu Quốc Đống còn tỏ vẻ phải lái xe nên từ chối. Đến khi Hùng Nhân Quý yêu cầu mãi thì hắn mới uống vài chén.

- Nào Trưởng đồn Tiểu Triệu, vừa nãy Bí thư Hùng đã nói anh là niềm vinh dự của Nhà máy dệt chúng ta. Tiểu Từ không dám đại biểu ai, chỉ đại biểu mình mời anh một chén. Anh nếu để mắt tới Tiểu Từ thì uống cạn. Tôi uống trước.

Từ Xuân Nhạn nhẹ nhàng đi tới mang theo cơn gió thoảng. Chẳng qua cơn gió này ngửi không nồng nặc như mùi nước hoa mà có mùi cơ thể. Bộ ngực không ngừng đong đưa trước mặt Triệu Quốc Đống, mặc dù áo lót bao khá chặt nhưng Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận được rõ ràng.

Triệu Quốc Đống thậm chí còn nghi ngờ có phải người phụ nữ này cố dùng áo lót nhỏ hay không? Khi hai bên chạm chén thì hắn thoáng đụng vào ngực Từ Xuân Nhạn, rất cứng.

Triệu Quốc Đống không khỏi phục miệng lưỡi của Từ Xuân Nhạn. Sau mấy câu nói mà hắn toàn bị người phụ nữ này dẫn lối, không ngừng uống rượu và làm Triệu Quốc Đống khó có thể từ chối. Sau vài chén Triệu Quốc Đống cũng cảm thấy chỉ sợ mình và Khâu Nguyên Phong sẽ ngục hết, không thể lái xe về được nhà.

Triệu Quốc Đống liền giả vờ say hết ngã bên này ngã bên kia mong thoát nạn. Nhưng Mã Chánh Khuê đến làm Triệu Quốc Đống không thể chạy thoát.

Cũng may Khâu Nguyên Phong phản công khiến mấy người này cũng đã bắt đầu say nên không có ai thừa cơ truy sát Triệu Quốc Đống.
Bình Luận (0)
Comment