- Quốc Đống, bên Hoài Khánh thì tôi cũng không quen. Trưởng ban tổ chức cán bộ Hoài Khánh mới lên, tôi chỉ gặp mặt ở hội nghị trên tỉnh, nghe nói Phó bí thư Thị ủy phụ trách công tác tổ chức Đàm Lập Phong không ăn ý với Thị trưởng Hà Chiếu Thành. Hai người này trước một là Phó bí thư Thị ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật; một là Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng. Hà Chiếu Thành lên làm Thị trưởng, Đàm Lập Phong làm Phó bí thư phụ trách công tác tổ chức, hai người có quan điểm công việc khác nhau. Trần Anh Lộc vừa tới nên cũng khá khó khăn.
Chương Thiên Phóng vịn vai Triệu Quốc Đống vừa đi vừa nói.
Vưu Liên Hương lại đang nhỏ to với Giản Hồng, có lẽ dặn Giản Hồng làm như thế nào quan hệ tốt với Trưởng ban thư ký. Ngụy Hiểu Lam và Hoắc Vân Đạt đang nói chuyện vui vẻ, ba người Quế Toàn Hữu, Bành Nguyên Hậu cùng với Mạc Vinh đi với nhau.
Mạc Vinh lần đầu tham gia cuộc liên hoan có Lãnh đạo thị ủy khác như thế này. Mới đầu còn rụt rè, nhưng sau đó uống rượu vào nên cũng thả lỏng người.
- Nói như vậy cũng không phải Trần Anh Lộc gây khó dễ?
Triệu Quốc Đống nói.
- Tôi nghe nói Hà Chiếu Thành khá thanh liêm, chính trực. Lúc còn Cổ Diệu Hoa thì Hà Chiếu Thành bị chèn ép mạnh, nhưng vẫn còn có tiếng nói đôi chút. Sau đó chuyện của Cổ Diệu Hoa chính là có quan hệ đến sự đấu tranh không ngừng của Hà Chiếu Thành.
Chương Thiên Phóng nhỏ giọng nói:
- Tôi nghe nói quan hệ của Cổ Diệu Hoa rất rộng nhưng không cống lại được việc Hà Chiếu Thành cứ quấn lấy. Đương nhiên nó cũng có quan hệ với việc Cổ Diệu Hoa không chú ý.
Chương Thiên Phóng mặc dù không nói rõ quan hệ kia là gì nhưng đó chắc không phải lãnh đạo tỉnh bình thường, hai người đều ngầm hiểu ý.
Triệu Quốc Đống lại đang cân nhắc nếu Hà Chiếu Thành là nhân vật liêm khiết quá thì sợ khó ở chung.
Nước trong sẽ không có cá, lời này từ trước đến giờ vẫn chính xác. Trên thực tế trên đời không có gì là tuyệt đối cả.
Anh nếu như muốn giữ mình quá thì sẽ không thể kết thành một khối với cấp trên, cấp dưới, mà không có những người kia thì anh triển khai công việc như thế nào?
Buổi liên hoan kết thúc trong không khí vui vẻ, Triệu Quốc Đống uống tốt như vậy mà cũng dần có men say, Chương Thiên Phóng cuối cùng đã ngã, ngay cả Vưu Liên Hương và Giản Hồng cũng có vẻ say. Cũng may hai cô còn tỉnh táo, mặt đỏ như hoa đào.
Triệu Quốc Đống dựa mình vào xe Camry, đây có lẽ là lần cuối cùng hắn hưởng thụ chiếc xe này. Tằng Lệnh Thuần vẫn ngồi xe cũ, xe Camry này tuy Triệu Quốc Đống đã miễn chức Bí thư Quận Tây Giang nhưng vẫn đi theo hắn. Chẳng qua bây giờ Triệu Quốc Đống sẽ điều sang Hoài Khánh thì xe không thể dùng lại.
- Toàn Hữu, có phải có cảm giác gì không?
Triệu Quốc Đống nhìn Quế Toàn Hữu ngồi đằng trước mà nói.
- Đúng thế, Bí thư Triệu, bây giờ phải gọi ngài là Thị trưởng Triệu mới đúng. Nhớ lúc trước khi ngài mới tới Hoa Lâm, tôi thấy cuộc đời đúng là như mộng.
Quế Toàn Hữu nói với giọng đầy cảm xúc. Ngụy Hiểu Lam làm Chủ tịch huyện, Giản Hồng làm Phó trưởng ban thư ký Thị ủy, nghe nói còn làm Chánh văn phòng Thị ủy. Tiếu Triêu Quý lên làm Phó bí thư Quận ủy, Bành Nguyên Hậu làm Trưởng ban tổ chức cán bộ, ngay cả Hoắc Vân Đạt cũng thành Thường vụ quận ủy, Mạc Vinh cũng thành Phó chủ tịch quận, chỉ mình y vẫn làm Chánh văn phòng Quận ủy. Nhưng y biết Triệu Quốc Đống làm việc có ý đồ của mình, ở vấn đề nhân sự mặc dù hỏi ý kiến mọi người nhưng quyết định luôn độc đoán.
- Giống như Trưởng ban Chương nói đó, chỉ cách 400km và mất 5h đi xe thôi mà.
Triệu Quốc Đống rất coi trọng Quế Toàn Hữu. Mặc dù thấy đám người Quận Tây Giang đều tiến lên mà một mình y vẫn đứng im, nhưng vẫn chưa từng nói gì trước mặt hắn, chỉ riêng sự nhẫn nhịn này đã là đáng khen.
- Chẳng qua cơ hội ngài về Ninh Lăng sẽ không nhiều. Dù sao ngài phụ trách bên đó rất nhiều mảng, nhất là tình hình bên Hoài Khánh bây giờ thì chỉ sợ Thị trưởng Triệu càng bận hơn.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Nếu tôi nhớ không lầm thì nhà anh ở huyện Lâm Giang bên Hoài Khánh?
Quế Toàn Hữu hơi động tâm mà gật đầu nói:
- Thị trưởng Triệu nhớ kỹ thật.
- Có hứng thú về quê không?
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng mà nói.
- Chẳng lẽ anh chưa từng nghĩ sẽ về Hoài Khánh?
Lời này của Triệu Quốc Đống là rất rõ ràng. Trên thực tế khi Triệu Quốc Đống điều đến Hoài Khánh làm Phó thị trưởng thường trực thì y cũng có dự cảm, có lẽ số mệnh mình sẽ thay đổi theo sự lên chức của lãnh đạo. Nhưng y cảm thấy mình quá nhạy cảm, Triệu Quốc Đống đến Hoài Khánh hay không thì cũng không ai biết, thậm chí ngay cả bản thân Triệu Quốc Đống cũng không biết.
- Thị trưởng Triệu, tôi đương nhiên muốn về, nhưng có phải áo gấm về nhà hay không thì khó nói?
Quế Toàn Hữu cười nói.
- Ừ, tôi cũng không giấu anh, tôi sớm biết mình không thể ở lại Ninh Lăng. Mặc dù tôi muốn ở lại Ninh Lăng nhưng từ góc độ của lãnh đạo thì thấy tôi ở lại Ninh Lăng sẽ lợi ít hại nhiều cho nên điều chỉnh tôi là tất nhiên. Chỉ là nếu để tôi tới Thông Thành thì quá xa xôi, bây giờ không ngờ về quê của anh. Điều chỉnh nhân sự trong quận tôi không động tới anh là hy vọng có cơ hội thích hợp thì anh theo tôi, nên đưa vị trí cho người khác.
- Thị trưởng Triệu, ngài thật sự muốn tôi cũng tới Hoài Khánh?
Quế Toàn Hữu có chút khó xử. Y tốt xấu cũng là Thường vụ quận ủy Tây Giang, nếu điều sang Hoài Khánh thì nếu nói Triệu Quốc Đống là Bí thư Thị ủy thì sẽ không vấn đề. Nhưng Triệu Quốc Đống chỉ là Phó thị trưởng thường trực, điều chỉnh nhân sự nhất là cán bộ cấp phó huyện thì cũng không đơn giản.
- Sao, anh không muốn về?
- Không phải, tôi không có ý đó. Chỉ là ngài mới tới Hoài Khánh, còn cần một thời gian làm quen công việc, bây giờ điều tôi sang thì có phải hơi sớm không?
Quế Toàn Hữu cẩn thận nói.
- Đương nhiên không phải bây giờ, bây giờ còn có hơn tháng là đến tết, tôi sợ đi sang còn chưa bước được nóng chân. Chẳng qua tôi thấy nếu anh muốn về Hoài Khánh thì tôi sẽ tìm vị trí thích hợp cho anh.
- Thị trưởng Triệu, tôi làm việc cũng chỉ mong tâm trạng vui vẻ, mệt chút cũng không sao. Nếu có thể đi theo ngài, tôi rất mong muốn.
Quế Toàn Hữu lập tức nói.
- Cứ quyết định như vậy đi, anh tiếp tục làm việc cho tốt, chờ tôi hai ba tháng.
Triệu Quốc Đống cười nói. Hắn sang Hoài Khánh mà gần như chưa biết gì, trong tay không người giúp thì đúng là khó có thể mở cục diện. Cho nên hắn mới muốn mang Quế Toàn Hữu sang đó.
Hắn cũng biết điều chỉnh một cán bộ cấp phó huyện sang Thị xã khác là không hợp quy củ, hơn nữa dễ khiến cán bộ địa phương khó chịu, hắn chỉ là Phó thị trưởng thường trực, không phải Bí thư Thị ủy, Thị trưởng, từ quyền thế thì không hợp lý.
Nhưng Triệu Quốc Đống lại tin vào bản thân. Nếu Hoài Khánh là hồ nước đục, quan hệ phức tạp, mâu thuẫn đầy rẫy thì nhất định sẽ có cục diện giằng co. Tỉnh điều hắn tới làm con cá càng làm đục nước hơn, như vậy không thể trách hắn rồi.
Tin Triệu Quốc Đống tới Hoài Khánh nhận chức làm chấn động Ninh Lăng. Đương nhiên cũng có vài tâm trạng, có người thở dài một tiếng, có người hoan hô ủng hộ, có người cười thầm trong lòng.
Triệu Quốc Đống không thèm để ý đến mấy điều này, hắn không phải thần mà lo hết được cho mọi người. Hắn cũng muốn bố trí cho vài người nhưng thời gian quá ngắn mà quyền lực trong tay hắn cũng có hạn.
Người mất mát nhất có thể coi là Lạc Dục Thành. Triệu Quốc Đống vốn muốn tìm vị trí thích hợp cho đối phương, thậm chí vẫn không ngừng tìm cơ hội đưa đối phương lên làm Phó viện trưởng Viện kiểm sát Thị xã, nhưng bây giờ hắn đi thì dù đã nhờ Lam Quang, cũng được Hoàng Lăng hứa thì cũng khó biết có thể thành công hay không?
Cuối cùng còn phải do Lạc Dục Thành tự cố gắng.