Triệu Quốc Đống không nghĩ lần thứ hai tham gia hội nghị thường trực ủy ban lại gặp vấn đề khó giải quyết như vậy.
Gần 100 người vây trước trụ sở chính quyền Thị xã, nhìn hầu hết đều là đàn ông từ 30 đến 50, thái độ của bọn họ rất bình tĩnh mà kiên định, qua đó đủ để thấy được tính kỷ luật của bọn họ. Bảo vệ ở cửa chính quyền Thị xã khuyên, bọn họ cũng đứng ra nói chuyện, không gây rối loạn. Vừa nhìn là biết ngay đã giáp mặt nhau rất nhiều lần.
Hà Chiếu Thành nhíu mày nhìn ra ngoài mà có chút buồn bực. Chẳng qua vẻ mặt cũng không quá tức giận vì y biết cũng không thể làm gì được đám công nhân này.
- Lão Khổng, sao Nhà máy Cơ khí lại tới vậy? Không phải tuần trước mới khuyên bọn họ về sao? Bên chính quyền Thị xã còn đang nghiên cứu, chưa có quyết định, bảo bọn họ về đi.
Khổng Kính Nguyên ngồi bên trái Hà Chiếu Thành mặt không chút thay đổi mà nói:
- Thị trưởng Hà, lần trước Thị xã chúng ta cũng không có câu trả lời thuyết phục với Nhà máy Cơ khí, cứ kéo dài như vậy cũng không phải biện pháp. Bây giờ sắp đến tết, công nhân của nhà máy đã quen nên biết lúc này không gây áp lực đối với chính quyền thì chính quyền sao biết lực lượng của bọn họ. Đây là nhắc nhở chúng ta nên suy nghĩ việc cấp tiền tết cho bọn họ.
Hà Chiếu Thành rất đau đầu. Tiền, tiền, không thoát nổi khỏi chữ tiền.
Nhà máy Cơ khí đã sớm liệt vào các công ty tiến hành cải cách, từ trên xuống dưới đều kêu gọi cải cách Nhà máy Cơ khí nhưng mãi vẫn không tìm được phương thức cải cách thích hợp. Công nhân nhà máy có mâu thuẫn trong việc có cải cách hay không, cho rằng cải cách là tư bản hóa, rất có thể làm cho tài sản quốc gia thất thoát. Hơn nữa còn vấn đề quan trọng đó là sự sống chết của bọn họ thì chính quyền sẽ không hỏi tới, cho nên phần lớn cán bộ của Nhà máy Cơ khí có thái độ phản đối.
Nhưng cũng có một bộ phận công nhân lại mong chờ cải cách, cho rằng cứ kéo dài như thế này cũng không phải biện pháp, toàn dựa vào vay tiền mà trả lương.
- Lão Khổng, vấn đề cải cách thì tôi thấy nên nhanh chóng tiến hành mới được. Để hơn ngàn công nhân của Nhà máy Cơ khí đi con đường nào cũng là vấn đề rất lớn, anh phải chú tâm nhiều vào việc này, cân nhắc đưa ra một biện pháp có thể thực hiện, vừa tránh dẫn đến mất ổn định xã hội, vừa phải hợp lý hợp pháp để Nhà máy Cơ khí đi theo hướng kinh tế thị trường. Chính quyền không phải bảo mẫu, không thể giúp bọn họ cả đời, ngoài bên cũng phải để bên ngân hàng chấp nhận được.
Hà Chiếu Thành suy nghĩ một chút rồi nói.
- Thị trưởng, đâu thể làm tốt hết được. Nhà máy Cơ khí bây giờ mặc dù còn chưa nói tới việc tài sản không bằng tiền vay, nhưng mà tiền lãi cao đến kinh người, có thể nói bây giờ không có mấy công ty đủ thực lực vào nhận nhà máy này, có năng lực lại không hứng thú nhận đống nợ này lên vai. Hơn nữa điều kiện của chính quyền cao như vậy thì sao có thể cải cách, tôi thấy sợ rằng khó có thể làm.
Triệu Quốc Đống nhìn Khổng Kính Nguyên, người nghe nói cũng vận động để lên làm Phó thị trưởng thường trực, nhưng cuối cùng lại thất bại. Khổng Kính Nguyên này từ chức Bí thư huyện ủy huyện Quy Ninh lên, nghe nói giỏi làm kinh tế, hơn nữa cũng có quan hệ rộng.
Chẳng qua hắn mới tới Hoài Khánh nên không biết rõ tình hình ở đây mấy. Nhà máy Cơ khí này vốn là một trong năm đóa hoa của Hoài Khánh trước đây, nó có quy mô nhỏ nhất nhưng lại có hiệu quả kinh doanh tốt nhất. Nhưng theo nền kinh tế thị trường, Nhà máy Cơ khí dần trở nên suy yếu, ba bốn năm trước bắt đầu gặp khó khăn. Nhà máy năm xưa kinh doanh tốt bây giờ không ai hỏi tới, chính quyền cũng tìm mọi cách với Nhà máy Cơ khí này, nhưng vẫn không tìm được biện pháp cứu sống. Hàng năm chính quyền vẫn phải tìm cách gây áp lực với hệ thống ngân hàng mà vay tiền.
- Trung ương đã xác định nhất định phải cải cách, cải cách nhất định phải chấp nhận chịu đau, phải tiến hành thuyết phục nhân viên để bọn họ lấy đại cuộc làm trọng. Tôi thấy Nhà máy Cơ khí bây giờ không thể không cải cách. Lão Khổng, anh nhanh chóng đưa ra phương án hợp lý, ý của tôi là cố gắng chiếu cố lợi ích của công nhân, nhưng cải cách không thể tiếp tục kéo dài, cho dù chính quyền trả giá thêm nữa cũng đáng.
Hà Chiếu Thành hít sâu một hơi rồi nhìn chằm chằm Khổng Kính Nguyên mà nói.
Khổng Kính Nguyên gật đầu nói:
- Thị trưởng Hà, chỉ cần Thị ủy, Ủy ban Thị xã hạ quyết tâm thì tôi cũng sẽ tận lực mà làm. Nhưng chúng ta cũng nên chuẩn bị tư tưởng, đó là sẽ có một bộ phận nhân viên đưa yêu cầu cao không thể thỏa mãn, như vậy sẽ có mâu thuẫn. Nhưng tôi thấy nếu cứ kéo dài hoặc thỏa hiệp thì sẽ mang tới nguy hại lứn hơn nữa.
Hà Chiếu Thành vung tay lên nói:
- Chuyện này cứ quyết định như vậy. Lão Khổng, nếu Thị ủy, Ủy ban đã giao cho anh phụ trách, vậy anh cần dũng cảm gánh vác trọng trách, không sợ bị mắng, cũng không sợ có người đâm sau lưng. Chỉ cần trong lòng công chính, không mưu lợi riêng là đủ.
….
Triệu Quốc Đống đứng trước cửa sổ nhìn đám công nhân dần tán đi. Mặc dù tán đi nhưng công nhân vẫn như cũ duy trì kỷ luật.
Xem ra Hà Chiếu Thành đã tiến hành nói chuyện với đám công nhân. Mặc dù đã xác định phải đẩy nhanh cải cách Nhà máy Cơ khí, nhưng cũng không thể nào giải quyết xong trước tết. Bây giờ còn cần phải nghĩ biện pháp dàn xếp trước, vây ngân hàng phải vay ngân hàng, tài chính của Thị xã cần bỏ ra cũng cần phải bỏ ra.
Triệu Quốc Đống phụ trách tài chính nhưng không có nghĩa hắn quyết định hết vấn đề tài chính. Ví dụ khoản tiền lớn thì hắn là Phó thị trưởng thường trực chỉ đưa ra còn đâu do Thị trưởng quyết định. Hoặc là nói Hội nghị thường ủy quyết định thì chẳng lẽ hắn không phục tùng.
Làm cho Triệu Quốc Đống thoáng thấy an ủi đó là Hoài Khánh cũng không đến mức quá thiếu tiền, ít nhất so sánh với Ninh Lăng thì cái xe hỏng này tốt hơn.
Triệu Quốc Đống nhìn về phía xa xa, nếu như nói Cổ Diệu Hoa có một phần công lao thì đó là xây dựng thành thị.
Đương nhiên việc xây dựng thành thị không xuất phát từ sự công tâm. Việc xây dựng trên quy mô lớn sẽ làm cho y chi phối được nhiều tài nguyên, y có thể ăn được nhiều. Chẳng qua khách quan mà nói việc y làm như vậy cũng khiến cho Trần Anh Lộc cùng Hà Chiếu Thành có một Thị xã với hoàn cảnh tốt, đương nhiên cũng là gánh nặng về tài chính.
Quy hoạch thành thị của Hoài Khánh khá tốt, cũng có nhiều khu vực cây xanh làm người ta có ấn tượng tốt. Nhất là có nhiều hồ nước quanh thành thị, có thể thấy nhiều cây xanh khiến cho người ta không thể tin được đây là thành phố công nghiệp.
Hắn nhớ khi còn làm việc ở Ban quản lý Khu Khai Phát Giang Khẩu, lúc ấy trong đợt tham gia Hội chợ thương mại, Thành phố An Đô đã ký kết liên doanh với Tập đoàn Daewoo, đây là hạng mục lớn nhất và thành công nhất của cả hội chợ. Bây giờ công ty ô tô An Đô – Daewoo đã trở thành sản nghiệp trụ cột của Thành phố An Đô. Mà Triệu Quốc Đống nhớ lúc ấy hắn còn cùng Thái Chánh Dương trao đổi hạng mục khác. Đó là hạng mục liên doanh giữa công ty cơ giói An Đô và Daewoo. Hạng mục này mặc dù trong tay Thái Chánh Dương không thành công, nhưng sau đó nó đã được xác nhận.
Công ty cơ giới An Đô và Daewoo bỏ ra 51% và 49% để thành lập công ty máy công trình An Vũ, bây giờ nó dần trở thành công ty sản xuất máy công trình hàng đầu của khu vực trung tây, quy mô và hiệu quả kinh doanh mấy năm nay tăng lên vài lần, sản phẩm làm ra ngày càng tăng. Triệu Quốc Đống tự hỏi Nhà máy Cơ khí có thể cân nhắc nên để công ty máy công trình An Vũ nhận mua không?
Chỉ là Hà Chiếu Thành có vẻ đã xác định giao vấn đề cải cách Nhà máy Cơ khí cho Khổng Kính Nguyên làm, Triệu Quốc Đống không nhìn ra hai người này có phải trao đổi ngầm không, nhưng hắn cảm thấy trước đó Hà Chiếu Thành chưa quyết định, đến bây giờ khi công nhân Nhà máy Cơ khí quyết định thì mới làm Hà Chiếu Thành hạ quyết tâm. Trong này có nhân tố khác hay không thì Triệu Quốc Đống không rõ.