Lộng Triều

Chương 757

Biểu hiện của Triệu Quốc Đống khi khảo sát ở Khu Khai Phát đã tạo thành ấn tượng sâu sắc cho những người đi cùng. So với năm trước khi Triệu Quốc Đống đến Quy Ninh cùng huyện Tĩnh khảo sát có vẻ ít nói thì bây giờ Triệu Quốc Đống đúng là đã lộ rõ bản sắc.

Trong hội nghị cán bộ trung tầng của Ban quản lý Khu Khai Phát, Triệu Quốc Đống càng nói ra cảm tưởng của mình về công việc của Khu Khai Phát Hoài Khánh. Hắn vừa khẳng định nhưng cũng chỉ ra vấn đề và đưa ra hy vọng. Điều này làm cho cán bộ của Ban quản lý Khu Khai Phát cảm thấy áp lực. Rất rõ ràng Thị trưởng Triệu có ấn tượng không tốt đối với Khu Khai Phát, mấy câu khẳng định chẳng qua chỉ là an ủi. Nhưng vấn đề mà Triệu Quốc Đống đưa ra đều rất sắc bén, mặc dù Mai Dã Bình đã sớm chuẩn bị tư tưởng cũng thấy nóng mặt.

- Lão Mai, hội nghị thu hút đầu tư không phải tôi nói khơi khơi, điểm này tôi đã trao đổi với hai lãnh đạo chủ yếu, bọn họ đều tán thành. Trên danh nghĩa là hội nghị thu hút đầu tư của tỉnh, nhưng quân chủ lực vẫn là Khu Khai Phát, các quận, huyện khác cũng sẽ tham gia. Tôi đưa ra nhiệm vụ cho Khu Khai Phát là phải thể hiện bộ mặt mới trong hội nghị thu hút đầu tư này.

Triệu Quốc Đống ngồi trong xe, xe chạy từ từ trên đại lộ của Khu Khai Phát. Ngoài việc xem xét tình hình kinh doanh của các nhà máy ở Khu Khai Phát, Triệu Quốc Đống cũng hy vọng có thể cảm nhận rõ địa lý của cả Khu Khai Phát, cho nên hắn bảo Mai Dã Bình mang mình đi một vòng.

- Thị trưởng Triệu, ngài yêu cầu có bộ mặt mới đúng là thử thách chúng tôi. Chỉ có hai ba tháng ngắn ngủi, Khu Khai Phát dù dồn toàn lực cũng khó có điểm sáng.
Mai Dã Bình cũng có chút lo lắng. Y cũng hiểu đôi chút về tác phong làm việc của Triệu Quốc Đống, đó chính là nói được làm được, nếu không sẽ không nói.

Vì vấn đề khoản nợ của các công ty thiết bị giáo dục của cục Giáo dục, Triệu Quốc Đống trong hội nghị thường trực Ủy ban đã đưa ra yêu cầu cục Giáo dục phải đảm bảo thực hiện nghĩa vụ, thu lại tiền theo đúng kỳ hạn, nếu không sẽ hỏi lãnh đạo liên quan đến cục Giáo dục. Điều này làm Phó thị trưởng An Nhiên phụ trách mảng giáo dục rất khó chịu, hai người tranh cãi trong hội nghị đến độ Hà Chiếu Thành thiếu chút nữa không thể khống chế tình hình. Sự bá đạo của Triệu Quốc Đống làm cho An Nhiên khó có thể chấp nhận, nghe nói cô còn lệ lưng tròng đi ra khỏi phòng hội nghị, điều này được mấy Phó thị trưởng đồng tình.

Nhưng đúng vì vậy lại làm cho mọi người kính sợ Triệu Quốc Đống. Theo Mai Dã Bình thấy thì Triệu Quốc Đống thậm chí còn khó đối phó hơn Hà Chiếu Thành. Hà Chiếu Thành đến chỉ là cưỡi ngựa xem hoa mà thôi, đưa ra mấy yêu cầu và hy vọng. Nhưng Triệu Quốc Đống thì khác, còn đến nói chuyện với giám đốc các công ty, thậm chí còn bỏ nhân viên Ban quản lý Khu Khai Phát sang bên, vấn đề đưa ra cũng rất sắc bén. Điều này làm cho Mai Dã Bình và tất cả cán bộ Khu Khai Phát thấy áp lực lớn.

- Không lấy thắng bại luận anh hùng, những lời này bây giờ thực ra chỉ là khẩu hiệu, là nói nhảm. Lão Mai, bây giờ chính là các nơi giành giật từng giây mà tiến lên. Một nhà đầu tư muốn tới đầu tư ở An Nguyên, y có thể chọn Hoài Khánh, cũng có thể chọn Miên Châu, Lam Sơn. Nhưng y không thể nào đầu tư ở hai hoặc ba nơi. Anh làm như thế nào đánh bại các đối thủ khác để được nhà đầu tư ưu ái, đây là cuộc đánh nhau sống còn, không có hòa.

Triệu Quốc Đống nhìn Mai Dã Bình mà nói:
- Tôi không phải ép anh. Thời gian hai tháng cũng đủ để anh làm được nhiều việc. Tôi nói rồi, hoàn cảnh, phục vụ, chính sách, ba điểm này Ban quản lý hoàn toàn có thể nhằm vào. Làm như thế nào để cải thiện tác phong làm việc, tăng chất lượng phục vụ, tạo hoàn cảnh ưu đãi, đây là trọng trách. Anh giải quyết được mấy vấn đề này thì tôi tin rằng Khu Khai Phát sẽ tạo được điểm sáng.

- Thị trưởng Triệu, lời ngài nói thì tôi hiểu, nhưng chủ yếu do thời gian gấp, nếu nóng lòng đạt thành hiệu quả thì có lẽ lại phản tác dụng.

Mai Dã Bình cũng biết đây là thời kỳ mấu chốt của Khu Khai Phát, nhưng nhân viên của Ban quản lý Khu Khai Phát có nhiều do quan hệ mà tiến vào. Triệu Quốc Đống tạo thành cơn gió lốc ở Thị xã, bây giờ muốn lan sang Khu Khai Phát, y là Bí thư đảng ủy Khu Khai Phát thì không thể nằm ngoài. Điểm này làm Mai Dã Bình gặp áp lực rất lớn.

- Lão Mai, tôi phải phê bình suy nghĩ này của anh.
Triệu Quốc Đống trầm giọng nói:
- Tôi biết anh lo điều gì, không phải là lo nếu cải thiện tác phong làm việc, đưa ra chế độ sẽ làm mất lòng họ hàng một vài lãnh đạo sao? Tôi nói với anh, đây là công việc, không phải mời khách dùng bữa. Anh nếu không muốn làm mất lòng bọn họ thì anh làm mất lòng tôi. Chính anh phải lựa chọn.

Mai Dã Bình không ngờ Triệu Quốc Đống lại nhạy bén như vậy, lại nói thẳng ra như vậy. Y hơi nóng mặt. Chẳng qua y không tức mà lại vui. Trên xe có nhiều người như vậy, nếu lời này thả ra thì nếu mình có hành động thì cũng không ai trách được mình.

Thấy Mai Dã Bình cúi đầu ra vẻ đáng thương, Triệu Quốc Đống thầm than người này đúng là giỏi tính toán, chọn lúc này mà diễn. Đây chính là hy vọng mượn “tiếng xấu” của mình để mà làm lá chắn. Thông qua những người này mà truyền lời ra, như vậy không thể trách được Mai Dã Bình. Tất cả đều do Triệu Quốc Đống ép làm.

Triệu Quốc Đống cũng không nói nhiều, xe chạy một vòng quanh Khu Khai Phát với diện tích tầm 9k vuông.

- Lão Mai, kia là đâu?
Triệu Quốc Đống thuận miệng nói.

- Ồ, đó là Thương long dục, đây là ngoài cùng của Khu Khai Phát, một ngọn đồi.
Mai Dã Bình nhìn rồi nói.

- Ồ? Khu Khai Phát là vùng đồng bằng, sao lại có đồi ở đây?
Triệu Quốc Đống cẩn thận mà nhìn. Ngọn đồi này không cao, nhưng do Khu Khai Phát là bằng phẳng nên trông nó rất kỳ vỹ. Những cây tùng trên đồi có thể thấy đã trên mười năm.

- Ừ, nơi này vốn là như vậy, ai cũng nói đây là Phi Sơn. Thị trưởng Triệu, ngài nhìn xem, địa thế như rồng nằm hổ phục, có phải nguy nga không? Đi về phía bắc thì địa hình càng cao hơn, nhưng ngọn đồi này lại không liền với ngọn đồi nào khác.
Mai Dã Bình giới thiệu.
- Sau ngọn đồi này là sông, sông chạy quanh phía sau đồi. Nghe nói trước đây Khu Khai Phát cũng muốn thu hút đầu tư vào đây, biến nơi này thành khu nghỉ dưỡng, kết quả không ít người tới xem nhưng đều lắc đầu. Hóa ra có nhà phong thủy nói âm khí quá nặng, không thích hợp làm nhà ở, nhưng thật ra lại là đất quý để làm chỗ cho người âm.

- Ồ, còn có lời này ư?
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Cái này thì đúng là quái lạ. Có nhiều thầy phong thủy tới xem dều nói như vậy. Ngọn đồi lớn như vậy nếu làm mộ thì tôi thấy đủ làm mộ cho Hoàng đế.
Mai Dã Bình có chút nuối tiếc mà nói:
- Đáng tiếc một ngọn đồi lớn như thế, nhưng nó quá cằn cỗi. Những cây tùng kia đã trên 30 năm mà chỉ như vậy, bên dưới thì trọc không mọc được gì.

Triệu Quốc Đống hơi động tâm, một suy nghĩ hiện lên trong đầu.
- Lão Mai, nơi này cách thành thị trung tâm bao sao?

- Nó cách trụ sở Ban quản lý khoảng 3, 4 km, chắc cách nội thành 6, 7 Km.
Mai Dã Bình cười nói:
- Thị trưởng Triệu, có phải ngài thấy nơi này có cảnh quan đẹp không? Sau lưng ngọn đồi còn có một tòa Phổ Độ tự, xa một chút là Diệu Nguyệt quan, chẳng qua quy mô hơi nhỏ, hương khói không nhiều, chỉ có người xung quanh đến viếng mà thôi.

- Đi, chúng ta xuống xem một chút.
Xe đến gần, chạy qua khu đường đất không bằng phẳng và không thể đi lên nữa.

Tần Hướng Nam không ngờ được Thị trưởng Triệu lại đột nhiên có hứng thú với một ngọn đồi như vậy. Mai Dã Bình nói nơi này là đất phong thủy tốt chỉ là khen mà thôi. Một ngọn đồi nằm trơ ở đó, một con sông nhỏ chạy quanh mà dám nói là phong cảnh tuyệt đẹp ư?

Y vốn không muốn xuống nhưng Triệu Quốc Đống đã nói thì sao có thể từ chối. Triệu Quốc Đống không đợi xe dừng ổn đã nhảy xuống, Mai Dã Bình cũng xuống theo.

- Thị trưởng Triệu, chẳng lẽ bên Ninh Lăng không thấy phong cảnh nào đẹp như vậy sao?
Tần Hướng Nam vội vàng chạy theo vài bước đuổi kịp Triệu Quốc Đống, trong lời đầy vẻ chế nhạo.

- Lão Tần, Ninh Lăng là khu vực đồi núi, muốn nói về núi thì Hoài Khánh sao có thể so sánh. Chẳng qua Thương long dục này có điểm khác. Anh nhìn xem, ngọn đồi này có phải giống rồng nằm không? Nếu tôi không nhìn lầm đây là thế rồng nằm trong phong thủy. mà anh đứng ở đầu ngọn đồi, đáng lẽ đuôi rồng ở dưới, nhưng nơi này lại đột ngột dựng lên giống như một con hổ đang ngồi, đây là hổ phục trong phong thủy. Lão Mai nói rồng nằm hổ phục cũng không phải không có lý.

Ý tưởng kia của Triệu Quốc Đống càng lúc càng rõ ràng. Hắn đi nhanh hơn khiến mọi người không thể không đi theo.
Bình Luận (0)
Comment