Hứa Kiều khá mẫn cảm nhận ra giọng nói của Triệu Quốc Đống đã thay đổi, đối phương có vẻ rất tự tin phương án được thông qua trong Hội nghị thường ủy, yêu cầu cô chuyển trọng tâm trong công việc sang lựa chọn bộ máy của công ty khai thác đô thị.
Hứa Kiều có chút ngạc nhiên, theo cô biết Lữ Thu Thần đang tích cực hoạt động, hơn nữa hình như có không ít lãnh đạo Thị xã ủng hộ y.
Ngay cả khi cô mang phương án đã sửa sang cho Lữ Thu Thần xem, Lữ Thu Thần cũng vừa xem vừa lắc đầu, đưa ra vẫn là vấn đề cũ nhưng tốc độ phát triển kinh tế Hoài Khánh không đến mức đó, năng lực hấp thu tài chính và nhân tài quá hư vô mờ mịt, không có giá trị thực tế.
Hứa Kiều cũng chẳng buồn tranh cãi với Lữ Thu Thần ở việc này. Theo cô thấy mình làm đã đủ để nói rõ vấn đề, nhưng có một số người có nói cũng vô ích, chỉ có thể để thực tế chứng minh tất cả.
Lời của Triệu Quốc Đống có nghĩa là phương án sau khi được thông qua thì phải có hành động cụ thể, nhất là việc lựa chọn bộ máy của công ty khai thác đô thị cũng là chuyện đau đầu.
Phụ trách mảng xây dựng thành thị đã hơn nửa năm, Hứa Kiều cũng có chút ý tưởng của mình. Nhất là vấn đề bộ máy lãnh đạo công ty khai thác đô thị, quan điểm của cô và Phương Hùng Phi không nhất trí. Triệu Quốc Đống trao quyền cho cô cũng có nghĩa là hắn coi trọng cô.
Cô biết mình là người không vào đảng, mặc dù làm Phó thị trưởng nhưng chủ yếu là làm việc thực tế, không có mấy quyền lên tiếng trong vấn đề nhân sự.
Cô không hy vọng xa vời mình có quá nhiều quyền lên tiếng đối với bộ máy các cơ quan mình quản lý.
Dù sao Đảng chấp chính là Đảng cộng sản, Đảng quản lý cán bộ là điều tất nhiên. Nhưng hình như Triệu Quốc Đống muốn phá vỡ quy định này?
Đương nhiên Hứa Kiều cũng hiểu Triệu Quốc Đống sẽ không công khai khiêu chiến nguyên tắc này. Hắn chỉ hy vọng cô có thể đưa ra danh sách bộ máy lãnh đạo của công ty khai thác đô thị, sau đó do hắn quyết định.
Như vậy địa vị và quyền lực của công ty khai thác đô thị về sau sẽ khác hẳn bây giờ. Mặc dù giám đốc chỉ là cán bộ cấp phó huyện, phó giám đốc là cấp Trưởng phòng nhưng trong tay bọn họ lại cầm rất nhiều tiền, có khi hơn cả các cục trên Thị xã. Bây giờ mặc dù không nói rõ ràng nhưng Hứa Kiều biết đã có không ít người lo lót để vào công ty khai thác đô thị.
Chuyện khá nhạy cảm này lại giao cho mình chọn, điều này làm Hứa Kiều có chút mừng rỡ, đương nhiên cô cũng thấy tự hào vì điều này chứng minh năng lực của cô đã được thừa nhận.
Cao Chí Minh bỏ máy xuống và có chút lo lắng. Sau đó Cao Chí Minh gọi cho Phó trưởng ban thư ký, Chánh văn phòng Thị ủy Kha Nam gọi tới nói y chuẩn bị tài liệu, hơn nữa nhất định thông báo các vị thường vụ phải có mặt đầy đủ.
Bí thư tỉnh ủy Ninh Pháp sắp dùng một tuần khảo sát Kiến Dương, Miên Châu, Thiên Châu, Hoài Khánh, Hoài Khánh là điểm cuối cùng. Hội nghị thường ủy dự định để tuần sau họp nhưng cũng được đẩy sớm lên đôi chút. Trong hội nghị này thảo luận hai việc chính, một tất nhiên là việc Bí thư Ninh đến khảo sát, một việc khác là phương án quy hoạch đô thị của Hoài Khánh.
Hai việc này Cao Chí Minh đều thấy khó giải quyết.
Y mới tới chưa lâu nên chưa nắm rõ tình hình. Nhưng bây giờ Bí thư Ninh lại đến khảo sát Hoài Khánh, phương án tiếp đón do văn phòng Thị ủy và văn phòng Ủy ban phối hợp xác định, do một Phó trưởng ban thư ký phụ trách cụ thể nhưng Cao Chí Minh vẫn có chút khẩn trương. Y nhớ một vị lãnh đạo từng nói làm công tác tiếp đón anh làm trăm chuyện tốt lãnh đạo không biết, nhưng chỉ cần xảy ra sai lầm nhỏ thì lãnh đạo sẽ ghi nhớ trong lòng.
Cuộc tiếp đón lần này chính là thử thách năng lực tổng hợp của y, cũng là việc mang tính khiêu chiến lớn nhất sau khi y làm Thường vụ thị ủy, Trưởng ban thư ký Thị ủy Hoài Khánh.
Trước khi đi, một vị phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy có quan hệ mật thiết với Cao Chí Minh đã dặn y vài câu, đến hôm nay y vẫn ghi nhớ trong lòng.
Vị Phó trưởng ban đó nói Trưởng ban thư ký Thị ủy là chức rất vi diệu. Nếu như dùng tốt có thể có trọng lượng ngang Phó bí thư, nếu làm không tốt thì anh chính là bị bỏ xó, không có quyền. Nói trắng ra một điều anh có thể thành tri kỷ của Bí thư Thị ủy hay không? Mà nếu muốn thành tri kỷ thì anh đầu tiên phải thể hiện được năng lực của mình.
Cao Chí Minh cảm thấy lời này rất chính xác.
Trưởng ban thư ký thị ủy chính là quản gia của Thị ủy. Người Bí thư Thị ủy tiếp xúc nhiều nhất hàng ngày ngoài thư ký, lái xe chính là Trưởng ban thư ký.
Vị trí này rất đặc biệt, mình làm như thế nào mới có thể dùng tốt?
Cao Chí Minh biết rõ nhược điểm của mình đó là chưa từng làm công tác hành chính ở chính quyền, cũng không có kinh nghiệm công tác cơ sở. Có lẽ ưu thế duy nhất là y từ Ban Tổ chức cán bộ đi ra, khá quen thuộc về nhân sự. Cũng may là lúc trước khi Trần Anh Lộc còn ở thành phố Lam Sơn, y và Trần Anh Lộc đã quen một chút.
Ninh Pháp lần này đến khảo sát Hoài Khánh một ngày rưỡi, nói cách khác sẽ ở lại Hoài Khánh một đêm. Trong thời gian này nên chọn điểm gì cho Bí thư Ninh xem?
Lữ Thu Thần đã mấy lần tiếp xúc với y, cũng nói ra quan điểm của hắn. Hình như Phó Thiên, Lưu Liên Xương cùng với Trương Quả Hỉ cũng đồng ý với quan điểm của hắn. Quan trọng nhất là Lữ Thu Thần và Trần Anh Lộc có quan hệ mật thiết, đây có phải quan điểm của Trần Anh Lộc không? Nếu là phải thì Cao Chí Minh đương nhiên vui vẻ, nhưng nếu Trần Anh Lộc không có ý này thì hơi khó khăn.
Cao Chí Minh làm việc ở Ban Tổ chức cán bộ nhiều năm nên đương nhiên biết sự khác biệt giữa Phó thị trưởng thường trực và Thị trưởng.
Lữ Thu Thần thua thảm hại trong hội nghị thường trực Ủy ban, bây giờ hắn nghĩ rằng kéo được mấy thường vụ ủng hộ là sẽ có thể đả kích uy tín Triệu Quốc Đống ư? Đánh giá mình quá cao đó. Trừ khi Trần Anh Lộc rõ ràng ủng hộ hắn, nếu không Lữ Thu Thần đừng mong có kết quả gì.
Cao Chí Minh định xem một chút rồi nói tiếp. Trần Anh Lộc hiếm khi lộ suy nghĩ của mình trước mặt người khác, không tới lúc quan trọng nhất sẽ không tỏ thái độ. Nhưng khi Trần Anh Lộc tỏ thái độ thì việc coi như đã định.
Cao Chí Minh nghĩ tới Triệu Quốc Đống mà phải thở dài một tiếng.
Ngay cả bản thân Cao Chí Minh cũng không biết sao mình lại được cử tới Hoài Khánh này. Lúc trước Phó trưởng ban ám chỉ mình là sẽ được điều xuống nhận chức, Cao Chí Minh đã mừng rỡ như điên. Có thể từ cấp huyện nhảy lên làm cấp phó giám đốc sở chính là bay vọt, cơ hội ngàn năm có một. Nhưng y không ngờ mình lại được phái tới Hoài Khánh.
Nghĩ đến việc phải thường xuyên gặp Triệu Quốc Đống, Cao Chí Minh rất buồn bực. Y lo Triệu Quốc Đống lợi dụng thân phận mà gây phiền phức cho mình, lại lo Cao Thiền sẽ bị tên Triệu Quốc Đống kia quyến rũ.
Chẳng qua từ góc độ khác mà nói Cao Chí Minh lại thấy có chút may mắn. Mình ở gần Triệu Quốc Đống nên có thể đề phòng hắn, giám sát hắn, ngăn cản Cao Thiền sẽ thành con mồi của Triệu Quốc Đống.