"Giám đốc Hoàng đã bắt được người, lẽ dĩ nhiên ông ấy sẽ có quyền thử trước! Tôi thì muốn trò chuyện với cô Tường Ninh của tập đoàn Galaxy đây một chút ha... ha…ha… !" Cao Kim Bình nhún nhường.
Tất nhiên hắn ta nào muốn bỏ qua hoa khôi số một của đất Đà Lạt, nhưng tự biết thân phận còn phải đang dựa dẫm vào Hoàng Minh Yên của mình nên hắn ta đành nhũn nhặn nhún nhường một chút. Loại điều tốt này tất nhiên phải được dành cho Hoàng Minh Yên, nếu không ông ta sẽ không vừa lòng và bang Hổ Báo của Cao Kim Bình trong tương lai sẽ không gặp nhiều thuận lợi nữa. Bởi vậy làm sao ông ta dám cạnh tranh với Giám đốc công an thành phố Hoàng Minh Yên!
Vả lại, Ngô Vy, tổng giám đốc nổi tiếng của Galaxy Group, cũng là một người đẹp lạnh lùng nổi tiếng, được làm chuyện đó với cô ta cũng là một ước mơ trong đời của bất cứ gã đàn ông nào.
"Nếu ông Cao đã tôn trọng mà gửi gắm cô ta cho tôi thì tôi cũng sẽ hết lòng nhận lấy vậy. Ha… ha… ha..."
Hoàng Minh Yên cả cười. Tất nhiên hắn ta sẽ không giả vờ từ chối một điều tốt như vậy.
Sự sợ hãi của Chu Nhược Mai không bút mực nào tả xiết. Cô không ngờ rằng mình sẽ bị hủy hoại bởi Hoàng Minh Yên, một kẻ béo tốt, phì nhiêu như con lợn. Biết trước có ngày này thì cô đã vì tình cảm giữ kín trong lòng bấy lâu nay, trao cho người chồng Lê Uy Long của cô rồi
Ngô Vy cảm thấy bất lực vô cùng. Xưa nay cô luôn là người phụ nữ lạnh lùng, cao ngạo với đàn ông, vậy mà hôm nay cuối cùng lại phải rơi vào tay một kẻ độc ác như Cao Kim Bình của bang Hổ Báo!
"Được rồi! Còn con bé còn lại? Ai muốn thưởng thức nó trước?" Tạ Ngọc Liên hỏi tiếp. Tất nhiên bà ta đang đề cập đến Nguyễn Tú Cẩm.
"Võ Trung Hiếu là quân sư tài giỏi, đắc lực của bang Hổ Báo. Tôi thiết nghĩ, nên là ông ấy!" Cao Kim Bình tiến cử tên quân sư Võ Trung Hiếu.
Về địa vị, Võ Trung Hiếu chỉ dưới Cao Kim Bình, dĩ nhiên cao hơn bốn đại ca trong bang Hổ Báo, vì vậy ông ta nên được có phần ở đây.
"Được rồi! Vậy hãy giao cô ta cho Võ Trung Hiếu!" Tạ Ngọc Liên kết thúc tiết mục dàn xếp.
"Cảm ơn bà Trương vì món quà của bà!"
Đôi mắt híp của Võ Trung Hiếu sáng lên. Mặc dù ngoại hình của Nguyễn Tú Cẩm không sánh bằng Chu Nhược Mai và Ngô Vy nhưng cô ta vẫn là một người phụ nữ quyến rũ và nổi bật. Hơn nữa ông ta nghe nói cô ta còn rất tài năng.
Nguyễn Thu Hằng tê liệt hoàn toàn tri giác!
Trương Minh Nghị thực sự muốn thử những người đẹp này, nhưng vợ ông ta, Phan Hoài Lan, đang ở đây. Vì vậy ông ta đành ngậm ngùi tiếc nuối!
Hơn nữa, tất cả mọi thành viên của Trương gia đều có mặt nên ông ta đành phải chú ý đến hình ảnh của mình.
Trương Minh Trí càng sục sôi căm hận trong lòng. Hắn ta đã bị phế tự nên giờ đây đành ngồi im bất lực ngậm một bụng đầy oán khí. Thật đúng như hoàn cảnh hoạn quan đi nhà thổ, bí bức vô cùng!
Bây giờ nhìn Chu Nhược Mai bị kẻ khác xơi ngay trước mắt, hắn tưởng chừng như sắp nổ tung! Đành vậy, thôi đành ngậm ngùi tự thỏa mãn bản thân bằng hai con mắt!
"Mọi người đã chọn xong rồi, thì hãy bắt đầu nhanh chóng. Sau khi quý vị chơi xong, hãy thưởng bọn chúng cho những người anh em khác." Tạ Ngọc Liên nói như một người dẫn chương trình.
"Được rồi! Các anh em, hãy xếp hàng theo đúng cấp bậc. Chúng ta sẽ thay phiên nhau theo vị trí của mình, đừng tranh giành nhau!" Cao Kim Bình nói với đám lâu la trong bang Hổ Báo.
"Được rồi! Trời ạ! Làm ơn nhanh lên một chút, chúng tôi không chờ đợi được đâu." Mặt Thẹo, một trong bốn đại ca bang Hổ Báo sốt ruột nói.
Sau đó, hắn lập tức đứng vào đầu hàng.
Nguyễn Thành Nam, Ngụy An Khánh, Lưu Bảo Thục, cũng xếp ngay ở phía sau.
Tâm phúc của Hoàng Minh Yên cũng lục tục xếp hàng theo vị trí, tất cả đều sốt sắng chờ đợi.
Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm căm phẫn vô cùng!
"Một lũ sâu bọ xấu xa! Có giỏi thì giết chúng tôi ngay đi!" Chu Nhược Mai hét lên. Thay vì bị lạm dụng tập thể, tốt hơn là chết sớm!
"Muốn chết à? Đâu có dễ dàng như thế! Thật đáng tiếc khi gi3t chết một người đẹp như cô đây chỉ bằng một viên đạn!" Hoàng Minh Yên mỉm cười.
"Bất cứ kẻ nào dám đụng đến tôi thì tôi có chết cũng thề bắt theo kẻ đó xuống địa ngục!" Ngô Vy quát to dữ dội. Sẽ thật kinh khủng khi bị làm nhục đến chết bởi lũ ác quỷ xấu xa này!
"Được rồi. nếu cô em vừa ý anh thì anh sẵn sàng cùng cô em đi xuống địa ngục! Ha … ha ..." Cao Kim Bình cười điên dại.
"Được rồi, ông Cao Kim Bình, đừng nói nhiều như vậy, hãy bắt đầu nào!"
Trương Minh Trí sốt sắng chờ đợi chương trình hay, còn vội vã hơn cả Cao Kim Bình. Đúng là điển hình cho câu ‘Hoàng đế bất cấp, thái giám cấp’, ‘hoàng đế không vội mà hoạn quan lại vội’. Hắn ta đứng lên ngồi xuống trông thật rõ sốt ruột.
"Được rồi, anh Trương, chúng ta sẽ bắt đầu ngay lập tức." Cao Kim Bình nói.
Lúc này Lê Uy Long sắp nổ tung. Vẫy vùng trên chiến trường biết bao nhiêu năm, gi3t chết cơ man nào kẻ thù, làm kinh hồn bạt vía vô số thế lực hắc ám, mà giờ đây chẳng lẽ vị Tổng tư lệnh lẫy lừng đành bó tay chịu trói, giương mắt nhìn vợ mình bị làm nhục đến chết hay sao?