Long Uy Chiến Thần

Chương 191



Sự kết hợp giữa xe tăng, xe bọc thép và bộ binh trong chiến đấu đã dễ dàng tạo thành lợi thế bất khả chiến bại.

Các thành viên của băng Băng Hổ liệu có thể làm được gì khi đối mặt với đội quân hùng hậu này?

Chưa kể, sư đoàn tinh nhuệ này còn được đào tạo bài bản trong quân ngũ, được trang bị vũ khí tối tân, kinh nghiệm chiến đấu đầy mình. Đấu với họ có khác gì lấy trứng chọi đá, lấy mèo vờn hổ?

Mặc dù người của băng Hổ Báo cũng được trang bị súng, nhưng những người lính của Sư đoàn còn được bảo vệ bởi xe tăng và xe bọc thép, đạn của chúng căn bản không thể làm tổn thương đến họ.

Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm cũng đang yên vị trong một chiếc xe bọc thép và chăm chú theo dõi trận chiến.


Từ nhỏ tới lớn, họ chưa bao giờ được tận mắt chứng kiến những cảnh chiến đấu gay cấn này. Cơ hội này không dễ gì có được, nên dĩ nhiên họ sẽ không bỏ lỡ nó.

Những cảnh đánh nhau trong trường hợp đặc biệt như thế này chưa từng được thể hiện trong bất kỳ bộ phim nào. Cũng phải thôi, bởi cho dù có làm thành phim cũng đâu thể mang lại cảm giác chân thực như thế?

Nhìn thấy những đám người xấu xa liên tục bị thổi bay và bị giết bởi sư đoàn chính nghĩa này hết lần này đến lần khác, tất cả đều cảm thấy nhẹ nhõm và yên tâm trong lòng!

Ba người họ suýt chút nữa đã bị hủy hoại trong tay những tên súc sinh này, họ vô cùng căm hận chúng và chẳng hề có chút xót thương nào cho dù chúng có bị phanh thây.

Hơn nữa, những con quái vật này cũng đã đánh và hành hạ Ánh Hạ rất thậm tệ, khiến cô ấy bị thương nặng. Không dừng lại ở đó, chúng lại còn muốn hủy hoại cô ấy trước khi giết hẳn. Thật là một lũ cầm thú, không thể tha thứ!

Cùng lúc đó, thủ lĩnh Mặt Thẹo của khu phía Đông và Nguyễn Thành Nam của khu vực phía Nam đã bất ngờ bị bắn vào chân và ngã dúi xuống đất.

Ngay lập tức, tại nơi chúng bị ngã có một số xe tăng đang lao đến, cả hai đều sững sờ, sợ hãi tột độ!

Hiện chúng đều đã bị bắn vào chân, không ai có thể chạy được nữa!

"Không!" Mặt Thẹo và Nguyễn Thành Nam sợ hãi quá độ và gào khóc r3n rỉ hết sức thảm thiết.

Tuy nhiên, những người lính trên xe tăng không biết rằng hai kẻ này là hai trong số bốn thủ lĩnh của băng Hổ Báo mà Lê Uy Long đã chỉ định phải bắt sống. Vì vậy, họ không quan tâm lắm đến bọn chúng, và vẫn tiếp tục cho xe lao về phía trước......

"Ahhhhhhhh------------"

"Á Á----------"

Hai tiếng hét thất thanh cùng lúc vang vọng trên bầu trời của thung lũng Ngạc Na.

Chiếc xe tăng vừa trực tiếp cán qua qua cơ thể chúng!

Hai thủ lĩnh của băng Hổ Báo hung ác nức tiếng đột nhiên biến thành hai đống bầy nhầy đỏ thẫm như nước sốt thịt, thực sự là một cảnh tượng quá đỗi kinh dị.

Hoàng Minh Yên, Cao Kim Bình, Võ Trung Hiếu và hai thủ lĩnh khu vực còn lại là Lưu Bảo Thục và Ngụy An Khánh đều trở nên tái nhợt và run lẩy bẩy khi nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng này.

Trong khi đó, sư đoàn tác chiến vẫn đang tiến lên, lái xe đi thẳng về phía trước, tiêu diệt vô số người.

Bất cứ nơi nào đội quân này đi qua, nơi đó đều đầy rẫy những tiếng kêu khóc thảm thiết, những tiếng la rống như lợn bị chọc tiết và kèm theo đó là những hình ảnh đẫm máu vô cùng tang tóc.

Đám tay sai của Trương gia cũng đã chết gần hết, số còn lại đều bị thương nặng trong cuộc hỗn chiến.

Tạ Ngọc Liên, Trương Minh Nghị, Phan Hoài Lan và Trương Minh Trí đã bị bắt sống và tất cả đều kinh hoàng đến cùng cực khi phải tận mắt chứng kiến cái chết bi thảm của rất nhiều người trong dòng tộc.

Họ vẫn không hiểu tại sao đội quân này đột nhiên xuất hiện để tiêu diệt băng Hổ Báo.

Tất cả đều hối hận khi đến tham dự vụ hành quyết Lê Uy Long tối nay. Nếu như từ đầu họ quyết không đến xem, có lẽ lúc này đã không bị bắt sống!!


Tuy nhiên, sâu trong thâm tâm, bọn họ lại cảm thấy mình vẫn còn chút may mắn khi đã bị bắt sống, nếu không có lẽ chính họ cũng sẽ chết một cách thảm hại như những người dưới kia!

Tất cả đều có một niềm tin mong manh rằng chỉ cần họ không chết ngay lúc này, họ sẽ có cơ hội sống sót. Bởi vì Trương gia dẫu sao vẫn còn có Trương Minh Thành, người giữ một chức vụ cao trong ban lãnh đạo thành phố!

Chừng nào Trương Minh Thành ra mặt, những người này chắc chắn sẽ để họ đi!

"Đoàng! Đoàng! Đoàng ..."

Những tiếng đại bác tiếp tục vang lên, và những người ngoan cố thách thức đều bị thổi bay trong làn khói đạn mù mịt.

Thung lũng Ngạc Na đã trở thành địa ngục trần gian, thành mồ chôn của toàn thể băng Hổ Báo.

Hoàng Minh Yên, Cao Kim Bình và Võ Trung Hiếu thấy hơn ngàn anh em đều đã bị thương nặng hoặc bị giết chết. Lực lượng đông đảo mà chúng cất công chuẩn bị đã nhanh chóng tiêu tan chẳng còn lại mấy mống. Tất cả chúng đều sợ hãi và vội vã trốn lên núi ...





Bình Luận (0)
Comment