Long Uy Chiến Thần

Chương 830

Taylor lập tức cầm điện thoại, nghe: “Tôi là Taylor, có chuyện gì?”

“Tướng quân, việc lớn không tốt! Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh hoảng sợ của tên tướng sĩ của nước Cự Hùng.

“Có đại sự gì không xong, mau nói!” Taylor tức giận hỏi.

“Chiến hạm của chúng ta bị đạn đạo Long Quốc tiêu diệt toàn bộ!” Tướng lĩnh của nước Cự Hùng nói.

Tướng lĩnh của nước Cự Hùng này cũng đóng quân ở bên cạnh bờ biển của thành phố Nam Quảng, vừa rồi mắt thấy quá trình đạn đạo Long Quốc phá hủy chiến hạm liên hợp đóng quân ở trên biển, đã bị dọa sợ tại chỗ. Sau khi sự hoảng sợ qua đi, lập tức liền gọi điện thoại báo cáo cho Taylor.

Advertisement

“Anh nói cái gì? Nói lại lần nữa cho tôi!” Taylor cho là mình nghe lầm, không tin đây là sự thật.

“Chiến hạm của chúng ta đóng quân ở khu vực biển phía Nam đã bị đạn đạo Long Quốc tiêu diệt toàn bộ!” Tên tướng lĩnh của nước Cự Hùng, lại lặp lại một lần.

Taylor nghe vậy, lập tức giống như bị sét đánh, cả người đều ngây ngẩn.

Advertisement

“Chiến hạm của chúng ta, hệ thống phòng ngự cường đại như thế, tại sao lại bị đạn đạo Long Quốc phá hủy?” Taylor tức giận hổn hển mà hỏi thăm.

“Long Quốc sử dụng đạn đạo kiểu mới, loại đạn đạo này biến hóa đa dạng theo quỹ tích vận hành, chiến hạm của chúng ta không thể chặn đường, cho nên bị phá hủy. Chiến hạm liên hợp của chúng ta, đã toàn quân bị diệt!” Tướng sĩ của nước Cự Hùng nói.

“Chiến hạm của chúng ta có số lượng nhiều như vậy, coi như bị đạn đạo Long Quốc đánh trúng, cũng không có khả năng toàn quân bị diệt được!” Taylor nói.

“Long Quốc sử dụng đạn đạo có uy lực to lớn, tính hủy diệt mạnh. Bọn họ b ắn ra ba viên đạn đạo chưa từng được biểu diễn, cho nên chiến hạm của chúng ta liền bị phá hủy trong nháy mắt.” Tướng sĩ của nước Cự Hùng nói

Taylor nghe vậy, biểu cảm lập tức thay đổi.

Qua một hồi lâu, ông ta mới tức giận nói: “Long Quốc thế mà dám sử dụng đạn đạo có tính hủy diệt mạnh, trái với công ước thế giới, đây là muốn đối đầu với toàn bộ thế giới sao, tôi phải khiếu nại bọn họ!”

Taylor nói xong, liền thở phì phò cúp điện thoại.

Ông ta biết, nhóm chiến hạm liên hợp của mình đã bị phá hủy, không có viện quân, mà mình lại một mình xông vào Long Quốc, tứ cố vô thân, một trận đánh thì chắc chắn sẽ thua không nghi ngờ.

Hiện tại biện pháp duy nhất, chính là tố cáo Long Quốc với Liên minh Thiên Hạ để Liên minh Thiên Hạ cùng xuất binh, trừng phạt Long Quốc!

Thế là, Taylor lập tức gọi điện thoại cho quốc vương nước Cự Hùng, để quốc vương tạo áp lực để Liên minh Thiên Hạ trừng phạt Long Quốc, lấy lại công đạo cho mình, đồng thời để Liên minh Thiên Hạ xuất binh thảo phạt Long Quốc.

Những tướng sĩ ở dưới trướng của Taylor biết được tất cả chiến hạm liên hợp ở Khu vực biển phía Nam đều đã bị đạn đạo Long Quốc phá hủy, tất cả đều thất kinh.

“Toàn bộ chiến hạm của chúng ta đã bị phá hủy, lần này phải làm sao bây giờ?”

“Không ngoài sự liệu của tôi, Lê Uy Long chắc chắn đã triển khai hành động, chuẩn bị bao vây tiêu diệt chúng ta!”

“Một mình chúng ta xâm nhập vào thành phố Nam Quảng, đã không đường không lui, lần này chúng ta có thể bị đả kích nặng ở phía nam.”

“Trông cậy vào Liên minh Thiên Hạ, còn không bằng tranh thủ thời gian gọi quốc vương của chúng ta phái binh tới chi viện đi!”

“Thế nhưng, coi như quốc vương cps phái binh tới cứu, nước xa cũng cứu không được lửa gần!”

Các tướng sĩ của quân địch vội vàng nghị luận, thấp thỏm lo âu.

Người nhà họ Phan biết được chiến hạm liên hợp của nước Cự Hùng và Nước Liệp Ưng đã bị Long Quốc phá hủy, bọn họ so với những tướng sĩ của địch thì còn sợ hãi hơn.

Bởi vì bọn họ đã là kẻ phản bội đất nước, là đồ bán nước, nếu như nước Cự Hùng và nước Liệp Ưng bại trận, chắc chắn bọn họ sẽ không có kết cục tốt!

Đến cả những đặc công đứng đầu như Cao Hùng cũng không thể bình tĩnh được.

Lúc này, tất cả mọi người đã lâm vào bên trong khủng hoảng, người người cảm thấy bất an, đã không có ai nhớ rằng bên trong gian phòng còn có một tổ trưởng Trương Minh Nguyệt của tổ đặc công Shadow.

Vừa rồi Trương Minh Nguyệt nghe được tiếng nổ truyền đến, liền biết bên phía Lê Uy Long đã dùng áp dụng đạn đạp, đồng thời triển khai hành động tiêu diệt thành phố Nam Quảng.

Cô ta biết không nên ở lâu ở nơi đây, đến thừa dịp kẻ địch bối rối mau chóng thoát thân mới được, nếu không chờ khi những kẻ địch kia tỉnh táo lại, cô ta sẽ gặp phải tai họa.

Thế nhưng, hiện tại tay chân của cô ta đã bị trói, không thể động đậy, không cách nào cởi dây trói cho chính mình được, chỉ có dùng hai tay càng không ngừng ma sát dây thừng vào thành giường, hi vọng có thể mài đứt dây thừng.



Sau khi Taylor gọi điện thoại nói chuyện với quốc vương của nước Cự Hùng, nhìn thấy các tướng sĩ đều thấp thỏm lo âu, liền an ủi: “Mọi người không cần kinh hoảng, tôi đã báo cáo tình huống với quốc vương. Quốc vương biết được Long Quốc sử dụng đạn đạo có tính hủy diệt to lớn, cũng rất phẫn nộ. Ngài ấy sẽ lập tức khiếu nại với Liên minh Thiên Hạ, thỉnh cầu Liên minh Thiên Hạ cùng xuất binh, thảo phạt Long Quốc!”

Các tướng sĩ của quân địch nghe được Taylor nói như vậy, tất cả đều thở phào một hơi, bắt đầu vội vàng nghị luận:

“Tốt! Chỉ cần Liên minh Thiên Hạ xuất binh thảo phạt Long Quốc, chúng ta liền được cứu rồi!”

“Long Quốc xem ra đã là chó cùng rứt giậu, thế mà dám sử dụng vũ khí có tính hủy diệt mạnh, đây là đối địch với Liên minh Thiên Hạ, đây là tăng nhanh tốc độ  bọn họ diệt vong!”

“Lê Uy Long chính là một con chó dại, bị ép điên, chuyện gì đều có thể làm ra được. Hậu quả là anh ta quá liều lĩnh, đã sử dụng vũ khí có tính hủy diệt mạnh, lần này nhìn xem kết thúc của anh ta sẽ như thế nào!”

“Long Quốc, bởi vì có hộ soái bảo vệ lỗ mãng như Lê Uy Long, khoảng cách diệt vong đã không xa.”

“Hộ soái bảo vệ cái gì, tôi nhìn Lê Uy Long chính là hộ soái hại nước!”



Đang lúc các tướng sĩ của quân địch đang nghị luận ầm ĩ, một tướng sĩ của quân địch vô cùng lo lắng chạy vào từ bên ngoài.

“Báo cáo! Binh mã Long Quốc bắt đầu khởi xướng tổng tiến công! Lê Uy Long cũng chỉ huy một số lớn binh mã giết tới đây!” Tên tướng sĩ của quân địch kia thở hào hển nói.

Đám người nghe vậy, tất cả đều rất  sợ hãi! Không ai có thể nghĩ đến, Lê Uy Long vậy mà tới nhanh như vậy!
Bình Luận (0)
Comment