Long Uy Chiến Thần

Chương 908

Không nghĩ tới, chuyện này thế nhưng lại là kế hoạch của bọn Chu Phi Dương, Trần An Khang và Phan Huy Thành!

“Em là chị của Chu Phi Dương, đến em mà anh ta cũng muốn hại, em còn cầu tình thay cho anh ta sao?” Lê Uy Long hỏi.

Advertisement

“Không, không, em sẽ không cầu tình thay cậu ta, hành động của cậu ta rất đáng tức giận, không xứng được người khác đồng tình.”Chu Nhược Mai nói.

“Ừm, như vậy là đúng rồi. Thân là vợ hộ soái, không thể dễ dàng mềm lòng. Mềm lòng quá sẽ hại nước hại dân. Tại thời điểm mấu chốt, nên vì nghĩa lớn diệt thân.” Lê Uy Long nói.

Advertisement

“Em đã biết. Nhưng em vẫn có chút tò mò, đám côn đồ lần trước tấn công biệt thự Tinh Nguyệt, sau đó những người đó lại bị cắt cổ một cách khó hiểu, chuyện này rốt cuộc là do ai làm?”Chu Nhược Mai tò mò hỏi.

“Đó là anh ra lệnh cho nhóm đặc công của anh làm. Những tên côn đồ đó, là do bị đặc công của chúng ta ám sát.” Lê Uy Long nói.

“Thì ra là như thế này. Vậy anh đỉnh xử lý Chu Phi Dương như thế nào?”Chu Nhược Mai lại hỏi.

“Ba ngày sau, chúng ta sẽ đem nó cùng với người nhà họ Trần, người nhà họ Tống cùng nhau xử tử.” Lê Uy Long nói.

Dù sao chuyện này sớm hay muộn cũng phải chấp hành, hơn nữa là phải chấp hành trước mặt mọi người, không bằng hiện tại nói choChu Nhược Mai biết trước, để cho cô chuẩn bị tâm lý. Cho dùChu Nhược Mai và người nhà họ Chu biết anh muốn xử tử Chu Phi Dương, cũng không thể nào thay đổi được kết quả này.

Chu Nhược Mai nghe thấy Lê Uy Long nói như vậy, một trận âm thanh ong ong vang lên trong đầu.

Tuy rằng hành động của Chu Phi Dương là vô cùng đáng giận, nhưng anh dù sao cũng là người em trai sống cùng cô dưới một mái nhà hai mươi mấy năm, biết được nó phải bị Lê Uy Long xử tử, cô vẫn là có chút không thể nào tiếp thu được sự thật này.

“Uy Long, Phi Dương dù sao cũng là em vợ của anh, cũng là em trai họ của em, anh có thể xử lý nhẹ đối với Chu Phi Dương một chút hay không, tha cho nó một mạng?” Tâm địaChu Nhược Mai thiện lương, vẫn nhịn không được cầu xin thay cho Chu Phi Dương.

“Em vẫn là lòng mềm yếu. Từ xưa đến nay chuyện phản quốc đi theo địch chính là tội chết, Chu Phi Dương phản quốc theo địch, quốc pháp không thể tha. Rơi vào kết cục của hiện tại, hoàn toàn là do nó gieo gió gặt bão, anh tuyệt sẽ không bởi vì anh ta là em vợ của anh, mà nhắm mắt bỏ qua.” Lê Uy Long lạnh lùng nói.

Chu Nhược Mai nghe thấy Lê Uy Long nói như vậy, cả người cũng ngây ra như phỗng.

Tâm tình của cô bây giờ vô cùng phức tạp, tuy rằng cô cũng biết việc làm của Chu Phi Dương đã là tội chết khó thoát, nhưng mà cô vẫn có chút luyến tiếc, rốt cuộc đó chính là em trai họ của mình.

“Nhược Mai, hôm nay anh rất mệt mỏi, từ tối hôm qua đến bây giờ, anh còn chưa ngủ, anh về phòng nghỉ ngơi trước. Em cũng không cần nghĩ quá nhiều, chuyện này, ai cũng không thể thay đổi. Chu Phi Dương tự mình phạm phải sai lầm, nhất định phải tự mình gánh vác.” Lê Uy Long nói xong, liền đi về phòng.

Anh là đi về phía phòng của mình.

Bởi vì anh biếtChu Nhược Mai hiện tại biết được chuyện Chu Phi Dương ba ngày sau phải bị xử tử, khẳng định sẽ không có tâm tình cùng mình làm loại chuyện đó.

Trong lòngChu Nhược Mai hiện tại thật đúng là rối bời, hoang mang lo sợ. Cô cũng không có yêu cầu Lê Uy Long đến phòng ngủ với cô, cô một mình ngồi trên sô pha phòng khách ngây người.

Sau khi Lê Uy Long trở lại phòng của mình, nhớ tới quốc vương Long quốc hôm nay mở cuộc họp, thảo luận về việc xuất binh viễn chinh, anh cũng không ngủ được.

Vì để ngăn cản quốc vương Long quốc xuất binh viễn chinh, anh cần phải mau chóng nghĩ ra một cái biện pháp đẹp cả đôi đường, vừa có thể chinh phục nước địch, lại có thể giảm bớt tướng sĩ bị thương vong của Long quốc.

Nhưng mà biện pháp như vậy, không phải là dễ dàng có thể nghĩ ra được.

Nghĩ nghĩ, anh đột nhiên lại vô cùng nhớ đến bố nuôi Dương Văn Đoàn của mình.

Sau đó anh liền rời khỏi giường, đi tìm di vật của bố nuôi, nhìn vật nhớ người.

Ngay khi anh mở ra cái rương cũ kia của Dương Văn Đoàn, đột nhiên phát hiện phía dưới rương thế nhưng lại có một phong thư.

Trên phong thư viết bốn chữ “thân gửi Uy Long”!

Lê Uy Long nhìn thấy phong thư này, tức khắc cực kỳ kinh ngạc.

Trước đây thời điểm anh đi nhận di vật Dương Văn Đoàn, chỉ là thu thập đại khái một chút, cũng chưa từng cẩn thận lục xem dưới đáy hòm này, cho tới bây giờ mới phát hiện ra phong thư này!
Bình Luận (0)
Comment