Long Vương Trở Lại

Chương 256

Chương 256

Nghe thế, Tiêu Dao Vương lập tức sợ hãi, vội vàng nói: “Hắc Long, tôi xin cậu, cậu đừng giày vò tôi nữa. Mười vạn quân đúng không, tôi cho cậu. Nhưng… cậu phải đảm bảo với tôi, tuyệt đối không thể xảy ra án mạng. Tôi sẽ coi như đây là một buổi diễn tập.”

Giang Thần cười nói: “Yên tâm, chết không bao nhiêu người đâu, nhiều nhất là mấy chục thôi.”

Tiêu Dao Vương thở phào nhẹ nhõm.

Chuyện của Giang Thần, ông ta đã điều tra rồi.

Tuy là tính tình của Giang Thần nóng nảy, nhưng cũng chưa bao giờ hại người vô tội, những người mà anh ra tay đều là những người đáng chết.

Mấy chục người chết đều là những người đáng chết, anh hoàn toàn có thể trấn áp được.

“Đây là lần cuối cùng.”

Tiêu Dao Vương đứng dậy bỏ đi ngay.

Sau khi Tiêu Dao Vương bỏ đi, Giang Thần cũng không ở lại lâu. Sau khi chào hỏi vài câu với Tiểu Hắc, liền rời khỏi phòng khám Phàm Nhân, trở về nhà của Đường Sở Sở.

Lúc trở về nhà đã hơn 8 giờ tối.

Đường Sở Sở đã trở về rồi.

Anh vừa trở về, Hà Diễm Mai đã đánh một đòn cảnh báo, lớn tiếng mắng: “Mày chết ở đâu cả ngày hôm nay, cơm cũng không nấu?”

Giang Thần bước vào phòng, giải thích: “Con gặp được chiến hữu, tán dóc một hồi mới làm chậm trễ thời gian.”

“Mẹ…” Đường Sở Sở kịp thời đứng dậy nói: “Mẹ à, anh ấy là chồng con, không phải là bảo mẫu trong nhà, anh ấy không có nhiệm vụ phải nấu cơm ở nhà mỗi ngày.”

“Ăn ở nhà của tao, uống ở nhà của tao, không nấu cơm, không lẽ còn đợi tao nấu cơm hầu hạ nó sao?” Hà Diễm Mai tăng volume thêm tám mươi phần.

Từ sau khi Đường Sở Sở trang điểm lên, toàn bộ khí chất được bộc phát ra ngoài, Hà Diễm Mai càng ngày càng thấy Giang Thần không thuận mắt, một lòng một dạ muốn làm cho Đường Sở Sở ly hôn với anh.

Giang Thần cũng không nói gì. Anh bước đến và ngồi xuống ghế sô pha.

Hà Diễm Mai quát tháo: “Ngồi cái gì mà ngồi, đi rửa chén đi, dọn dẹp nhà bếp cho tao.”

Giang Thần đứng dậy đi vào bếp rửa chén.

Đường Sở Sở nhìn mẹ với vẻ mặt oán trách: “Mẹ à…”

“Trong mắt con còn có người mẹ này nữa hay không? Vẻ mặt của Hà Diễm Mai nghiêm nghị, bà ta trách móc: “Nếu như trong mắt con còn có người mẹ này, thì phải nghe lời của mẹ.”

Đường Sở Sở rất biết điều, không nói gì nữa.

Đường Tùng thì ngồi trên ghế sô pha, Ngô Mẫn cầm lấy cục nước đá chườm mặt cho cậu ta.

Bởi vì ngày hôm qua cậu ta bị đánh đến bầm dập thâm tín, bây giờ gương mặt vẫn chưa hết sưng hẳn.

“Mẹ à, chị nhất định phải ly hôn với Giang Thần. Hôm nay con nghe nói có rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn muốn tán tỉnh chị ấy trong tiệc sinh nhật của Lâm Y. Cảnh tượng lúc đó, có mấy chục người quỳ xuống vì chị ấy, bây giờ được share ầm ầm trên tường wechat rồi, chấn động quá.”

“Đúng đó.” Ngô Mẫn phụ họa thêm: “Chị con xinh đẹp như hoa, Giang Thần chỉ là một tên lính quèn. Cho dù có hiểu biết một chút về y thuật thì sao chứ. Ở đây là Giang Trung, là Dược Đô, có nhiều người am hiểu y thuật, không phải ai cũng có thể trở thành Phương thần y đâu.”

Bình Luận (0)
Comment