Long Vương Trở Lại

Chương 284

Chương 284

Hôm nay vừa gặp Hà Tâm, hai người đã cặp kè với nhau.

“Cốc cốc cốc!”

Tiếng gõ cửa truyền đến.

Đường Sở Sở vội lau nước mắt, cô hít sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh, sau đó đứng dậy đi mở cửa.

Giang Thần bước vào, cười hỏi: “Đang làm gì đó, sao mở cửa lâu vậy?”

Nhưng, Đường Sở Sở không nói.

Cô bước thẳng về phía máy tính và ngồi xuống, sau đó ngây ngốc nhìn màn ảnh.

Giang Thần cũng không nhận thấy gì khác thường.

Anh tự giác đi lấy chiếu ra rồi trải xuống đất.

Nhìn thấy hành động của anh, Đường Sở Sở cảm thấy mình bị tủi thân.

Trước mặt cô thì đóng vai chính nhân quân tử, nhưng sau lưng lại cặp kè với người phụ nữ khác, mấu chốt là người phụ nữ này lại là em họ của cô.

Cô lắc đầu, cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ lung tung xáo rỗng trong đầu.

Thế nhưng, cô vẫn không thể quên được cảnh Hà Tâm ôm Giang Thần thân mật, cả người cô ta lại như muốn dính sát vào người Giang Thần.

Cảnh tượng này như hằn sâu vào tâm trí cô, có muốn cũng không quên được.

“Chẳng lẽ tại mình không cho anh ấy đụng nên anh ấy mới lén tìm của lạ? Dù sao anh ấy cũng là đàn ông, cũng có nhu cầu…”

Đường Sở Sở bắt đầu suy ngẫm.

Cô nghĩ vấn đề là ở cô, mới dẫn đến Giang Thần tìm phụ nữ khác sau lưng.

Tuy nhiên, cô đã rất tức giận.

Đâu phải em không cho anh đụng, là anh tự đòi ngủ dưới đất cơ mà. Em cũng làm này làm nọ ám chỉ cho anh mấy lần, nhưng anh đâu có chịu phối hợp.

Nghĩ đến đây, cô ấy lại tức giận.

Giờ phút này, cô bỗng nghĩ đến chuyện ly hôn.

Ly hôn Giang Thần, tác thành cho anh và Hà Tâm.

“Giang Thần…”

“Hả?”

Giang Thần nằm trên chiếc chiếu dưới đất và đang suy nghĩ một vấn đề gì đó, nghe tiếng gọi, anh phản ứng lại ngay: “Sao vậy em?”

Đường Sở Sở xoay ghế, nhìn Giang Thần đã ngồi dậy dưới đất, cô nghiêm túc hỏi: “Anh thấy em họ em thế nào, ý em là Hà Tâm ấy?”

“Hả?” Giang Thần khó hiểu, nhất thời không đoán được Đường Sở Sở có dụng ý gì.

Trong mười năm đi lính, người anh giao tiếp hằng ngày ngoài đồng đội thì chính là quân thù, số lần giao tiếp với phụ nữ gần như bằng không, nên anh không cách nào đoán được tâm tư của phụ nữ, anh gật đầu theo bản năng và nói: “Rất tốt.”

Nghe vậy, sự thất vọng hiển hiện trên khuôn mặt Đường Sở Sở.

Cô rất muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này.

Cô còn nhớ, kể từ sau khi Giang Thần ở rễ, anh đã đưa cô đến Đế Vương Cư và ngày ngày chăm sóc cô ân cần, tỉ mỉ.

Bình Luận (0)
Comment