Long Vương Trở Lại

Chương 727

Chương 727

Ngụy Tri nằm trên cáng cứu thương, nhìn Đường Sở Sở bị trói bên kia thì cười to dữ tợn: “Ha ha, Đường Sở Sở, tôi đối xử với cô bằng cả tấm chân tình, vì để có cô trong đời mà tôi không quản gian nan thử thách, vì để cưới được cô mà tôi nguyện nếm mật nằm gai, nhưng cô thì sao? Cô vì nó, vì thằng chó má phế vật đó mà khiến tôi lâm vào khốn đốn, khiến nhà họ Ngụy tôi thúi mặt không dám nhìn ai.”

“Anh Ngụy, anh Ngụy, cầu xin, cầu xin anh hãy thả tôi ra.” Sắc mặt Đường Sở Sở tái nhợt, cô khẩn thiết cầu xin.

Ngụy Tri quát to: “Tụi bây, cởi trói!”

Mã Hóa Long lập tức cho người tới mở trói.

Đường Sở Sở được cởi dây trói ra.

Ngụy Tri chỉ xuống mặt đất mà quát lớn: “Quỳ xuống, quỳ xuống!” Cô nhanh chóng quỳ phịch xuống đất, không ngừng dập đầu.

“Anh Ngụy, tôi lạy anh, xin anh làm ơn làm phước tha cho tôi.”

“Kéo nó qua đây!”

“Vâng!”

Mã Hóa Long lập tức bước tới nắm tóc Đường Sở Sở lôi qua, sau đó dí đầu cô xuống đất.

Thân thể Ngụy Tri không thể nhúc nhích, anh ta nằm trên cáng cứu thương mà cáng cứu thương thì lại được người ta khiêng.

“Tát nó!” Anh ta ra lệnh.

Cũng bởi vì con nhỏ khốn nạn này mà anh ta mới phải chịu biết bao nhiêu đau đớn, khổ sở.

Mã Hóa Long nghe vậy bèn nắm lấy tóc Đường Sở Sở kéo giật ra phía sau, chỉ một bạt tay mà khuôn mặt trắng nõn của cô đã đỏ lên, chẳng mấy chốc bàn tay năm ngón đã hiện rõ trên mặt cô.

Chỉ một cái tát nhưng dường như đã khiến đầu óc cô quay vòng, những tiếng ù ù vang vọng khắp tai, rất lâu sau vẫn không thấy cô lên tiếng.

Âm thanh vang dội ở tầng hầm đã đánh thức Đường Tùng đang ngất xỉu.

Cậu ta vừa mở mắt đã thấy Đường Sở Sở bị nắm tóc còn bị tát một bạt tay.

Cậu ta bị dọa cho run rẩy cả người, lớn tiếng cầu xin tha thứ: “Anh, anh Mã, tha mạng, anh, anh Ngụy… Anh rể, tha mạng”

Một tiếng “anh rễ” nghe sao mà chua xót, nó như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tim Ngụy Tri.

Bình Luận (0)
Comment