Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 194

Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

---------------------------------------------- 

Dù sao, nếu như cuối cùng không thể nắm giữ một bộ Đấu Khải của riêng mình, vậy còn không bằng trở thành Cơ Giáp Sư thực lực mạnh mẽ nữa…

Cái này cũng là lý do tại sao tất cả mọi người đều biết rõ Đấu Khải Sư là mạnh nhất, nhưng những người lựa chọn đi con đường kia đã ít lại càng ít.

Tỷ lệ thất bại quá cao. Tinh luyện kim loại hiếm, đoán tạo, thiết kế, chế tác, sửa chữa. Độ khó của Đấu Khải so với Cơ Giáp phải cao hơn ít nhất 10 lần.

Cơ Giáp chỉ cần có tiền, liền có thể tìm được người thiết kế, chế tác tốt nhất. Còn Đấu Khải lại yêu cầu chính mình tham gia vào quá trình chế tác, tìm ra con đường thích hợp nhất cho bản thân, chế ra một loại áo giáp tựa như một phần thân thể của chính mình.

Đây không phải điều người bình thường có thể làm được. Quá trình của nó rất gian nan, rất nhiều Đấu Khải Sư thời gian 10 năm cũng chưa chắc có thể hoàn thành một bộ Đấu Khải đầy đủ. Coi như là hoàn thành, rất có khả năng bởi vì tự thân tu vi tăng lên, lại phải từ bỏ, lại bắt đầu lại từ đầu. Thực sự không phải dằn vặt người một cách bình thường.

Nếu như ở trên Đấu Khải dồn quá nhiều công phu, lại sẽ làm lỡ việc tu luyện Võ Hồn. Phản phệ, có khi còn chẳng bằng Cơ Giáp Sư. Dù sao, Cơ Giáp cũng đã rất cường đại, thể tích khổng lồ, lựa chọn lại đa dạng.

Vì lẽ đó, Hứa Hiểu Ngữ đã quyết định, học viện cao cấp mình lựa chọn sẽ thiên về điều khiển Cơ Giáp chuyên nghiệp, hướng về phương hướng trở thành Cơ Giáp Sư chuyên nghiệp.

Như vậy, Cổ Nguyệt, nàng ấy có thể trở thành Đấu Khải Sư sao? 10 tuổi nhị hoàn, trước 15 tuổi nhất định có thể đạt đến tam hoàn cấp độ. Tương lai của nàng so với ta có tiền đồ hơn nhiều!

Đối với Cổ Nguyệt, hắn cũng không có tâm tình đố kỵ gì, ngược lại có một sự rung động không hề nhẹ.

Đường Vũ Lân dựa vào nơi đó nhắm mắt dưỡng thần, trái tim của hắn hơi có chút loạn. Mộ Hi vẫn còn ảnh hưởng đến hắn. Mộ Hi thực lực hắn từng thấy qua, hồi đó Mộ Hi vẫn mới chỉ là nhị hoàn, hiện tại sau khi đạt được tam hoàn nàng nhất định sẽ cường đại hơn, mà mục tiêu của nàng cũng chỉ là tám vị trí đầu mà thôi.

Mà Linh Ban thì sao? Trong ba tên chủ lực, mình mới chỉ đạt nhất hoàn. Tuy rằng rất tin tưởng vào sự phối hợp cùng với mọi người, nhưng mà sau khi chênh lệch tu vi đạt đến trình độ nhất định, những ưu thế này còn có thể được coi là ưu thế sao?

Đứng hàng đầu mới có thể nhận được khen thưởng đấy!

Cổ Nguyệt cũng đang nhắm mắt dưỡng thần, nàng có vẻ rất bình thản.

Trên xe tình cờ có người trò chuyện cũng đều sẽ nhỏ giọng. Trong bầu không khí sốt sắng như vậy, Hồn Đạo Xa chậm rãi rời khỏi quảng trường, xác định phương hướng, từ từ gia tốc, mang theo bọn họ hướng về ngoại vi Đông Hải Thành mà đi.

Trong bầu không khí không mấy lạc quan này, Hồn Đạo Xa của đại biểu Đông Hải Thành lái vào xa lộ, bắt đầu tăng tốc.

Hồn Đạo Xa Lộ áp dụng kỹ thuật tiên tiến nhất, có thể giúp gia tăng tốc độ của Hồn Đạo Xa lên rất nhiều nhờ không gian trôi nổi, tốc độ tối đa thậm chí có thể bằng một nửa Hồn Đạo Hỏa Xa. Nếu đi những khoảng cách không quá xa, so với đi tàu càng thêm thuận tiện hơn.

Lúc này Đường Vũ Lân đã mở hai mắt ra, nhìn quang cảnh mỹ lệ liên tục xẹt qua bên cửa sổ, trong mắt không ngừng có thần thái thích thú.

Phía đông là biển rộng, xa lộ cao tốc này được xây dựng ven biển, màu xanh lam vô biên vô hạn, khiến cho tâm thần người ta cảm thấy sảng khoái.

Đường Vũ Lân không khỏi nghĩ lại lúc trước khi mình và Na ở cạnh biển nhìn về phương xa, khi đó hắn, nắm đôi bàn tay nhỏ nhắn của Na, nhìn về phía chân trời, ngắm mặt trời mọc, tìm vỏ sò, có lúc số hên, còn có thể bắt được vài con còng biển to mọng để ăn.

"Na!" Đường Vũ Lân nhẹ giọng hô hoán.

"Hả? Vũ Lân, ngươi..." Bên người truyền đến thanh âm kinh ngạc.

Đường Vũ Lân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Cổ Nguyệt bộ mặt kinh ngạc nhìn mình, hắn mỉm cười lắc đầu một cái, "Ta không có chuyện gì, chỉ là nhớ muội muội ta, không biết nàng hiện tại như thế nào, có vui vẻ hay không? Nàng nếu như biết ta hiện tại đã chính thức trở thành Hồn Sư, nhất định sẽ vì ta mà cao hứng."

Cổ Nguyệt gật gật đầu, khẽ mỉm cười, "Nhất định sẽ. Ngươi uống nước không?" Nàng từ trong túi đeo lưng của chính mình lấy ra một chai nước đưa tới.

"Ồ? Được rồi, đa tạ." Đường Vũ Lân mở chai nước uống vào mấy ngụm. Bên trong chỉ là nước lạnh, nhiệt độ thích hợp, dòng nước đi xuống cổ họng, khiến thân thể và tâm thần đều vô cùng thoải mái.

Cổ Nguyệt từ trên tay hắn nhận lại chai nước, cũng tự mình uống lấy, không quan tâm chút nào hắn vừa uống qua.

Đường Vũ Lân hơi kinh ngạc nhìn nàng một cái, ngoài cửa sổ ánh mặt trời chiếu trên má của nàng, khiến cho da thịt của nàng phảng phất trở nên óng ánh long lanh hơn, nguyên lai nàng lại đẹp như vậy…

Cổ Nguyệt nghiêng đầu nhìn về phía hắn, mỉm cười nói: "Ngươi nhìn cái gì?"

Đường Vũ Lân kéo rèm cửa ở phía trước xuống, "Trời nắng quá, sẽ rất chói mắt."

Cổ Nguyệt đem chén nước một lần nữa nhét vào trong tay hắn, sau đó ngoẹo cổ, tựa vào bả vai hắn, "Ta buồn ngủ, cho mượn vai ngươi một chút được chứ?"

Đường Vũ Lân có chút bất đắc dĩ, ngươi dựa vào ta, ta cũng không thể đem ngươi đẩy ra được.

Cổ Nguyệt tựa hồ là thật sự buồn ngủ, hô hấp của nàng rất nhanh sẽ trở nên đều đều lên, trên mặt mang theo nét nhàn nhạt mỉm cười, tựa hồ dựa vào người hắn, nàng có thể an tâm thả lỏng.

Đường Vũ Lân cũng mơ hồ cảm giác được, nàng dựa vào người, khiến mình cũng có cảm giác buồn ngủ, cảm giác này thực sự thoải mái, thân thể ấm áp, nhưng rõ ràng nàng đã lại kéo rèm cửa lên rồi.

Trong lúc vô tình, hắn cũng nhắm hai mắt lại, sự tu luyện mệt mỏi uể oải tựa hồ cũng dần tan biến theo nhịp hô hấp đều đều của hắn.

Từ Đông Hải Thành đến Thiên Hải Thành vẫn còn một khoảng cách xa, Hồn Đạo Xa cần chạy thêm khoảng bốn tiếng.

Mà Đường Vũ Lân dọc theo con đường này, lại cứ như thế ngủ thiếp đi. Mãi đến tận khi Tạ Giải kêu hắn mới thức dậy.

"Hai ngươi ngủ đến thật là ngon a! Trực tiếp ngủ một lèo." Tạ Giải mặt xảo trá nhìn Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt đang còn lim dim vừa mở mắt.

Cổ Nguyệt đứng lên, ưỡn người một cái, sau đó quay đầu lại bóp bóp vai Đường Vũ Lân, "Có mỏi lắm không?"

Đường Vũ Lân lắc đầu một cái, "Cũng còn tốt."

Cảm giác ngủ ngon vừa nãy thật thoải mái, theo trí nhớ của hắn, từ nhỏ đến lớn đều chưa từng ngủ ngon đến vậy. Hồn lực trong cơ thể tự nhiên chảy xuôi, đột nhiên, hắn kinh ngạc phát hiện, tốc độ lưu chuyển hồn lực tựa hồ tăng nhanh, hơn nữa so với trước đây càng thêm thông thuận.

Tình huống như thế mang ý nghĩa tu vi của hắn đột phá, rốt cục đạt đến cấp 17.

Đường Vũ Lân vẻ mặt nhất thời trở nên hơi quái lạ, những ngày vừa qua hắn vẫn luôn trùng kích cấp 17 cực khổ, lại không nghĩ rằng sau khi ngủ dậy, tất cả nước chảy thành sông.

Tuy rằng hắn nội tình kém, nhưng không tới thời gian một năm, tu vi hồn lực từ cấp 11 tăng lên đến cấp 17, tốc độ như vậy cũng đã khá kinh người.

Cổ Nguyệt có vẻ rất tự nhiên, đi xuống xe đầu tiên, Đường Vũ Lân cùng Tạ Giải theo sau. Nhìn bóng lưng Cổ Nguyệt đi ở phía trước, Đường Vũ Lân trong lòng có chút ấm áp không hiểu vì sao.

Đồng bọn? Muội muội? Không biết tại sao, hắn cảm thấy Cổ Nguyệt mang đến cho hắn một cảm giác khá giống Na, cảm giác ấm áp này hắn cũng đã từng ở trên người Na cảm thụ qua.

Thiên Hải Thành giống như Đông Hải Thành, tiếp giáp biển rộng, hơn nữa vị trí càng cao hơn, nơi này nắm giữ bến cảng, bến tàu lớn nhất đại lục. Liên Bang Hải Quân đóng quân ngay bên ngoài Thiên Hải Thành, xa xa có thể mơ hồ nhìn thấy từng chiếc quân hạm to lớn bỏ neo trên biển rộng.

Cũng chính bởi vì nơi này lực lượng quân sự hùng hậu, vì lẽ đó Thiên Hải Thành mới có thể trở thành là thành thị đứng đầu khu vực bờ biển Đông Hải, ở trên đại lục có địa vị vô cùng quan trọng. Hoàn toàn không kém một ít thành phố lớn ở nội địa.

Người bình thường đến 18 tuổi đều phải tham gia binh dịch, ở trong phạm vi của Thiên Hải Liên Minh, người bị tuyển chọn đi lính, lựa chọn hàng đầu đều là đi Thiên Hải Thành bên này làm hải quân.

Đường Vũ Lân khoảng cách đến 18 tuổi còn rất xa, hơn nữa còn là Hồn Sư, hắn có quyền tự mình lựa chọn. Chớ nói chi là hắn hiện tại còn là Đoán Tạo Sư cấp 4. Cấp 4 chức nghiệp giả đã nắm giữ địa vị xã hội rất cao. Nếu như đến cấp 5, đã được liệt vào giới thượng lưu.

Lúc này, ở trong mắt Đường Vũ Lân Thiên Hải Thành nhìn qua so với Đông Hải Thành cũng không khác biệt mấy, dù sao cũng là thành thị đồng cấp nhau, tương tự cao lầu san sát, xa xa là biển rộng, vô vàn thiết bị cầu cảng Đường Vũ Lân không biết tên. Mậu dịch Hải Cảng phi thường phồn vinh
Bình Luận (0)
Comment