Lớp Học Lời Nguyền

Chương 9

sáng hôm sau ...

từng ánh nắng ban mai xuất hiện, xuyên qua đám mây, tán lá để ban phát cho trần thế một ánh nắng ấm áp để xua đi bóng tối, sự mệt mỏi và bắt đầu một ngày mới một sự khởi đầu mới hay sự khởi đầu chưa bắt đầu đã định sẵn một cái kết đau thương.

********************

" dậy đi.. sắp trễ học rồi " Khánh vừa cài khuy áo vừa gọi từng đứa dậy

" sắp ... chứ chưa có trễ... " Nhi nói trong lời nói có vài phần còn đang say ngủ

Khánh bèn xoa xoa cằm nghĩ ngợi gì đó rồi nói " tao lạy bọn mày , dậy đi hôm nay lớp mình có người mới... quên hết rồi ak ! " Khánh đắc ý với câu nói này của mình . Không nói gì thêm cậu bèn bước ra ngoài đợi bọn nó.

chưa đầy 5 phút sau

bọn nó hét toáng lên rồi đứa bào đứa nấy chen nhau lao vào phòng làm VSCN . Khánh đứng ngoài cửa thầm nghĩ đúng là sức ảnh hưởng của học sinh mới có khác. sau 30p tranh nhau làm VSCN bọn nó đã có mặt ở phía dưới căn biệt thự cùng với Khánh

" bây giờ là 6h30 ... chúng ta đua xem ai chạy đến trường nhanh nhất thì người đó thắng, còn người chay chậm nhất phải dẫn những người còn lại ăn sáng " vừa dứt lời thì Khánh chạy vút đi, bọn nó đưa mắt không quan tâm chuyện Khánh vừa nói nhìn nhau rồi nhún nhún vai tỏ ý mặc kệ rồi bình thản sải bước đến trường. còn Khánh nhà ta thì cứ cắm đầu mà chạy trước những ánh mắt kỳ lạ của người qua đường Khánh cứ cắm đầu chạy... không bao lâu sau cổng trường đã dần dần xuất hiện và cuối cùng thì Khánh nhà ta cũng đặt chân đến ngôi trường thân yêu. Khánh mỉm cười đắt ý quay lại mỉm cười định trêu chọc bọn nó, ai dè vừa quay lại mặt Khánh liền biến sắc... gì chứ bắt ông đây chạy hì hục vậy mà còn mấy người lại chẳng thấy mặt mũi đâu. Khánh tức giận liền bỏ đi vào lớp trước

5p sau

ở phía không xa cách cổng trường 50m có 1 nhóm học sinh chừng 31 em vâng đó chính là lớp của bọn nó... mặt mày bình thản tựa như chuyện lúc nảy chỉ là vô tình chứng kiến trên TV. bỗng nhiên 30 người còn lại đổi tốc độ 10km/h thành MAX km/h... lao như bay đến cổng. và kết quả cuộc thi nhưu sau

Nhi giải nhì

Như giải 3

Huyền giải khuyến khích

Nam

...

Nhi nở 1 nụ cười đắc ý và nghĩ .. quy định chỉ người cuối mới bị phạt thôi.. còn lại miễn sao người chạy cuối không phải là mình được rồi, vả lại quảng đường từ nhà Khánh đến trường cũng không đến mức xa nhưng cũng chẳng gọi là gần thì.. tại sao mình lại phải chạy từ nhà đến trường mà không phải là từ cổng đến trường chứ ? không phải dùng cách này mình vừa tiêt kiệm được công sức và cũng được ăn một bữa Free sao ? ( tính toán ghê thật )

cứ như vậy ai cũng đến cổng trường với vận tốc nhanh nhất có thể và có lẽ đứa không hiểu chuyện gì đang xảy ra vẫn đứng nghệt mặt ra tại chổ chính là Bảo An lớp ta... sau khi cô nàng tiêu hóa được mọi chuyện thì nếp đã nấu thành xôi mất rồi
Bình Luận (0)
Comment