[Lous Family Hệ Liệt] - Bộ 2 - Cuộc Chiến Giữa Cáo Và Sói

Chương 9

Ngày hôm sau, Gino dường như không đợi được mà mang theo Fie bay về Ý, mang theo cả nhà cậu vì nghe tin bọn họ muốn kết hôn mà mặt mày sáng rỡ. Hắn về đến liền cấp tốc sai sử đàn em đi chuẩn bị lễ cưới long trọng nhất tại giáo đường đẹp nhất nước Ý. Còn Fie sau khi đến nơi chỉ mỗi việc ăn và ngủ, dửng dưng bỏ mặc mọi chuyện, chờ ngày lên giáo đường tuyên bố bản thân đã có gia đình.

Đây cũng là lần đầu tiên Raymond được tiếp xúc trực tiếp với nơi sinh ra và lớn lên của người bạn đời mà ông yêu nhất nên vô cùng cảm khái. Rick thì cảm thấy có lỗi vì đến tận bây giờ mới đưa Ray đến đây, dù vậy bọn họ lại vô cùng hạnh phúc bởi sự bao dung và tin tưởng của một nửa dành cho mình. Trong thời gian trước lễ cưới, bên họ nhà Lous dường như đi chơi thả ga. Bố già và Sara thân là chủ nhà chỉ biết lắc đầu cười khổ. 

Gino vừa trở về nhà từ lễ đường – sau khi đã tự tay trang trí một đống hoa hồng xanh cho Fie, vào phòng đã thấy cục cưng nhà hắn vểnh mông lên trời phì phò ngủ, hắn buồn cười nhìn cậu. Cả nhà cậu đã đi chơi không còn bóng dáng, sao cậu không đi cùng mà nằm ngủ nhỉ? Mặc dù hắn rất vui khi vừa trở về đã trông thấy cậu nhưng ngủ quài thì không tốt.

Gino cởi áo khoát đặt vào chiếc ghế cuối giường, nhẹ tay nhẹ chân lên giường. Fie ngủ trông rất ngoan, dạo gần đây vì không lo nghĩ gì mà hắn lại nuôi cậu béo ú trở lại, mỡ bụng lại dư ra, chọc vào rất thích, còn cậu mỗi lần nhìn mình lại oán hận mà trừng mắt nhìn hắn, đáng yêu vô cùng. Hắn thật không hiểu nổi, một người đàn ông đã hơn 30 tuổi như cậu sao lại có tính trẻ con hơn thua đến vậy, nhưng điều đó ở cậu lại khiến hắn yêu thương gấp bội lần. Gino hôn nhẹ lên vành tai cậu, người trong lòng vì nhột mà "ưm" một tiếng, khó chịu trở mình, đôi mắt xinh đẹp mở ra nhìn hắn.

-Cục cưng, tỉnh đi! Sao em lại ngủ hoài thế?

Fie nhìn Gino một lúc mới nheo mắt, không thèm để ý hắn mà trùm chăn lên che luôn cái đầu. Gino trợn mắt, này là làm sao? Chứng sợ hãi tiền hôn nhân à? Sao hắn dịu dàng đến vậy mà cậu nỡ lòng nào trùm chăn kín mít?

-Fie! 

-Im lặng! Thật ồn! – Fie lầm bầm trong chăn.

Gino nheo mắt, hắn không nói gì mà túm lấy chăn của cậu, một phát quẳng xuống giường. Fie giật mình không kịp phản ứng đã bị cướp mất chăn, cậu mếu máo:

-Anh làm gì?

-Em không để ý anh!

-Hứ! Để ý anh làm gì, ngày nào mà chả gặp.

Gino híp mắt nhìn cậu, Fie cười khan:

-Ha ha... anh mới về! (Bé Fie sợ chồng lắm đấy! =)))

-Hừ! 

Fie bật người ngồi dậy, vòng tay ôm cổ hắn, giả bộ làm nũng:

-Thôi mà... người ta vừa tỉnh ngủ...

-Hừ! 

-Thương anh nhất mà! Nha...

-Hừ!

-Khỉ! Nói vậy mà còn không chịu, mặc kệ anh! =)))))))))))

Fie bực mình lấy gối ném hắn, sau đó bước xuống giường định vào phòng tắm. Gino nheo mắt, một phát túm lấy cậu ném lại trên giường, bản thân ngồi ngang người cậu, hắn nhếch môi nhìn Fie đang hoảng hốt, nhẹ giọng nói:

-Fie, hình như mông em ngứa thì phải?

-Anh... muốn làm gì?

-Anh muốn đánh vào mông em, em ăn gan hùm rồi!

Gino vừa dứt lời đã dùng những hành động mà cậu không thể nào phản khán mà lật xấp cậu lại, bàn tay to lớn với nhiều vết chai cứ tự nhiên tuột quần cậu xuống, lộ ra hai cánh mông hồng phấn nộn nộn cùng hình xăm nổi bật mà hắn thích nhất. Fie vùng vẫy mà không thoát được, cậu vừa xấu hổ vừa giận quay lại trừng hắn:

-Anh... anh dám đánh em, em không lấy anh đó!

-Fie...hình như anh chưa nói, anh có rất nhiều cách để cưới em về mà không cần

em đồng ý. – Hắn vừa vuốt ve mông cậu vừa nói.

-Hứ! Em không lấy thì anh làm được gì chứ?

-Ừ thì... anh dám đảm bảo ngoài anh ra không ai dám đụng tới em, lúc đó ai đói

khát đến chết thì biết liền.

-Anh...Á! – Fie định cãi lại đã bị bàn tay hắn đánh "bộp" một cái thật kêu, hai cánh mông liền ửng đỏ lên, đau rát: - Gino, anh dám đánh em?

Gino "hừ" một cái, bàn tay liên tục hạ xuống thêm ba bốn cái nữa, mông Fie thật đau, cũng thật nóng, cậu bật khóc...

-Oaaaaaa....anh ăn hiếp em...

-Sau này còn không để ý anh không?

-Oa...còn.... – "Bốp"- A...oaaaa...không còn...

-Sau này phải nghe lời anh biết không?

-Hu hu...biết rồi... đừng đánh nữa...

Gino thở dài nhìn cậu khóc không còn ra hình dáng, đau lòng xoa xoa mông cậu. Fie là một con cáo ranh mãnh, thật ra hắn cũng rất lo lắng tình cảm của hai người bọn họ không đủ bền vững, cậu có thể sẽ nản lòng nếu thật sự trở thành bạn đời của hắn, nhưng hắn không có cách, chỉ có chiếm giữ trái tim cậu cùng cơ thể cậu vĩnh viễn mới có thể khiến hắn an lòng.

-Đau quá! Anh đánh mạnh quá vậy...

-Ừ!

-Xoa bên kia... thật đau...

Gino đang đau lòng, nghe thấy giọng nói đầy hưởng thụ của cậu thì hắn vừa buồn cười vừa tức. Này sao giống hắn và cậu đang chơi trò SM vậy, chẳng thấy cậu đau khổ chút nào hết mà còn lộ ra vẻ mặt gợi tình thế kia nữa. Bàn tay hắn đang xoa cho cậu cũng bắt đầu không an phận mà chậm rãi đi xuống, đi xuống mãi...

-Gino, bàn tay anh đang làm gì thế? – Fie lầm bầm.

-Massage cho em! Thoải mái không?

-Khỉ! Massage cần chọt vào trong nơi đó à? – Cậu vặn vẹo trừng hắn.

-Em không thích? – Hắn tuy nói nhưng ngón tay đã đi vào trêu chọc cúc hoa nộn nộn của cậu, khiến nó mẩn cảm co rút, mút chặt ngón tay hắn.

Fie "hừ" khẽ:

-Muốn còn bày đặt! Muốn làm thì lẹ lên!

-Nằm yên! – Hắn lại vỗ cái "bốp" lên mông cậu, Fie nghẹn.

Bàn tay hắn càng lúc càng khiến cậu khó nhịn, khi sâu khi nông làm bên trong cậu vô cùng ngứa ngáy, Fie rên hư hử, nâng mông lên để ngón tay hắn có thể đi vào sâu chút nữa, nhưng Gino cứ làm lơ, toàn ma sát những chỗ khiến cậu

không thể thỏa mãn. Bên dưới đã vô cùng ướt át, bàn tay hắn ra vào phát ra tiếng lép nhép khiến người xấu hổ.

-Gino... mau đi vào... khó chịu quá... - Cậu khó nhịn cầu xin.

-Chậc, mới trêu chọc một tý mà đã thế này, sau này ngoài anh ra, ai có thể thỏa mãn em?

-Mau vào... 

-Nói vài câu ngọt ngọt anh nghe xem! – Gino xấu xa trêu cậu.

-Thế nào?

-Chẳng hạn như... "Ông xã! Mau đem con quái vật siêu cấp bự, siêu cấp khỏe

của anh cắm vào cái mông dâm đãng của em đi..." vậy đó?

-Hứ! Cái câu nói sến như vậy em không nói! – Fie lắc đầu.

-Vậy em cứ nằm chơi một mình! Anh đi đây.

Gino nói xong liền rút tay ra, đặt cậu nằm lên giường, còn mình thì đứng dậy, giả bộ đi ra ngoài. Fie nhìn hắn sắp đi ra khỏi cửa, nôn nóng kêu:

-Gino... - hắn vẫn đi: - Ông xã...

Gino sựng sựng lại, chờ cậu nói tiếp. Fie vừa xấu hổ, vừa túng quẫn, lý nhí:

-Ông xã...mau...mau đem con quái vật nhà anh thỏa mãn cái mông dâm đãng của em đi...

Gino hắc hắc cười, cấp tốc nhào lên giường đè Fie xuống, xoạt xoạt hai ba cái đã lột sạch quần áo cả hai. Fie nâng người phối hợp với hắn, chẳng mấy chốc mà hai người đều bị lửa thêu cháy đến nơi...

-Mau vào... - Fie hổn hển.

-Rồi... cho em! Cho em hết...

Gino nắm phân thân mình chà xát hai ba cái liền đặt ngay huyệt khẩu đã vô cùng cơ khát của Fie, trêu chọc cọ xát vài cái đến khi Fie bất mãn mới mạnh mẽ đi vào, một lần đến tận gốc. Hai người đều thở ra khoan khoái, đến tận lúc này thì độ ăn ý của cả hai trên giường đã ở mức tuyệt đối, chẳng ai có thể thỏa mãn bản thân họ hơn chính người họ yêu.

Căn phòng nhanh chóng chìm trong không khí ướt át, nóng bỏng với những tràn rên rỉ dài dằn vặt thật lâu...

-A...Gino... đâm vào đó...ân...

Mồ hôi hắn lăn dài trên gương mặt, khoái cảm mà Fie mang lại cho hắn đã không còn có thể diễn tả bằng lời. Ngày mai bọn họ sẽ kết hôn, Fie sẽ vĩnh viễn thuộc về riêng hắn mà lúc này hắn chỉ muốn yêu cậu bằng tất cả tình yêu mà hắn có trên đời, khiến cậu trầm mê trong hoan lạc, xem hắn là người duy nhất trên thế giới này có thể mang đến cho cậu những đam mê cực hạn như thế.

Thân dưới Gino động càng lúc càng nhanh, Fie thở dốc không kiềm chế được mà cào mấy vạch trên lưng hắn, cả người run rẩy sắp đạt đến cao trào...

-A...nhanh... nhanh nữa lên...Gino...em...ân...

-Hừ...

Gino động mạnh thêm vài cái, rồi chôn thật sâu trong cơ thể cậu bắn ra tinh hoa của mình, Fie cũng run rẩy bắn ra, đôi mắt mờ mịt nhìn chăm chú gương mặt kích tình đến vô cùng xinh đẹp của người bên trên, cậu biết, đời này cậu không trốn thoát khỏi hắn, trốn thoát khỏi tình yêu đầy nguy hiểm nhưng mê say này...

Bên ngoài cửa phòng, Sara đang nhíu mày thật chặt, trong lòng không biết là mùi vị gì. Hai người bọn họ ngày mai sẽ lên lễ đường kết hôn thế mà lúc này còn lăn giường, chẳng hiểu nổi bọn trẻ ngày nay nghĩ gì hay là tại bà đã quá lớn tuổi để sung sức như chúng nó. Sara cảm thán trong lòng xoay người về phòng, bà cũng muốn mình trẻ lại, đi tìm bố già "vận động" một chút vậy.

—————oOo—————

Sáng hôm sau, Fie tỉnh dậy với tinh thần dở dở ươn ươn được Gino vác đi thay quần áo, trang điểm mặt mày tóc tai rồi lại vác đến giáo đường – nơi đã được hắn trang trí ngập tràn hoa hồng xanh. 

Cả nhà Lous thấy tam thiếu nhà bọn họ đã đến lúc làm lễ mà vẫn còn ngẩn ngơ chỉ biết nhìn trời, cái tính này đánh chết cũng không sửa được, toàn như thế lúc cần nghiêm túc. 

Gino nhìn gương mặt ngơ ngác của Fie, trong lòng lại đắc ý – "Xem, cho em không nghe lời anh, anh đè em lên giường mần chết đi sống lại xem em có dám không nghe không!", còn Fie – "Mụ nó! Ông đây bị hắn ta đâm chết đi sống lại, thắt lưng vẫn còn đau đây này, có tinh thần kết hôn cùng hắn mới lạ, ông đây muốn từ hôn!!!".

Cha xứ đứng trên bục, nhìn hai nhân vật chính hôm nay mắt đưa mày lại tóe lửa mà tưởng tình cảm lắm, gương mặt hiền hòa nở một nụ cười thật tươi:

-Gino Cavallone, anh có nguyện ý lấy cậu Fienis Lous làm bạn đời của mình, dù giàu có hay nghèo khổ, dù bệnh tật hay ốm đau cũng vĩnh viễn không bỏ rơi mà yêu thương, chăm sóc cậu ấy suốt đời?

-Tôi đồng ý! Còn phải "làm" cho cậu ấy không thể nào ra ngoài cua trai được. – Gino trao cho Fie một ánh mắt dịu dàng như nước nhưng lời thốt ra lại lưu manh đến cùng cực. Mặt Fie nhanh chóng đỏ như đít khỉ, mọi người bên dưới đã cười vang.

-Gino chết tiệt! Anh chờ đó! – cậu nghiến răng nói.

Cha xứ ngẩn ngơ hồi lâu mới hiểu hắn nói gì, ông khụ khụ hai tiếng che giấu sự xấu hổ của mình rồi mới quay sang Fie hỏi:

-Cậu Fienis Lous, cậu có nguyện ý lấy anh Gino Cavallone làm bạn đời của mình (lượt bỏ... chữ) không?

-Tôi... - Giờ phút này Fie cảm thấy mình thật vô cùng hạnh phúc, thốt cũng không nên lời nên chậm chạp lên tiếng, lại khiến Gino sầm mặt gầm lên với Cha xứ.

-Em ấy nguyện ý! Cũng không có quyền từ chối! Tuyên bố mau đi!

Cha xứ sửng sốt, lắp bắp:

-Ta...ta tuyên bố hai con là bạn đời hợp pháp của nhau, hai con có thể hôn nhau!

Cha xứ vừa dứt lời, Gino đã vác Fie trên vai, mặc kệ ánh mắt của mọi người bên dưới, bước nhanh ra khỏi giáo đường. Fie quẫy đạp lung tung cũng không thể thoát khỏi cánh tay hắn, bất mãn la:

-Gino chết tiệt! Anh phát điên cái gì nữa vậy?

-Đám cưới xong rồi! Chúng ta nhanh về động phòng!

-Mụ nó, chưa cưới anh cũng "động" cả ngàn lần, bây giờ thắt lưng em còn đau đây này, anh còn muốn "động" nữa hả? Em không muốn!!

-Em không có quyền từ chối!

Gino cường thế tống cậu vào xe, mình cũng leo lên rồi phóng như bay, để lại một vệt khói thiệt dài phía sau cùng tiếng la hét kháng nghị của Fie. Mọi người ở lại chỉ biết lắc đầu thở dài.

Rick nhìn sang Ray cười khổ, chẳng biết đem Fie cho Gino là sung sướng hay cực khổ đây. Họ không nghi ngờ việc Gino có thể cho Fie một cuộc sống sung sướng giàu sang nhưng việc tính dục của tụi nó khiến bọn họ e ngại, không biết lúc nào họ sẽ được báo hai đứa nó chết vì "tinh tẫn nhân vong". =))))))))

Adam chỉ cười khẩy, quay sang nhìn Louis:

-Bọn họ happy ending rồi! Cũng tới lượt chúng ta nghỉ ngơi dài hạn chứ nhỉ? Anh vừa đặt vé đi Maldives nghỉ ngơi, chúng ta phải lên đường ngay lập tức.

-Gấp vậy? – Louis sửng sốt.

-Không gấp sẽ lại bị làm phiền! – Adam hừ một tiếng, đã đến lúc để hai ông bố

ôm công việc sau khoảng thời gian thoải mái quá đà của bọn họ rồi.

Louis bật cười, kéo tay Adam:

-Vậy thì đi nhanh kẻo trễ!

Rei và Yuki đã biến mất không còn tăm hơi, chắc lại đi chỗ nào đó vui thú rồi, bọn họ cũng phải chuồn nhanh thôi.

—————oOo—————

Bên kia bầu trời, Fie đang nằm trên giường uể oải trừng cái tên vẫn đang hì hục cày cấy trên người mình, thật có xúc động một cước đá hắn xuống giường rồi chửi: " CMN, anh đến bao giờ mới xong?".

-Mụ nó...a...Gino...anh là tên cầm thú!...A...

-Hắc, không phải từ đầu em đã biết rồi sao?

-Em muốn ly hôn! Ly hôn ngay lập tức...ân...chỗ đó...sâu một chút...

-Em lại dối lòng rồi...ly hôn rồi ai sẽ thỏa mãn em?

-Ân... Gino chết tiệt...a...

Tiếng thở dốc, rên rỉ và thì thầm khe khẽ vang mãi trong căn phòng, đánh dấu cuộc sống hạnh phúc của hai con người vì tình yêu mà được buột chặt lại với nhau mãi mãi...

P/s: Kết thúc bộ thứ 2 của hệ liệt L.F, sau bộ này là bộ "Tử Lam" - Adam x Louis, mà tạm thời Hy chỉ đặt gạch nghỉ ngơi vì bận đi làm và đi học rồi. Hẹn gặp lại trong thời gian tới với "Tử Lam" và phần tiếp theo của "Tâm Như Mộng". Thân chào các bạn!
Bình Luận (0)
Comment