Cửa sổ lớn nhất của phòng sách của Lâm Phức Trăn quay mặt về phía Địa Trung Hải, mở cửa sổ ra, phóng tầm mắt nhìn ra xa, màu xanh đậm nhạt trên bầu trời xanh thẳm in bóng trên mặt nước biển giống như chiếc áo sơ mi kẻ sọc mà đám con trai thích mặc vào mùa hạ.
Bàn học kê sát cạnh cửa sổ, trên mặt bàn đặt quyển sách tiếng Tây Ban Nha, kiểu chữ Tây Ban Nha chi chít làm cho Lâm Phức Trăn nhìn mà đau hết cả đầu.
Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi trên mặt biển xa xăm, cô phải để cho mắt mình nghỉ ngơi một lúc.
Dần dần mặt nước biển hoặc sâu hoặc nông bắt đầu trở nên mơ hồ.
Tiếng chửi bới bất ngờ vang lên làm cho bức rèm mờ ảo màu lam nhạt kia nhanh chóng tan đi, Lâm Phức Trăn vỗ vỗ lên hai má mình, sáng sớm từ khi thức dậy cô đã không có chút tinh thần nào cả.
Tiếng chửi bới là của Martha vị hàng xóm của cô, Martha gân cổ lên chửi bới kẻ đầu sỏ đã trộm mất cherry nhà bà ấy, kẻ đầu sỏ này hiển nhiên là con mòng biển đỏ thích những trái cây tươi ngon.
Tối qua có một con, có lẽ là hai con hoặc là ba con mòng biển đỏ đã đột phá vòng vây trùng trùng điệp điệp trộm mất tám quả cherry, còn là đợt cherry chín đầu tiên.
Kê mặt trên trang sách, cô khẽ tủm tỉm cười, tiếng cười có bao hàm sự hả hê khi chiếm được miếng bánh gato của người khác làm của mình.
Cô không thích mấy quả Cherry kia một chút nào, chẳng qua là cô ghét cứ mỗi lần hàng xóm của cô gọi điện thoại với bạn bè đều khoe khoang sân sau nhà bà ấy có thể sánh ngang với hệ thống phòng chống tên lửa.
Bây giờ hệ thống phòng chống tên lửa đã bị phá vỡ rồi đấy thôi, xem bà ấy còn khoác lác với bạn bè thế nào.
Khi cửa phòng sách bị mở ra Lâm Phức Trăn đã ngồi nghiêm chỉnh lại, tiếng chửi bới của nhà hàng xóm vẫn còn tiếp tục.
Sophia mang một ly đồ uống nóng lấy tinh thần đặt ở trước mặt cô: "Uống cái này đi".
Giọng điệu đúng là giống hệt như Sara, giọng điệu của Sophia giống như Sara, giọng điệu của Sara giống như của dì Daisy. Vừa nghĩ tới dì Daisy Lâm Phức Trăn không dám khinh suất.
Bịt chặt mũi, uống từng ngụm cái thứ phát ra mùi đáng ghét đấy xuống.
Đặt cái ly trống không lại trên khay, Sophia không mang cái ly rời đi như trước đây, Lâm Phức Trăn gập sách lại, ngồi thẳng người lên làm ra điệu bộ chăm chú lắng nghe.
Hiển nhiên Sophia có chuyện muốn nói với cô. Không, hẳn là dưới ám thị của dì Daisy mà tán gẫu với cô.
Sophia dựa lưng trên cửa sổ, cái khay đặt trên đầu gối, cô ấy nhìn cô.
Mặt Lâm Phức Trăn quay về phía cửa sổ, thời gian khoảng 10 giờ rưỡi sáng, ánh sáng chiếu vô cùng tốt, đây là góc độ quan sát tốt nhất, chắc chắn tất cả biểu cảm nhỏ nhặt trên mặt cô giống như được phóng đại trên kính hiển vi vậy.
"Gần đây hay gặp ác mộng sao?" Ánh mắt của Sophia rơi trên viền mắt của cô.
Hôm nay không phải ra ngoài, Lâm Phức Trăn cũng lười trang điểm, chắc chắn quầng thâm ở viền mắt Sophia nhìn thấy rất rõ ràng.
Quả thực sau khi khỏi bệnh cô đã liên tục gặp ác mộng, mơ thấy Lan Tú Cẩm đã kéo mạnh tay của cô chỉ vào người phụ nữ đứng dưới cây ngô đồng bên ngoài cửa sổ mà nói: Lâm Phức Trăn, nếu như sau này con yêu một người đàn ông thì phải để cho mình giống như cô ta.
Đây là giấc mơ mà Lâm Phức Trăn ghét nhất từ nhỏ tới lớn, nhưng cảnh tượng đó cứ như ma ám, cứ cách một quãng thời gian lại hiện ra, như sợ người ta quên mất nó vậy.
Nhưng làm sao đây...
Sự ủ rũ của ngày hôm nay tuyệt đối không có liên quan chút nào tới cơn ác mộng ấy.
Martha hàng xóm của cô bởi vì có người đi lại ở cổng nên chửi càng hăng hơn, lúc này bà ta đang nhắm mục tiêu vào mấy tên lười biếng ở gần đấy, sau khi qua một hồi quan sát Martha lại càng xếp mấy tên lười biếng này vào danh sách kẻ trộm cherry của bà ta.
Kẻ trộm cherry.
Lâm Phức Trăn âm thầm cười trộm trong lòng. Đương nhiên cô không thể nói với Sophia rằng sự ủ rũ của mình ngày hôm nay là do kẻ trộm cherry tối hôm qua tạo ra.
Nói với Sophia chẳng khác nào nói với dì Daisy.
Thực ra dì Daisy cũng sẽ không phản đối cô ở cùng với Liên Gia Chú, thậm chí có mấy lần còn ám chỉ với cô rằng Gia Chú là đối tượng qua lại rất tốt, nhưng cô lại không muốn, nếu như dì Daisy phản đối cô ở cùng Liên Gia Chú có lẽ sẽ tốt hơn.
Mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có chút ý nghĩ phản nghịch, cô đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Dưới ánh mắt của Sophia cô chạm vào viền mắt của mình, nói: Hay là em mang lại mắt kính nhỉ.
Không buồn để ý tới lời cô nói, Sophia hỏi cô: Nói cho chị biết đã gặp phải ác mộng gì?
Gặp phải ác mộng gì hả? Mắt cô rơi trên mặt biển.
Cô nói: "Mơ thấy nước biển chưa vào phòng, tất cả các lối thoát thân đều bị chặn hết, người vùng vẫy trên mặt biển nhiều vô số kể, vẻ mặt tuyệt vọng của họ, nhưng quái lạ là, có người vẫn đang biểu diễn, có biểu diễn cũng có tiếng súng. Tiếng súng vang lên, người mẹ hôn lên trán đứa con, sau lưng họ là những cơn sóng lớn cuồn cuộn, ánh trăng rất đẹp".
Nghe rất quen nhỉ? Đây là cảnh tai nạn kinh điển trong bộ phim điện ảnh Titanic. Lâm Phức Trăn thề không phải cô cố ý miêu tả những cảnh tượng này, suy nghĩ cảnh tượng tối qua thì những hình ảnh ấy khó mà mở miệng được. Dùng kiểu tiêu chuẩn thông dụng là nằm mai phục ngắm mục tiêu bắn. Mái tóc dài một nửa xõa trên lưng, theo tốc độ ra vào từng sợi tóc từ sau lưng rơi xuống khăn trải giường, không còn chút lười biếng nào của ngày thường, còn... còn rất hăng say.
Phải biết rằng cô là một cô nàng háo thắng, cô nàng háo thắng luôn không chịu nổi kích động. "Tiểu Họa Mi, một trận ốm đã biến cậu thành người đẹp ốm yếu rồi sao? Hửm?" Hứ, cô là người đẹp thì không sai, nhưng "Người đẹp ốm yếu" thì không có một chút liên quan nào tới cô. Cô phải để cho Tiểu Pháp biết cô thực sự dựa vào thực lực mà đạt được giải quán quân thuyền buồm thanh thiếu niên xuyên lục địa đấy. Lại có một ít tóc lướt xuống khăn trải giường, một lòng một dạ muốn để cho anh biết được thực lực của mình.
Khi cô trả lời Sophia "Đã gặp phải ác mộng gì" thì cảnh tượng biểu diễn đã hiện ra, hình ảnh trong đầu cũng hiện ra nơi mà làm cho cô vẫn lấy làm tự hào, bên tai vang lên tiếng gầm khẽ, tiếng gầm khẽ ấy vô thức làm cho bàn tay của Lâm Phức Trăn đang đặt trên quần jean làm động tác lau chùi. Cái tên khốn Liên Gia Chú này hại cô trời vừa sáng đã phải dậy thay drap trải giường.
Cũng không biết Sophia có tin hay không.
"Vianne".
Cô mắt nhắm tai ngơ, ánh mắt rơi trên mặt biển.
"Lâm Phức Trăn".
Cô mặt mày tươi tắn, mắt rời khỏi mặt biển.
"Bà Rose hiện tại đang nghỉ phép ở khu Caribbean, bà ấy bảo chị hỏi em có muốn đi cùng bà ấy mấy ngày không".
Cô suy nghĩ, nói: "Em sẽ tự gọi điện cho dì Daisy".
Nghĩ kỹ lại thì đã một tuần rồi cô chưa gọi điện cho dù Daisy.
Sophia vừa rời đi Lâm Phức Trăn liền cầm điện thoại lên, lấy một cái cớ nghe qua không tồi chút nào: Còn mười mấy ngày nừa là khai giảng rồi, vừa đi đã về thời gian có thể đi cùng dì Daisy cũng không nhiều.
Chắc chắn phong cảnh của vùng Caribbean đã làm cho dì Daisy trở nên dễ nói chuyện hơn, qua quýt dặn dò cô mấy câu đã cúp điện thoại.
Trước khi cúp điện thoại thậm chí còn nói ra câu này: "Mọt sách nhỏ, chơi vui vẻ, muốn chơi gì thì chơi cái đó".
Dì Daisy của cô càng ngày càng giống tín đồ Phật giáo, trưởng tôn của nhà Rose từ xưa tới nay vẫn không ngừng có scandal, gần đây tới cả tin đồn có con riêng cũng đã nổi lên rồi, nhưng những việc này không có ảnh hưởng chút nào tới tâm tình của bà Rose.
Cô nhún vai thả điện thoại về chỗ cũ.
Buổi trưa mấy kênh truyền thông đã đồng loạt công bố tin tức Tiểu Pháp đã đáp máy bay tư nhân tới Lausanne, Thụy Sỹ. Về nguyên nhân hủy chuyến bay ngày hôm qua.
"Tôi đoán là mình đã ăn phải hải sản không được tươi, sau đó cảm thấy sợ bóng sợ gió". Biểu cảm giọng điệu trước sau như một, vô hại mà thanh nhã.
Người đàn ông cao gầy mặc áo sơ mi sẫm màu như bất chợt thốt ra, không thèm để ý tới mắt kính xộc xệch trên mặt, quăng ra một câu hỏi thế này: "Đối với tin tức anh họ Liên Thánh Tổ của cậu bị hải quan Mỹ giam giữ, cậu có thể nói về quan điểm của mình không?"
Câu hỏi mà phóng viên cao gầy quăng ra khiến cho xung quanh thoáng cái trở nên yên lặng.
Câu hỏi này làm cho Liên Gia Chú lập tức nhíu chặt mày, hai tùy tùng đi theo anh nhanh chóng kéo người phóng viên cao gây kia cách xa vị trí của Liên Gia Chú khoảng mấy chục bước chân.
Ngoài ra còn mười mấy phóng viên dường như cũng đang chờ Liên Gia Chú trả lời.
Tiểu Pháp ngược lại rất cho bọn họ mặt mũi, đưa ra đáp án thế này: "Trước khi lực lượng cảnh sát chưa công bố bất kỳ kết quả điều tra nào tôi sẽ không có bất kỳ nhận định nào đối với chuyện này, nếu như trong các người còn ai cảm thấy tò mò với chuyện này, còn đưa ra câu hỏi giống như của vị kia thì sẽ xuất hiện trong danh sách đen phỏng vấn của tôi".
Nói xong Liên Gia Chú mang theo hai tùy tùng của anh nghênh ngang rời đi.
Tin tức trong miệng người phóng viên cao gầy xảy ra ở Lausanne vào một tiếng trước.
Liên Thánh Tổ con trai duy nhất của nhân vật thứ ba của Doanh nghiệp Liên Thị lúc nhập cảnh vào nước Mỹ bị phát hiện tàng trữ ma túy trong người, mặc dù số lượng ma túy không nhiều nhưng lực lượng cảnh sát phát hiện điện thoại di động của Liên Thánh Tổ thêm nhật ký trò chuyện với những kẻ buôn bán ma túy Mexico, lực lượng cảnh sát còn thấy trong laptop của Liên Thánh Tổ mấy tấm hình anh ta chụp chung với tên trùm ma túy Mexico.
Chính xác mà nói, tin tức Liên Thánh Tổ tàng trữ ma túy đã xuất hiện ở Paris vào 6 giờ áng ngày hôm qua, nhưng vì sau lưng Liên Thánh Tổ còn có doanh nghiệp Liên Thị, kiêng dè tới hình tượng của công ty nên lực lượng cảnh sát cũng không có lập tức tuyên bố tin tức.
Sau khi qua nhiều lần xác thực sự việc là thật lực lượng cảnh sát Mỹ lúc này mới công bố ra bên ngoài quá trình vụ án Liên Thánh Tổ tàng trữ ma túy.
Điểm mấu chốt của tin tức là lời khai của kẻ tình nghi Liên Thánh Tổ, mất 20 tiếng Liên Thánh Tổ vẫn khăng khăng giữ lời khai lúc trước: Anh ta là vì được bạn giới thiệu nên mới biết người chụp ảnh chung cùng với anh ta, khi đó anh ta căn bản không biết người đó là Trùm ma túy Mexico, anh ta lại càng không biết vì sao mình lại ù ù cạc cạc mà gánh trên lưng tội danh tàng trữ ma túy.
Cuối cùng anh ta còn nói một câu thế này: "Nhìn người đó không có điểm nào giống như trùm buôn thuốc phiện".
Nào có người nào đem chữ "Tôi là trùm buôn thuốc phiện" mà viết lên mặt chứ, người nói câu này nghe qua quá ngây thơ rồi, nhưng đó cũng là câu mà Liên Thánh Tổ nói.
Biệt danh "Mọt sách nhỏ" của Lâm Phức Trăn chỉ là để tham gia trò vui, nhưng Liên Thánh Tổ lại là một tên mọt sách một chính hiệu, từ nhỏ đã say mê các con số, là nhân vật điển hình của IQ cao EQ thấp.
Liên Thánh Tổ cũng là người duy nhất biểu đạt chân thành với đứa trẻ nhỏ nhất của Liên Gia trong tất cả các anh chị họ của Liên Gia Chú.
Nhưng anh ta là con trai độc nhất của người đứng thứ hai của Liên Gia, chỉ số IQ cực cao, đáng tiếc là anh ta đã mang chỉ số IQ dâng hiến cho toán học rồi, nếu như anh ta có kinh nghiệm một chút thì sẽ không gánh trên lưng tội danh tàng trữ ma túy.
Liên Thánh Tổ cũng là người duy nhất đời thứ ba của Liên Gia chưa từng nói "Tôi thích Gia Chú nhất".
Nhưng anh ta là nhân vật thứ ba, cũng chính là con trai độc nhất của bác hai Liên Gia Chú, người có IQ cao một khi thông suốt sẽ trở thành một mần họa to lớn.
Đóng trang web lại, gập sách lại, Lâm Phức Trăn nằm bò ra bàn, mặt quay ra bên ngoài cửa sổ, từ từ nhắm mắt lại.
Khi vừa khép mắt lại, hình ảnh màn đêm trùng điệp. Tối qua ánh mắt của Liên Gia Chú ở trên người cô không giống nhau, ánh mắt đó tràn ngập ham muốn phá hoại, như dã thú.
Trong lịch sử tiến hóa của loài người, hàng tỉ năm trước, con cá ngày ngày chỉ có thể bơi lội đã được tạo hóa trao cho một sứ mệnh đặc thù, chính là thế nào cũng không cách nào trở thành thú được.
Là hổ thẹn? Là tự trách? Là bất an? Không thể biết được.
Có lẽ ngay chính Liên Gia Chú cũng không biết, là tâm tư thế nào đã thôi thúc anh mở cửa sổ phòng cô ra, là vì cần phát tiết chăng?
Nếu là như vậy, có trách anh không? Tức giận không?
Không. Không biết.
Trước đây rất rất lâu họ đã nói rồi.
Trong 100 người thì anh là người duy nhất dành phiếu bầu cho cô. Khi toàn bộ thế giới phản đối ý kiến của anh, cô muốn sánh vai cùng anh chống lại thế giới này, mãi mãi.
Nếu như có một ngày anh muốn thân thể cô để tìm kiếm giải thoát, cô sẽ cho, mặc dù tới lúc đó có thể sẽ có chút mất mặt nhưng cuối cùng cũng sẽ cho anh.
Ngày kế tiếp, thông qua tin tức Lâm Phức Trăn đã biết được: Liên Thánh Tổ đã được luật sư của Liên Gia bảo lãnh đã ở căn hộ của anh ta ở Los Angeles, buổi trưa vụ án đã phát ra tiến triển mới nhất, lực lượng cảnh sát đã tìm tới người bạn đã giới thiệu anh ta với trùm ma túy Mexico, bạn của Liên Thánh Tổ nói lúc đó cùng chơi với một đám người anh ta cũng không quen biết tên trùm buôn ma túy Mexico kia, vì vậy cũng không thực sự có việc giới thiệu như đã nói.
Ngoại trừ việc Liên Thánh Tổ tàng trữ ma túy ra, còn thêm tội danh giả khẩu cung với lực lượng cảnh sát.
Sau ba tiếng đồng hồ, đối với vụ án Liên Thánh Tổ tàng trữ ma túy Liên Chiêu Thành tỏ thái độ với bên ngoài: Ông ấy sẽ tuân thủ nguyên tắc của một công dân, một khi ngay cả người thân của mình vi phạm pháp luật thì cũng sẽ phải đi theo trình tự của pháp luật.
Lời này được bên ngoài lý giải thành Liên Chiêu Thành sẽ không vì Liên Thánh Tổ mà mời đoàn luật sư hùng hậu.
Còn về nhân vật số ba của Liên Gia ____
"Tôi tán thành ý kiến của ba tôi". Vị kia đã nói như thế.
Khi đó người đứng ở hiện trường phỏng vấn đang thầm cười trộm trong lòng, sắc mặt của nhân vật số ba của Liên Gia lúc nói lời này đã để lộ ra sắc mặt tệ hại.
Cùng với thái độ của Liên Chiêu Thành, tình hình phát triển tiếp theo không khó mà đoán ra: Trong một quãng thời gian rất lâu sau này, Liên Thánh Tổ sẽ phải chạy qua chạy lại hai nơi là tòa án và nơi ở. Giới truyên thông thích đưa tin tức hào môn kiện tụng, tin rằng cứ cách một quãng thời gian vụ án Liên Thánh Tổ liên quan tới ma túy sẽ dồn dập xuất hiện trong tầm mắt của công chúng. Cho dù cuối cùng tố tụng được giải quyết ổn thỏa nhưng "Liên Thánh Tổ có liên quan tới ma túy" sẽ trở thành một cái mác vĩnh viễn của anh ta.
Doanh nghiệp lớn hàng năm sẽ mang một lượng tiền lớn để đắp nặn lên hình tượng của doanh nghiệp, vận mệnh của con trai độc nhất của nhân vật số ba của Liên Gia có thể tưởng tượng ra được.
"Liên Thánh Tổ xong rồi". Người hiểu rõ sự phát triển sinh tồn của hào môn đồng thanh một lời.
Nhưng đó chưa là gì cả, nhân tài đời thứ ba của Liên Gia rất nhiều, những người đó lại nhất loạt đồng thanh.
Mấy ngày sau, tin tức của Liên Thánh Tổ từ từ lắng xuống.
Lác đác mấy tin tức lấy giọng điệu giễu cợt đưa tin đám anh chị họ của Liên Thánh Tổ, hỏi đám con trai con gái đời thứ ba của Liên Gia có tới thăm Liên Thánh Tổ không, những người này đại khái đều trả lời giống nhau: "Gần đây tôi rất bận". "Hôm nào có thời gian sẽ đi một chuyến". "Đang trong kế hoạch".
Ngược lại là Gia Chú đứa trẻ nhỏ nhất của Liên Gia, có người đã chụp được anh cùng đi dạo với Liên Thánh Tổ trên bãi biển Monica. Phải biết rằng lịch trình nghỉ hè của Tiểu Pháp quả thực dày dằng dặc.
Hạ Tuần tháng 8, Linda cho Lâm Phức Trăn xem một bức ảnh, trong ảnh là bóng dáng mơ hồ của một đôi nam nữ xuất hiện tại nhà hàng buffet bình dân.
Búc ảnh từ một trang cá nhân của trang mạng trường đại học, một sinh viên đại học Marseilles đã gặp được bóng dáng người thanh niên trẻ giống với Liên Gia Chú ở nhà hàng buffet, tướng mạo của thanh niên trẻ khi đó rất giống Liên Gia Chú đang dùng cơm cùng một cô gái phương Đông.
Sinh viên đại học Marseilles này là người ủng hộ Liên Gia Chú, khi đó không suy nghĩ nhiều, đã đi lên xin chữ ký của Liên Gia Chú, ai dè người thanh niên đó thề thốt phủ nhận việc anh ta là Liên Gia Chú.
Sinh viên đại học Marseilles cho rằng mình không có nhận nhầm người, nhưng anh ta hiểu mỗi người đều có việc riêng của mình, cũng không quấy rầy nữa.
Trở lại chỗ ngồi của mình, sinh viên đại học Marseilles lén chụp trộm bức ảnh người thanh niên giống với Liên Gia Chú.
Mấy phút sau, người thanh niên giống Liên Gia Chú rời khỏi nhà hàng buffet, lúc rời đi anh ta để cho mặt của cô gái phương Đông nép sát vào lòng anh ta, hành động xử lý như này rất giống mấy người có tiếng tăm bởi vì không muốn để cho bạn gái của mình bị lộ ra ngoài.
Hành động này cũng làm cho sinh viên đại học Marseilles này nhận định rằng người thanh niên ấy chính là Liên Gia Chú.
Tại cửa nhà hàng buffet, sinh viên đại học Marseilles đã gặp phải hai người đàn ông xa lạ chặn đường, hai người đàn ông xa lại ấy buộc anh ta phải đưa di động ra.
Đợi khi di động quay về tay anh ta thì sinh viên đại học Marseilles phát hiện ra bức ảnh anh ta chụp ở nhà hàng buffet trước đó đã bị xóa sạch rồi, không chỉ như vậy, mấy bức ảnh quý giá của anh ta cùng với mẹ cũng bị xóa luôn, điều này làm cho sinh viên đại học Marseilles cảm thấy rất phẫn nộ.
May mắn là bạn cùng tới nhà hàng buffet với anh ta trong lúc vô tình cũng chụp được bóng lưng người thanh niên có tướng mạo rất giống với Liên Gia Chú và bạn gái lúc rời đi, chỉ là khi đó bởi vì ánh sáng cộng thêm khoảng cách xa làm cho bức ảnh chụp vô cùng mờ.
Sau đó, sinh viên đại học Marseilles này đã đăng bức ảnh bạn mình chụp được, cùng với câu chuyện sảy ra xoay quanh bức ảnh lên trên trang cá nhân của mình, mục đích là để mọi người cùng nhau xác nhận người thanh niên trong bức ảnh có phải là Liên Gia Chú không.
Anh ta muốn để cho Liên Gia Chú xin lỗi chuyện đã xóa bỏ bức ảnh của anh ta và mẹ.
Nhưng chuyện này không phát triển như mong muốn của sinh viên đại học Marseilles này.
Người xem qua bức ảnh có 80% cho rằng đó không phải là Liên Gia Chú, bởi vì gác qua chuyện phí của nhà hàng buffet này chỉ có 30 Euro không đề cập tới, chỉ dựa vào lịch sử đen tối của nhà hàng này Tiểu Pháp nhất định sẽ không xuất hiện trong nhà hàng này.
Trước đây nhà hàng này đã hai lần vì vấn đề điều kiện vệ sinh đã bị thu hồi giấy phép kinh doanh, có lẽ Liên Gia Chú sẽ ghé tới nhà hàng buffet có giá 30 Euro nhưng anh tuyệt đối sẽ không "ghé thăm" nhà hàng có lịch sử như vậy để dùng cơm.
Người ủng hội Liên Gia Chú đổ xô tới trang cá nhân của viên đại học Marseilles để lại lời nhắn, chỉ trích anh ta vì muốn được chú ý mà nghĩ ra ý đồ xấu xa, họ nói từ sau khi Tiểu Pháp và Lulu chia tay vẫn chưa qua lại với cô bạn gái nào.
"Yann quá bận, lịch trình sắp xếp trong kỳ nghỉ hè này của anh ấy đã chật kín rồi, anh ấy không có thời gian để hẹn hò". "Tôi cho rằng người nên nói lời xin lỗi là bạn, bạn phải vì hành vi đê tiện mà bạn dùng loại thủ đoạn để được chú ý mà xin lỗi Yann". Những người này chỉ trích anh ta.
Sau 24 giờ, sinh viên đại học Marseilles đã khóa tài khoản cá nhân, tất cả sự kiện mới có thể lắng lại.
Nhưng bức ảnh mà sinh viên đại học marseilles này đã đăng tải đã được chia sẻ trên không ít trang cá nhân.
Sau khi giới thiệu xong toàn bộ sự kiện, Linda hỏi Lâm Phức Trăn người trong bức ảnh này có phải là Liên Gia Chú không.
Thấy Lâm Phức Trăn không hề trả lời, Linda lầu bầu: "Mình cũng thấy đó không thể là Yann được, nhưng người này mặc chiếc áo mà Yann cũng có, mình nhớ chiếc áo ấy còn là cậu tặng cho cậy ấy".
"Lâm, nếu như là Yann mặc áo cậu tặng đi hẹn hò với một cô gái khác, cậu có tức giận không? Nếu mà là mình thì mình nhất định giận lắm. Cậu có nhớ Sam không? Bạn trai mình quen vào mùa xuân năm ngoái ấy, tên khốn này đã lái chiếc xe mình tặng cho anh ta đi hẹn hò với một cô nàng khác thì bị mình bắt được, mình cho người ta đánh cho anh ta một trận, đập chiếc xe mình đã tặng cho anh ta ngay trước mặt anh ta, mình thà rằng mang chiếc xe tặng cho công ty sắt vụn cũng không muốn tặng cho anh ta.
Sau khi nói một tràng giang đại hải, sau đó mới nhớ ra: Mình quên mất, mối quan hệ của cậu và Yann không phải là tình nhân.
"Lâm, sau nãy giờ cậu không nói gì vậy".
MM Hết chương 47!