Luân Hồi Thương Đế

Chương 24


Hai vị Phó thống lĩnh nghe đến vị kia Yêu tộc Thánh Sư thì cũng có chút sợ hãi, vị kia địa vị ở trong Yêu tộc giống như Yêu Đế, không chỉ thực lực cường đại mà thủ đoạn cũng vô cùng quỷ dị, Nhân tộc Đế Quân đều vô cùng e ngại ý.

Mấy vị Phó thống lĩnh đều là Bán Đế cường giả, tất nhiên là vô cùng kiêng kị, thậm chí là sợ hãi khi nói đến vị Yêu tộc Thánh Sư này.
Ba người ánh mắt nhìn xuống bên ngoài tường thành chém giết thì biểu tình càng lúc càng khó xem, Nhân tộc tướng sĩ dục huyết phấn chiến không có sợ hãi, chết ở trong tay bọn hắn Yêu tộc, Hung thú nhiều lắm, thế nhưng Yêu tộc cùng Hung thú số lượng giống như không giảm, từ phương xa vẫn đang có Yêu tộc cùng Hung thú tiến đến.
“Ừm?”.

Thống lĩnh chợt ngẩng đầu nhìn về phía quan ải chỗ sâu, ánh mắt hiện lên một vòng kinh ngạc xen lẫn vui mừng, sau đó thì mới đối với hai vị Phó thống lĩnh nói.

“Xem ra lần chiến đầu này đến sáng sớm sẽ kết thúc”.
“Vì sao?”.

Hai vị Phó thống lĩnh đều lộ ra vẻ kinh ngạc hỏi.
“Lăng Vũ Phó thống lĩnh đã thành công đột phá Đế Quân, thêm hắn vào cao đoan chiến lực thì chúng ta so với Yêu tộc đại quân mạnh hơn, đem bọn nó đánh cái trở tay không kịp”.

Thống lĩnh cười lạnh, đáy mắt hiện lên một vòng kinh khủng sát cơ nói.
“Lăng Vũ đột phá rồi?”.

Hai vị Phó thống lĩnh kia nghe vậy thì đáy mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó rất nhanh thì bị hưng phấn che đậy dò hỏi lại.
“Ừm, là Đại thống lĩnh bên kia truyền đến tin tức”.


Thống lĩnh gật đầu chắc chắn xác nhận.

Sau đó nhưng liền có chút cảm khái.

“Hắn kẹt ở Bán Đế cảnh gần ngàn năm, hôm nay đã thành công đột phá Đế Quân cảnh thì lấy hắn thiên tư sẽ có thể rất nhanh vượt qua Đế Quân cảnh ba tầng đầu, ta Nhân tộc không lâu nữa sẽ có thêm một vị Đế Quân trung kỳ!”.
Hai vị Phó thống lĩnh đều thấy trong mắt nhau vẻ kinh dị, hiển nhiên là bọn hắn đều không ngờ Lăng Vũ lại được vị Thống lĩnh này đánh giá cao như thế.

Phải biết trước mắt vị Thống lĩnh này cũng mới bất quá là Đế Quân ba tầng mà thôi, khoảng cách Đế Quân bốn tầng hay là Đế Quân trung kỳ còn một đoạn khoảng cách.
“Đây là tin tức tốt!”.

Không chút nào để ý hai vị Phó thống lĩnh suy nghĩ, Thống lĩnh thấp giọng nói.

“Hai ngươi cũng nên chuẩn bị đi, Lăng Vũ chắc mấy chốc sẽ phá quan mà ra, đến lúc đó chúng ta sẽ đi đầu chặn đám Yêu Đế cùng Bán bộ Yêu Đế, tạo cơ hội cho Lăng Vũ”.
“Thống lĩnh, Lăng Vũ...!đại nhân là muốn...”.

Hai cái Phó thống lĩnh nghe vậy thì phảng phất như nghĩ đến cái gì, cả hai khuôn mặt hiện lên vẻ khiếp sợ lắp bắp.
“Hẳn là không sai!”.

Thống lĩnh gật đầu.

“Lăng Vũ lúc ở Bán Đế cảnh đã có thể địch nổi Đế Quân một tầng, hiện tại hắn đã trở thành chân chính Đế Quân, một bước nhảy vọt như thế hắn chiến lực e là có thể không kém ta, để hắn âm thầm đi trợ giúp chỗ nào đó quân doanh thì hoàn toàn có thể chém giết toàn bộ chỗ quân doanh đó Yêu tộc cao tầng”.

“Như vậy thì thật là có khả năng thành công!”.

Hai vị Phó thống lĩnh âm thầm gật đầu, sau đó một vị càng là cười tà.

“Hắc hắc, Yêu Đế ah, đã có hơn năm trăm năm chúng ta Nhân tộc chưa chém vị Yêu Đế nào”.
Ba người ngắn ngủi trò chuyện thì cũng rất nhanh lâm vào trầm mặc chờ đợi tín hiệu xuất phát.
“Đi!”.

Im lặng ngắn ngủi nửa nén nhang, phảng phất như là ở trong bóng tối người kia cũng không chờ đợi được mà gấp rút lao vào chiến trường, đang im lặng chờ đợi Thống lĩnh chợt khẽ quát.

Ba người cũng là theo đó hóa thành ba đạo lưu quang lướt về chỗ sâu phía sau Yêu tộc, Hung thú đại quân.
“...”.

Bên dưới chiến trường hỗn loạn các tướng sĩ một chút cường giả giống như cảm nhận được cái gì mà ngẩng đầu nhìn lên thiên không, ba đạo cường hoành khí cơ cấp tốc rời đi quân doanh giống như đang cho bọn hắn phát tín hiệu.
“Rống!”.

Chợt phía sau Yêu tộc đại quân vang lên tiếng gầm rú giận dữ, sau đó một khắc chính là phô thiên cái địa Đế uy bộc phát quét sạch chiến trường bên ngoài quan ải, thiên không bên trên phảng phất như có mấy tôn khổng lồ cự thú điên cuồng vung vẫy.
“Phan Lãng, ngươi muốn chết!”.


Một đạo thanh âm cuồng bạo xen lẫn giận dữ gầm lên.
“Ha ha, các ngươi Yêu tộc tiến đánh ta Nhân tộc lại không muốn chết? Tiếp ta một đao”.

Một tiếng cười khinh thường vang lên, sau đó cả thiên không hắc ám phảng phất như bị một thanh cự đao khổng lồ chém thành hai nửa, ẩn bên trong hắc ám tình cảnh lộ ra trước mắt bên dưới chiến trường các tướng sĩ.

Thiên không một cái cự nhân hư ảnh khổng lồ xách theo cự đao hướng về phía một cái bạch sắc cự viên chém xuống, bạch sắc cự viên một đôi cự thủ bắt lấy cự đao, phía sau cứ như vậy bị chặn lại giữ hư không không thể hạ xuống.
Cách đó không xa còn có hai người khác cùng hai cái cự thú quần đấu, bọn hắn khí tức so ra kém cự nhân cùng cự viên nhưng cũng vô cùng kinh khủng, bên dưới chiến trường chỗ quân doanh này tướng sĩ so với bọn hắn đều kém hơn rất nhiều.
Còn lại quân doanh cùng với chỗ quân doanh này không kém bao nhiêu, Thống lĩnh cùng Phó thống lĩnh cấp rất ít khi tham gia vào chiến trường nhưng lúc này lại đều động thân khiến cho Yêu tộc một phương cường giả tối đỉnh hơi chút bối rối, trong lúc nhất thời cơ bản là đều bị đánh cho có chút mộng, Nhân tộc một phương cường giả sĩ khí đại thịnh.
Bất quá cái này ưu thế cũng không kéo được bao lâu, Yêu tộc đối với Nhân tộc cường giả tọa trấn quan ải hiểu rõ vô cùng, cường giả trấn thủ song phương cơ hồ là có thực lực sàn sàn nhau, Nhân tộc một phương lúc đầu chiếm chút lợi thế nhưng càng đành thì lợi thế cũng dần biến mất, song phương chém giết kịch liệt nhưng ai đều không làm gì được nhau.
“Phan Lãng, các ngươi trốn trong quan ải còn có thể sống thêm một đoạn thời gian, hiện tại chủ động lao ra đó là tìm chết!”.

Chỗ kia quân doanh, cự viên đem hư ảnh cự nhân đẩy lùi thì cũng gào thét.
“Tìm chết? Ha ha, Đại bạch viên, hôm nay chết là ngươi”.

Cự nhân há miệng cười lớn, trên tay cự đao ông ông chấn động, lực lượng đáng sợ hội tụ đến làm cho người người sợ hãi.
“Muốn cùng ta lưỡng bại câu thương? Ngu xuẩn!”.

Cự viên nhìn đến cự đao thì hơi lộ vẻ kiêng kị, bất quá nó cũng không có sợ hãi mà cười lạnh quát.

Yêu tộc thân thể vốn so với Nhân tộc mạnh mẽ, song phương nếu như quả thực muốn đánh liều mạng chính diện thì Yêu tộc nắm sáu thành phần thắng, Phan Lãng kia muốn đối kháng chính diện thì quả thực là rất hợp với ý nghĩ của nó.
Nói thì lâu, thực tế diễn ra nhưng lại rất nhanh, vị kia Phan Lãng Đế Quân tụ lực một đao kinh khủng chém xuống thì Cự viên cũng thiêu đốt huyết mạch chi lực, quanh thân một tầng huyết vụ nổi lên đấm ra một quyền, cả hai lực lượng còn chưa chính diện va chạm đã gây nên hư không run rẩy.
“Oành!”.

“Uỳnh”.


“Uỳnh”.

Phảng phất như là hai cái lưu tinh va vào nhau, tiếng nổ lớn cùng với sóng xung kích quét ra bốn phương tám hướng làm cho một vùng không gian vỡ nát, lấy chỗ va chạm làm trung tâm thì xung quanh mấy chục dặm cũng chỉ có hai đạo thân ảnh một lớn một nhỏ có chút chật vật bay ngược về phía sau.

“Sưu!”.

Chính ở lúc này thì từ bên dưới chiến trường một đạo kim quang đột nhiên phóng lên đánh về phía Cự viên.
“Muốn chết!”.

Cự viên mới cùng Phan Lãng Đế Quân liều mạng một kích tối cường nhưng cũng không để bên dưới chiến trường đám cường giả mạnh nhất là Tôn giả vào mắt, kim quang đột nhiên đánh về phía hắn kia tất nhiên là có ý đồ đánh lén, điều này không thể nghi ngờ là đã kích phát Cự viên hung tính.
Cự viên bàn tay giống như là một tấm màn lớn già thiên tế địa chụp về phía kim quang, thân là Đế Quân, nó đối với một vị Tôn giả đánh lén hoàn toàn không nhìn thẳng.
“Xuy!”.

“Phốc!”.

Thế nhưng là một màn kinh người xuất hiện, kim quang kia không biết cụ thể là vật gì nhưng lực xuyên thấu dĩ nhiên là cực mạnh, Cự viên bàn tay vỗ xuống đúng là bị nó một đường đánh xuyên, huyết thủy chảy xuống, kim quang tiếp tục đánh về phía Cự viên đầu lâu.
“Nguyên thần tầng tám! Tinh thần lực Đế Quân?”.

Cự viên bàn tay bị đánh xuyên vô cùng đau đớn nhưng nó lại không chút nào để tâm, ánh mắt nhìn kim quang kia thấp giọng kinh hô.

Ban đầu hắn nhìn không rõ cái kia kim quang là gì nhưng khi kim quang đánh xuyên bàn tay mình, khoảng cách đủ gần thì nó thấy được đó nhưng là một thanh kim sắc trường thương, trường thương bên trên càng là bám lấy một đám cường hoành Tinh thần lực..

Bình Luận (0)
Comment