Luân Hồi Thương Đế

Chương 245


Người đứng ra chào hỏi với Thiết Phi rõ ràng là có thân phận không đơn giản, ở trong nhóm người càng giống như một vị thủ lĩnh, trừ bỏ tu vi vốn có là một vị Phong Vương cảnh thì y thân phận có lẽ cũng là Đế tộc.

“Vương huynh!”. Thiết Phi đối với người kia cũng phá lệ khách khí cười đáp.

Họ Vương?

Đoạn Ngọc đi ở phía sau đám người, biểu hiện ra cũng không quá bắt mắt, thế nhưng khi nghe được họ tộc của người kia thì đáy mắt hơi lóe lên một tia tinh mang. Hắn còn nhớ rõ gặp phải Vương Hạo ở trong đại điện sau khi tiếp nhận phần thưởng thí luyện, cùng là Đế tộc, còn là họ Vương, người kia có khả năng rất lớn là cùng thuộc Vương gia, Đạo Cực môn.

Đoạn Ngọc nội tâm lập tức trùng xuống, hắn hiện tại không chút e ngại Vương Hạo, toàn lực nhất chiến hắn có chí ít là sáu thành nắm chắc đánh chết Vương Hạo, thế nhưng tại đây tập trung nhiều võ giả như vậy, hắn không có khả năng đem toàn bộ giết người diệt khẩu. Không thể giết sạch thì sẽ để lại tai họa ngầm cực lớn, lấy Vương gia, Đạo Cực môn kia nội tình thì có khả năng rất lớn truy đến hắn chân thân, từ đó liên lụy Đoạn gia.

So với Vương gia, Đạo Cực môn có Đế Quân tọa trấn thì Đoạn gia quả thực là không đáng nhắc tới, còn có Tử Tinh mạch Tinh Thần môn nhìn chằm chằm, Đoạn gia lúc đó liền nguy rồi.

Đoạn Ngọc ánh mắt hơi đảo, trong đám người kia không có Vương Hạo, điều này để hắn âm thầm thở ra một hơi. Xem ra là Vương Hạo còn chưa đến đây, hoặc cũng có thể là y đang tập hợp với võ giả tại Dược điền góc khác.

Đoạn Ngọc tâm tình biến ảo cũng không lộ ra trên mặt, người khác không chú ý đến hắn nhiều nên cũng không có phát hiện cái gì dị thường, cảm giác tồn tại của hắn cơ hồ là bằng không.

“Ta ra ngoài tiếp ứng tộc nhân vô tình đụng trúng một con Tà Lân Tích, cũng đã đem đánh chết, có thể giảm bớt áp lực về sau”. Thiết Phi cười nhìn họ Vương võ giả kia nói.

“Ồ? Thiết huynh đúng là đã lập được công lớn, quay lại ta sẽ báo cáo ghi lại công tích của ngươi”. Họ Vương võ giả nghe vậy thì có chút kinh ngạc, thoáng chốc đã cười gật đầu.

Thiết Phi nghe vậy thì lập tức cười khách sáo, y biết được công tích càng lớn thì sau khi mở ra Dược điền có khả năng thu được chỗ tốt càng nhiều, họ Vương võ giả có thể giúp y nâng cao công tích thì tất nhiên là chuyện tốt.



“Chuyện phiếm đến đây thôi, ta hiện tại sẽ phân công mọi người...”. Họ Vương võ giả dừng lại một chút thì mới nhìn tất thảy võ giả tập hợp tại đây nói. Từ điểm này có thể thấy được y chính là người dẫn đầu trong những võ giả có mặt.

“Số lượng Tà thú trong di tích này không nhiều lắm, khả năng Tà thù kết đội đột kích không lớn, chúng ta hẳn là chỉ cần đối phó với đơn độc Tà thú lao đến đây mà thôi, mọi người dựa theo phân phó của ta sẽ không có vấn đề gì”. Họ Vương võ giả thao thao bất tuyệt một hồi phương án bố trí võ giả xong thì biểu tình nghiêm nghị nói.

“Có lời xấu nói trước, trong lúc Tà thú đột kích nếu là có người lâm trận bỏ trốn thì không chỉ bị chúng ta trục xuất mà sau đó sẽ còn nhận chúng ta truy sát”. Ánh mắt của y đột nhiên trở nên sắc bén nhìn xung quanh một vòng nói, không ít võ giả đối mắt với y đều không tự chủ được mà cúi đầu.

“Đương nhiên, nếu là các ngươi biểu hiện càng tốt, lập xuống công tích to lớn thì phần thưởng cũng sẽ vô cùng phong phú, đạt được linh dược trong Dược điền chỉ là một phần!”.

Đám võ giả nghe được họ Vương võ giả nói như vậy thì đều có chút xôn xao, bọn hắn hiện đang hợp lực công kích hòng phá trận vây lấy Dược điền, không phải đều là vì linh dược trong đó hay sao? Họ Vương võ giả không nói thẳng nhưng đã ám chỉ phần thưởng mà bọn hắn nhận được sau khi phá trận pháp bao vây Dược điền sẽ không phải chỉ có linh dược.

Dựa theo phân phó của họ Vương võ giả những người có mặt ở đây phân thành mười nhóm, trong đó có một nhóm chỉ có bốn người bao quát họ Vương võ giả đứng ở phía sau, chín nhóm khác số lượng thành viên từ năm đến bảy người, tổ đội của Đoạn Ngọc không có thay đổi, tự thành một nhóm sáu người.

Theo như họ Vương võ giả nói thì tất cả bọn hắn chỉ cần phòng thủ trong phạm vi hai dặm mà thôi, mặt khác khu vực có nhóm võ giả khác phòng thủ. Chín tổ đội phân ra phòng thủ phạm vi hai dặm nên cho dù tách ra thì khoảng cách giữa các tổ đội cũng không cách nhau quá xa, cũng mới hơn ba mươi trượng một chút.

Nhóm thứ mười do họ Vương võ giả dẫn đầu làm nhiệm vụ cứu viện, nếu như bọn hắn phát hiện ra chỗ tổ đội nào không thể chống lại Tà thú đột kích thì sẽ tiến đến trợ giúp đem Tà thú đánh giết trong thời gian ngắn nhất.

“Rống”. Đoàn người phân biệt tách ra đứng vào vị trí không lâu thì tiếng thú rống đã ở rất gần bọn hắn vang lên, cả thảy gần bảy mươi vị võ giả tinh thần lập tức căng cứng.

“Rầm”. “Ầm”. Ngay sau đó chính là từng tiếng va chạm mạnh cùng thanh âm cự vật di chuyển nhanh truyền đến, ba cỗ khí tức hung ác tà dị rất nhanh đã đi vào phạm vi cảm ứng của bọn hắn.



Đoạn Ngọc nhìn đến một lát thì lập tức híp mắt, ba con Tà thú đang lao về phía bọn hắn đều có thực lực khá mạnh, so với con Tà Lân Tích mới bị đám người Thiết Phi đánh chết cũng không kém. Mục tiêu mà chúng lao đến may mắn không phải là chỗ tổ đội của Đoạn Ngọc trấn giữ.

“Giết!”. Ba chỗ tổ đội kia võ giả dẫn đầu khẽ quát, sau đó bọn hắn thế mà đều lựa chọn chủ động xuất kích đánh về phía Tà thú, bốn vị võ giả do họ Vương võ giả đợi ở hậu phương đều không hành động, bọn hắn chỉ đang âm thầm quan chiến.

Đoạn Ngọc nhìn đến thì thấy biện pháp này cũng không phải không được, thế nhưng đó thực giống như là họ Vương võ giả xem chín tổ đội bọn hắn thành tấm bia chắn đường, điều này để Đoạn Ngọc hơi có khó chịu.

“Rống”. “Xuy”. Ba con Tà thú đột kích đến đây đều vô cùng hung tàn, đám võ giả chủ động công kích chúng không đạt được kết quả đáng nói ngược lại còn kích phát hung tính của chúng, lợi trảo, hàm sắc... lộ ra hàn mang khiếp người, công kích hung mãnh khiến cho đám võ giả không dám liều lĩnh, song phương đại chiến kịch liệt đánh đổ một mảnh cây cối nhưng nhất thời không ai làm gì được nhau.

Chín tổ đội thì đã có ba cái tổ đội chiến đấu với Tà thú nhưng sáu cái tổ đội còn lại đều không động, bọn hắn đều hiểu được ba con Tà thú giết đến đây mới chỉ là đợt Tà thú đầu tiên mà thôi, theo như họ Vương võ giả phân tích thì Tà thú đột kích sẽ không lập tức dừng lại, đây rất có thể sẽ là một trận chiến gian khổ.

“Đi!”. Họ Vương võ giả lúc này chợt quát, bốn người bọn hắn tự nhiên là phân ra thành hai nhóm đồng thời lướt về phía hai tổ đội khác nhau, thông qua thời gian ngắn ngủi quan sát bọn hắn đã nhìn ra cách nhanh chóng đem ba còn Tà thú đột kích đến đây đánh chết.

“Lục công tử, chuẩn bị hành động!”. Họ Vương võ giả cùng một người khác vừa lướt ngang qua chỗ tổ đội của Đoạn Ngọc thì bên tai hắn vang lên thanh âm của Cơ Tử Nguyệt.

Trước đó Đoạn Ngọc cũng đã chú ý đến tổ đội bốn người họ Vương võ giả, hắn cùng Cơ Tử Nguyệt nếu là muốn xông vào Dược điền thì cần phải lách qua bọn hắn, việc này tất nhiên là không hợp lý. Chờ đợi thời cơ mấy người họ Vương võ giả đi cứu viện những tổ đội khác thì mới là thời điểm thích hợp nhất để bọn hắn chui vào Dược điền.

“Chưa được!”. Đoạn Ngọc không động nhưng vẫn là truyền âm đáp. Tổ đội những người khác đều đang vô cùng khẩn trương nên không có người nào chú ý đến Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt, hai người cơ hồ là muốn trắng trợn truyền âm.

“Ý của Lục công tử là gì?”. Cơ Tử Nguyệt nhíu mày hỏi.


“Bây giờ hành động gây nên động tĩnh vẫn khá lớn, sẽ có người lập tức phát hiện ra dị thường của chúng ta”. Đoạn Ngọc rất nhanh đáp lại.

“Vậy còn chờ đến lúc nào?”. Cơ Tử Nguyệt ngữ khí có chút không vui truy vấn.

“Vừa đến!”. Đoạn Ngọc ánh mắt nhìn hướng chỗ xa cười đáp.

“Rống”. “Hú!”. Cơ Tử Nguyệt không hiểu Đoạn Ngọc ám chỉ cái gì, thế nhưng khi nàng hướng theo chỗ ánh mắt của Đoạn Ngọc thì chở nghe được mấy tiếng thú hống, kia tự nhiên là đang có mấy con Tà thú cường đại giết về phía bọn hắn.

“Lang loại Tà thú!”. Những tổ đội khác cũng nghe được thanh âm do Tà thú phát ra, trong đó một người ngữ khí có phần kinh sợ khẽ hô.

Lang loại trong Yêu tộc không tính mạnh, đa phần đều là nô bộc cho những Yêu tộc cường đại hơn, thế nhưng Lang loại có một cái ưu điểm kinh người đó là sinh sản nhanh và sống theo bầy đàn, Lang loại tà thú cũng kế thừa điểm này.

Như có một con Lang loại Tà thú chạy đến chỗ bọn hắn thì có khả năng lớn là đi theo sau nó còn có Lang loại Tà thú khác. Đám người ở đây bao quát cả bốn người họ Vương võ giả đang chuẩn bi chém giết hai con Tà thú đột kích đều lộ ra vẻ mặt âm trầm.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc
Bình Luận (0)
Comment