Luân Hồi Thương Đế

Chương 54


Đoạn Ngọc sau khi từ thanh niên kia biết được Cự Đao bang nội tình thì không chút do dự vận dụng nguyên thần Tịch diệt chi lực đem thanh niên kia toàn bộ dấu vết lau đi, sau hôm nay trên đời lại không còn thanh niên đó.
Vận dụng Tịch diệt chi lực giết thanh niên đó thì Đoạn Ngọc trống rỗng nhận được một cỗ tinh thuần lực lượng, tương đối mà nói thì cỗ lực lượng này so với lúc hắn giết Khôi lão đại đạt được còn kém rất nhiều, lấy hắn hiện tại tu vi thì cũng không tăng lên được bao nhiêu, chỉ là tích lũy được thêm một chút mà thôi.
“Lực lượng này không những trực tiếp chôn vùi địch nhân sinh cơ mà còn cướp đoạt địch nhân một thân tinh hoa lực lượng, quả thực là bá đạo đến cực điểm”.

Đoạn Ngọc cũng là đáy lòng kinh thán.

Tuy rằng hắn đã biết lực lượng này khủng bố nhưng mỗi lần vận dụng đều khiến hắn kinh tâm động phách, có loại lực lượng này tùy thân thì hắn tu luyện cơ bản là giống như ăn cơm uống nước.
Trừ ra bình cảnh cần hắn tích súc đột phá thì sau khi đột phá hắn liền có thể dựa vào lực lượng này đem tự thân lực lượng đẩy lên đỉnh phong của cảnh giới đó trong thời gian cực ngắn, đây đơn giản là một cái công cụ gian lận!
“Cự Đao bang này thực lực cũng không kém, Bang chủ là Luân Hải cảnh bốn tầng, hai vị Phó bang chủ Luân Hải cảnh ba tầng, hai vị Hộ pháp đều là Luân Hải cảnh hai tầng, trong bang còn lại Luân Hải cảnh một tầng còn có hơn mười vị, thực lực tổng thể đủ để ở trong Thiên Lang thành cắm rùi”.

Dừng lại một chút thì Đoạn Ngọc trong mắt tinh quang lóe lên thầm nói.

Hắn hiện tại tuy rằng còn chưa đột phá Mệnh Tuyền cảnh nhưng trừ khi bị vây công, bình thường Mệnh Tuyền cảnh hắn đều không sợ chút nào, để hắn kiêng kị đó là đám Luân Hải cảnh kia mà thôi, Cự Đao bang hắn hiện tại còn chưa thể chính diện đụng vào.
Đương nhiên, nếu như muốn mượn tay kẻ khác tiêu diệt Cự Đao bang thì cũng không phải không được, hắn thân phận thế nào cũng là Thánh Nguyên Đế quốc Hoàng tử, đưa ra tự thân tín vật chuyển đến cho Thiên Lang thành Thành chủ thì một cái Cự Đao bang chắc chắn sẽ bị xóa sổ ở trong đêm.
“Cự Đao bang, chúng ta không lâu nữa sẽ gặp mặt!”.

Nội tâm cười lạnh thầm nói, Đoạn Ngọc đi ra hẻm nhỏ, tiếp tục đi hướng Thiên Vân lâu phân bộ.

Trời đã gần sáng, hắn sắp cùng Thiên Vận thương đội rời đi, Cự Đao bang cho dù lại gan to hơn nữa cũng không dám đắc tội với Thiên Vận thương đội, hắn cũng không cần sợ hãi bang phái này.
Đoạn Ngọc trở lại Thiên Vận lâu phân bộ thì thấy bên ngoài đó hàng hóa đã được sắp xếp chỉnh tề, Thiên Vân thương đội cũng đã tụ tập không ít thành viên, Đoạn Ngọc nhìn qua một chút đã thấy được tiểu đội trưởng La Uy, người này tu vi dĩ nhiên là đã đạt tới Mệnh Tuyền cảnh bảy tầng, khí tức so với lúc đầu tối qua mạnh hơn không ít.
“Lục Ngọc, lần này không có ngủ quên ah!”.

Nhìn thấy Đoạn Ngọc đi tới, một cái đội viên khẽ cười nói.


Trừ ra Đoạn Ngọc thì tất cả những đội viên khác dĩ nhiên là cũng đã tập hợp đầy đủ, cũng không biết là bọn hắn một đêm không ngủ hay là đã thành thói quen thức sớm.
Đoạn Ngọc nghe vậy thì chỉ có chút xấu hổ cười cười mà không nói gì thêm.
“Mọi người chuẩn bị một chút đi, nửa canh giờ sau trời sáng thì chúng ta sẽ bắt đầu di chuyển, mục tiêu xuyên qua Thiên Lang sơn mạch”.

Có lẽ vì nguyên thân đột phá, La Uy trên mặt còn không giấu được vẻ hưng phấn nói.

“Chúng ta biết, La đội trưởng”.

Những đội viên khác bao quát Đoạn Ngọc đồng thanh nói.
“Các ngươi nghe nói đến Yêu tộc Trảm mầm kế hoạch hay chưa? Tin tức này trong đêm nhưng đã truyền khắp Thiên Lang thành”.

Chợt một vị Luyện Thể cảnh chín tầng nói.
“Đương nhiên là có nghe nói qua, giống như là có liên quan tới đêm hôm trước dị tượng, là cái gì Chư Đế dị tượng”.

Một đội viên khác gật gật đầu.

Sau đó ánh mắt hiện lên vẻ chế giễu nói.

“Yêu tộc lần này đúng là điên rồi, dám có kế hoạch điên cuồng như thế, bọn hắn nếu dám hành động thì e là chỉ có đi không có về”.
“Cũng không nói trước được điều gì”.

Chợt vị Mệnh Tuyền ba tầng mở miệng nói.

“Yêu tộc trước nay giảo hoạt đa đoan, bọn nó nhằm vào số lượng thiên tài là quá lớn, ai cũng không rõ bản thân đã bi trở thành mục tiêu của bọn nó”.


Người này trong lúc nói thì khẽ liếc nhìn sang Đoạn Ngọc đạm mạc nói.

“Lục tiểu huynh đệ, ngươi thiên phú cũng không sai, Yêu tộc có thể cũng sẽ nhắm vào ngươi”.
Tiểu đội cũng chỉ có mười người, Đoạn Ngọc tất nhiên là cũng đã biết tất cả bọn hắn danh tính, người này tên là Văn Thành, tu vi dừng lại ở Mệnh Tuyền cảnh ba tầng cũng đã ba năm, có lẽ không lâu nữa sẽ có thể đột phá Mệnh Tuyền cảnh bốn tầng.
“Ạch...”.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì ngạc nhiên một tiếng, sau đó nhưng liền cuống quýt lắc đầu.

“Văn Thành đại ca không cần đề cao tiểu đệ, nếu như nói bị Yêu tộc nhắm vào thì phải nói tới hai người ở phía trước kia”.

Hắn chỉ về phía trước thương đội chiếc xe nói.

Tương đối so sánh thì nếu như chỗ thương đội này bị nhắm vào thì Lý Minh Thiền cùng Từ Đạt nên bị nhắm vào đầu tiên, hắn hiện tại thể hiện ra giá trị so với hai người kia thấp hơn quá nhiều.
“Hai vị kia tất nhiên là không thể tránh khỏi Yêu tộc nhắm vào”.

Văn Thành gật đầu.

“Ta cũng có chút nghi hoặc, Yêu tộc kế hoạch đã công bố, Lý cô nương cùng Từ công tử làm sao phải nhất định cùng thương đội xuyên qua Thiên Lang sơn mạch, vế lý mà nói thì bọn hắn hiện tại nên ở lại Thiên Lang thành mới phải”.
“Văn huynh nói cũng chưa chắc”.

Vị kia Mệnh Tuyền cảnh một tầng là Sở Vũ cười lắc đầu nói.
“Ồ? Sở lão đệ nói như vậy là thế nào?”.


Văn Thành kinh ngạc nhìn sang hỏi.

Còn lại những đội viên khác cùng Đoạn Ngọc cũng là nhìn sang nghi ngờ.
“Thiên Lang thành mục tiêu quá lớn, Yêu tộc nếu như nhằm vào thì tất nhiên sẽ phái đến không ít nhân thủ, ở lại Thiên Lang thành khả năng gặp phải uy hiếp sẽ càng lớn”.

Sở Vũ nói.

“Bên trong Thiên Lang sơn mạch tuy rằng Hung thú không ít nhưng lại là diện tích rộng lớn, Yêu tộc cho dù có thể điều khiển Hung thú nhưng chung quy là có hạn, muốn săn giết được cũng rất khó”.

“Mặt khác đó là trong thương đội Kim trưởng lão thực lực cũng còn đó, ta nghe nói Thiên Lang thành Thành chủ hiện tại cũng bất quá là Động Thiên cảnh sáu tầng, thực lực cùng Kim trưởng lão tương đương, một người bảo vệ một thành, một người bảo vệ chỉ là một thương đội, tính an toàn bên nào cao hơn nghĩ là biết ah”.
Văn Thành cùng đám người Đoạn Ngọc nghe vậy thì cảm thấy đúng là có đạo lý, tuy rằng trong Thiên Lang thành còn có một ít thế lực có Động Thiên cảnh tọa trấn, số lượng cường giả nhiều hơn Thiên Vận thương đội, thế nhưng bọn hắn cần bảo vệ mục tiêu cũng quá lớn, Lý Minh Thiền cùng Từ Đạt như thật bị nhắm tới thì độ an toàn xa xa không bằng được Kim trưởng lão bảo vệ.
Đoạn Ngọc ở trong nhóm người cũng chỉ góp vài câu chuyện phiếm, nội tâm nhưng đang không ngừng suy tư.

Căn cứ theo Phượng phu nhân nói thì Yêu tộc sẽ đặc biệt nhắm vào Thánh Nguyên Đế quốc, hắn hiện tại thân phận chưa bị đưa ra ánh sáng nhưng điều này với hắn không phải tin gì tốt, Đoạn thị ẩn dấu rất có thể cũng vì Yêu tộc kế hoạch mà lộ ra.
“Ta lại lo lắng cái gì đâu?”.

Chợt Đoạn Ngọc âm thầm cười lắc đầu.

Chuyện này hiện còn chưa đến phiên hắn phải lo lắng ah, hắn nên suy nghĩ xem bản thân làm sao tránh được Yêu tộc nhắm vào mới đúng.
“Được rồi, không cần suy nghĩ nhiều, ta hiện tại mục tiêu trước mắt là đến Tàng Long cốc, trên đường nếu là thuận tiện có thể ngưng tụ ra thứ hai chân thân”.

Đoạn Ngọc đáy lòng tự nói.

Thứ hai chân thân là dạng gì sinh vật hắn còn chưa có mục tiêu rõ ràng nhưng từ giờ cho đến lúc đến Táng Long cốc hắn cần lựa chọn lấy một cái nhân tuyển phù hợp, thời gian của hắn cũng không có nhiều đâu.
Thời gian nửa canh giờ rất nhanh trôi qua, trời vừa mới hửng sáng, phía xa từng tia nhàn nhạt quang minh xuất hiện thì Thiên Vận thương đội cũng xuất phát đi ra Thiên Lang thành.

Cùng với Thiên Vận thương đội đi ra khỏi thành cũng có rất nhiều người, Đoạn Ngọc âm thầm nhìn đến thì phát hiện bọn hắn chín thành đều là mạo hiểm giả, mục tiêu đi tới cũng là Thiên Lang sơn mạch.
Những người này hầu hết đều là kết đội mà đi, ít thì ba năm người, nhiều thì có một nhóm lên tới ba mươi người, như vậy tổ đội thì ở trong hoàn cảnh ác liệt, khắp nơi đều có thể gặp đến Hung thú như Thiên Lang sơn mạch thì có thể an toàn hơn, khả năng tự vệ tăng nhiều.
Đi còn chưa được một dặm đường thì phía xa một mảnh xanh ngát rừng rậm cũng hiện ra trước mắt Đoạn Ngọc, tuy rằng còn chưa đi vào nhưng đã có thể nghe thấy từ trong đó thỉnh thoảng vang lên từng tiếng thú hống, người bình thường nghe đến sợ là dũng khí đi tiếp cũng không có.

Đoạn Ngọc nhìn đến xung quanh, bất kể là Thiên Vận thương đội hay những cái kia mạo hiểm giả đều đối với điều này không để ý, có một ít người còn là ánh mắt hiện vẻ hưng phấn, thậm chí là điên cuồng.
“Chuẩn bị đi vào Thiên Lang sơn mạch, tất cả chú ý!”.

Phía trước thanh âm của Hoàng chấp sự vang lên truyền tới.
“Mọi người, Thiên Lang sơn mạch nguy hiểm ta cũng không nói nhiều, mọi người đề cao tinh thần lên quan sát, một chút động tĩnh nhỏ cũng không được phớt lờ, một chút độc trùng nhỏ bé trình độ nguy hiểm đôi khi còn hơn xa đám Hung thú to lớn kia”.

Trong đội, La Uy cũng là ngưng trọng nhắc nhở.
Thương đội tất cả mọi người cũng là hiểu được, chính thức đi vào Thiên Lang sơn mạch thì ánh mắt dần biến thành sắc bén quan sát xung quanh, tốc độ di chuyển hơi có chậm lại.
Đoạn Ngọc ở trong tiểu đội tu vi không cao không thấp, di chuyển cũng là vị trí trung du, hắn trong lúc dùng ánh mắt không ngừng nhìn xung quanh thì cũng âm thầm thôi động tinh thần lực cảm giác, rừng rậm bên trong nguy cơ rất nhiều, chỉ dùng ánh mắt đôi khi cũng không thể phát giác ra nguy hiểm.

Đoạn Ngọc vì tự thân cẩn thận thì đương nhiên là không dám phớt lờ.
“Hừ!”.

Chợt Văn Thành hừ lạnh, hắn trên tay chiến kiếm chợt hướng ra phía ngoài ba trượng bổ xuống, ba đạo kiếm mang phóng xuất chém về phía một gốc cổ thụ.
“Xì...”.

“Xì...”.

Kiếm mang bổ xuống thì mấy tiếng thở nhẹ quỷ dị vang lên, máu tươi vẩy ra thì mọi người thấy được một con tiểu xà màu sắc cùng thân cây giống nhau đến chín phần bị chém thành bốn khúc, thân hình uốn éo vặn vẹo, trong miệng răng nanh vẫn còn nhe ra đầy dữ tợn.
“Nhất gia Hung thú, Mục Xà!”.

Một vị Luyện Thể cảnh chín tầng khẽ nói.
“Không cần lo lắng, Mục Xà chỉ là ẩn nấp khá tốt mà thôi, mọi người nhìn thấy đều có thể miểu sát nó, thực lực cũng không cao”.

Văn Thành thu kiếm cười nói.

Trong lúc đó thì cũng nhẹ bước tới đem Mục Xà thi thể thu lại rồi quay lại đội ngũ, một chút chậm trễ cũng không có..

Bình Luận (0)
Comment