Thấy thần sắc của hắn sa sút, Thu Hồng Lệ nắm tay hắn:
- Được rồi, thực ra động cơ của ta cũng không có đơn thuần như vậy, chỉ không muốn thấy nàng tự cho mình là chính cung mà thôi.
Tổ An mỉm cười, ôm nàng vào trong ngực:
- Ngươi là yêu nữ Ma giáo nha, làm sự tình như vậy là quá bình thường.
Trải qua cử chỉ thân mật vừa rồi, quan hệ của hai người có thể nói tiến triển cực nhanh, Thu Hồng Lệ cũng rất tự nhiên rúc vào trong ngực hắn, hưởng thụ cảm giác an ủi.
...
Bất quá Tổ An không quên mục đích mình xuất cung, trước tìm cửa hàng mua một cái võng, Thu Hồng Lệ một mực theo hắn, thấy thế có chút hiếu kỳ:
- Ngươi mua cái này làm gì?
- Đương nhiên là cho sư phụ ngươi, cô nam quả nữ ở cùng một chỗ rất bất tiện.
Tổ An giải thích.
Đột nhiên Thu Hồng Lệ trừng mắt:
- Vậy tối hôm qua ngươi và sư phụ ngủ chung một giường?
Tổ An đỏ mặt, loại sự tình kia hắn làm sao có thể thừa nhận, vội vàng nói:
- Làm sao có thể, coi như ta nguyện ý, sư phụ ngươi sẽ đồng ý sao?
Thu Hồng Lệ hé miệng cười duyên:
- Điều này cũng đúng, nàng không đập chết ngươi mới lạ.
Mua võng xong, Tổ An phải đến Đông Cung đi làm việc, hôm qua Đông Cung xảy ra sự tình lớn như vậy, hắn làm Thái Tử Xá Nhân lại không xuất hiện thì hơi quá đáng.
Thu Hồng Lệ thì dựa theo Vân Gian Nguyệt chỉ thị, đi phân đà ở kinh thành liên hệ giáo chúng đêm qua trốn thoát, dựa theo kế hoạch hành sự.
Hai người lưu luyến không rời phân biệt, nhìn bóng lưng hắn rời đi, Thu Hồng Lệ thăm thẳm thở dài, hôm nay cũng không biết mình ghen làm gì, rõ ràng công pháp tu hành không cách nào ân ái với hắn, lại còn tranh với Sở Sơ Nhan.
Bất quá nghĩ đến lần trước tới Sở gia bái phỏng, trong lòng một mực khó chịu, lần này đánh mặt một phen, suy nghĩ rốt cục thông suốt.
Trên đường Tổ An đến hoàng cung, hệ thống vẫn đứt quãng thu được điểm nộ khí từ Sở Sơ Nhan, nghĩ thầm lần này thật là chọc tới nàng, phải nghĩ biện pháp tiêu trừ oán niệm của nàng mới được.
Bất quá bây giờ hắn thực không có biện pháp phân thân, chỉ có thể tiến cung trước.
Sau khi vào hoàng cung, Tổ An giả vờ không biết tình hình đi tới địa điểm cũ của Đông Cung, nhìn Đông Cung bị san thành bình địa, hắn giả vờ “chấn kinh”.
Lúc này bên cạnh truyền đến một thanh âm:
- Đây không phải Tổ đại nhân sao?
Tổ An nhìn lại, thấy một thị vệ hai mắt thâm quầng đi tới, hắn không khỏi mỉm cười:
- Nguyên lai là Phác đại nhân.
Phác Đoạn Điêu hơi kinh ngạc, làm thị vệ như hắn, tự nhiên phải nhận biết mỗi người ra vào Đông Cung, cho nên nhận ra đối phương không kỳ lạ, nhưng không nghĩ đến Tổ An vừa nhậm chức Thái Tử Xá Nhân cũng gọi ra tên của hắn, so với Thạch Côn cái mũi vểnh lên trời thì tốt hơn rất nhiều.
Trong lòng hắn sinh ra hảo cảm:
- Tổ đại nhân, hôm qua thích khách tập kích Đông Cung, còn có Đại Tông Sư đến, Hoàng Thượng tự mình xuất thủ, nơi này bị dư âm chiến đấu chấn thành bột mịn.
Tổ An giả vờ lo âu hỏi:
- Thái Tử và Thái Tử Phi không có sao chứ?
- Không có việc gì, chỉ bị chút kinh hãi, hiện tại tìm một cung điện khác làm Đông Cung tạm thời, ta dẫn ngươi tới.
Phác Đoạn Điêu nhiệt tình nói.
Bọn họ ở trong cung làm thủ vệ, đều tuân theo nguyên tắc không nên tùy tiện đắc tội ai, huống chi gia hỏa này còn rất biết điều, tự nhiên phải kết thiện duyên.
- Đa tạ Phác đại nhân.
Tổ An chắp tay, trải qua tối hôm qua tiếp xúc, hắn đương nhiên biết gia hỏa này là loại thích sĩ diện, tự nhiên phải ném chỗ tốt.
Một tiếng Phác đại nhân, gọi đến toàn thân Phác Đoạn Điêu thoải mái, ánh mắt nhìn về phía hắn càng thân mật.
Trên đường hai người tùy ý trò chuyện, Phác Đoạn Điêu càng ngày càng cảm thấy gia hỏa này là nhân tài, nói chuyện dễ nghe, lần sau giới thiệu hắn cho Tiêu Ti Côn nhận thức một chút.
Rất nhanh đã tới Đông Cung mới, Tổ An đi bái kiến Thái Tử, đáng tiếc tối hôm qua bàn tử bị kinh sợ, hôm nay cả người hữu khí vô lực, ngay cả tâm tình chơi cũng không có, tự nhiên lười tiếp hắn.
Tổ An không thèm để ý, hắn vui vẻ làm người trong suốt, bất quá cái gì cũng mặc kệ thì hơi nhàm chán.
Cách một hồi, hắn hỏi người xung quanh, biết tối hôm qua Thái Tử Thiếu Phó cũng bị thương không nhẹ, lại thêm xảy ra sự tình lớn như vậy, cho nên hôm nay không vào cung.
Hắn suy nghĩ mình có nên rời đi hay không, còn phải cùng giáo chủ tỷ tỷ tăng độ thiện cảm nha... A phi, là thay Hồng Lệ truyền tin tức cho sư phụ nàng.
Mình đi một vòng lại trở về, hẳn sẽ không có người chú ý tới.
Hắn vụng trộm chuồn tới cửa, ai biết lại đụng vào một bóng người xinh đẹp.
Thấy rõ bộ dáng của đối phương, trong lòng Tổ An kinh hãi, vội vàng lui lại mấy bước:
- Gặp qua Thái Tử Phi!
Trước đó thời điểm cứu người không cẩn thận ôm nàng một cái, quỷ hẹp hòi Hoàng Đế đã muốn chặt tay, hôm nay nếu lại đụng vào, còn không biết sẽ chặt chỗ nào.
Thái Tử Phi cũng giật mình, vội vàng lui lại một bước mới đứng vững, bởi vì động tác quá lớn, dẫn đến trang sức trên quần áo va chạm, phát ra tiếng thanh thúy êm tai.
Hiển nhiên tâm tình của nàng không mấy vui vẻ, cau mày hỏi:
- Ngươi muốn đi chỗ nào?
Tổ An tự nhiên không dám nói muốn trốn việc, giải thích nói:
- Ta đi tiểu.
Thái Tử Phi nhíu mày:
- Hôm nay ngươi đến trễ.
Tổ An đỏ mặt, cùng Thu Hồng Lệ lêu lổng một trận, thời gian tự nhiên bị trì hoãn:
- Trong cung ngoài cung đều tra rất nghiêm, khắp nơi là binh lính đang tuần tra, cho nên trì hoãn.
Nữ nhân này lại một bộ cao cao tại thượng, nhìn thật khó ưa.
Thái Tử Phi ân một tiếng:
- Lần sau nhớ đến sớm, phải biết Thái Tử Xá Nhân trừ làm Thư Đồng cho Thái Tử, còn gánh vác trách nhiệm bảo vệ an toàn cho Thái Tử, hôm qua thời điểm náo thích khách lại không thấy ngươi, may mắn có Kim bài Thập Nhất đại nhân xuất thủ mới bảo vệ chúng ta chu toàn, ngươi phải học người ta một chút.