Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1193 - Chương 1193: Mưa Gió Muốn Tới (2)

Chương 1193: Mưa gió muốn tới (2) Chương 1193: Mưa gió muốn tới (2)

Ngay cả Tiêu Ti Côn cũng phụ họa, hắn không phải tâng bốc trái lương tâm, mà thật cảm thấy gia hỏa này khá thân thiết, kỳ quái, trước đó mọi người hẳn không có gì gặp nhau, tại sao lại cảm thấy thân thiết chứ.

Hai người nghĩ lại, ngay cả Thái Tử Phi thời gian ngắn như vậy cũng trọng dụng hắn, mình có cảm giác thân thiết với hắn quá bình thường, về sau mọi người phải tạo mối quan hệ với hắn, gia hỏa này đã định trước tiền đồ vô lượng.

Một đoàn người mang theo tâm tư trở lại Đông Cung, Tổ An bẩm báo kết quả cho Thái Tử Phi, Thái Tử Phi nhất thời mừng rỡ, vội vàng triệu tập tâm phúc đi bố trí sách lược trên triều.

Tổ An thì nhàn nhàn ngồi xem kịch, hắn đi về thông báo Vân Gian Nguyệt tình cảnh nhìn thấy trong thiên lao.

Nghe đám người Tôn Lý Chân bị giày vò, Vân Gian Nguyệt thở dài một hơi:

- Là ta hại bọn họ.

Thậm chí nàng có một loại xúc động đi xông thiên lao cứu bọn họ, có điều rất nhanh dằn xuống ý nghĩ này.

Những ngày này Hoàng Đế đã hồi cung, thương thế của nàng còn chưa khỏi hẳn, thời điểm này đi xông thiên lao trừ chịu chết thì không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Tổ An lại tiếp tục nói:

- Đồ đệ kia của ngươi, sau đầu có phản cốt.

Sau đó nói sự tình mình gặp phải Cổ Nguyệt Nhất xém chút làm phản cho nàng.

Sau đó nói:

- Tuy ta lừa hắn nói sẽ cứu bọn họ, nhưng khẳng định không giấu diếm được bao lâu, sớm muộn là mầm họa lớn.

Thần sắc của Vân Gian Nguyệt lạnh lẽo:

- Vậy tìm cơ hội giết hắn, để hắn vĩnh viễn không có cách nào nói chuyện.

Tổ An sửng sốt, đó là đồ đệ của ngươi nha, nói giết thì giết?

Nhìn nữ tử tóc dài lạnh lùng kia, hắn mới phản ứng được đối phương là giáo chủ Ma giáo giết người không chớp mắt trong truyền thuyết.

Ngày thứ hai triều hội, đại thần Thái Tử nhất mạch đưa ra án lệ của Trình Cương, tự nhiên kéo tới Trình Hùng, người phe phái Tề Vương kiên quyết bảo vệ Trình Hùng, còn Trình Cương lại có thể thích hợp từ bỏ.

Vốn song phương bởi vậy đánh khẩu chiến không có ý nghĩa, sau cùng mọi người ai về nhà nấy tìm mẹ bú sữa.

Ai biết bỗng nhiên quan viên của Thái Tử nhất mạch lấy ra chứng cứ trí mạng, chính là khẩu cung của những thích khách trước đó, bọn họ kỹ càng khai sử dụng Giáo Phường Ty liên hệ với cha con Trình Hùng, chi tiết cực kỳ kỹ càng.

Mới đầu phe phái Tề Vương còn phản bác, nhưng đến lúc sau càng ngày càng vô lực.

Bởi vì mọi người đều rõ ràng, những thích khách kia bị bắt trước, sự tình Trình Cương quan hệ với Giáo Phường Ti là đằng sau mới phát sinh, trừ khi Hữu Vệ tướng quân Quách Chí mật báo, bằng không những thích khách kia tuyệt đối không có khả năng khai ăn khớp như vậy được.

Mọi người đều biết, Quách Chí là dòng chính của Hoàng Thượng, hoài nghi hắn không phải là hoài nghi Hoàng Thượng vu oan hãm hại Trình Hùng sao?

Ai cũng sẽ không ngốc như thế!

Huống chi những thích khách kia vốn chỉ còn đường chết, có lý do gì phối hợp Quách Chí giải thích?

Cuối cùng người phe phái Tề Vương lùi bước, mấy vị đại lão nhanh chóng giao lưu ánh mắt, Trình Hùng đã không gánh nổi, như vậy chỉ có thể lui mà cầu việc khác, chặt đứt liên hệ giữa hắn và Tề Vương, không thể liên lụy đến Tề Vương.

Hiển nhiên Hoàng Đế cũng không có ý tứ mượn cơ hội này trực tiếp động Tề Vương, trên triều rất nhanh lấy tốc độ chưa từng có đạt thành nhất trí, cha con Trình Hùng cấu kết thích khách mưu đồ hành thích Hoàng Hậu và Thái Tử, tru di cửu tộc.

May mắn bọn họ chỉ có hai cha con, cửu tộc cũng không có mấy người.

Người liên quan còn lại giết thì giết, bị đày thì lưu đày.

Tổ An và Vân Gian Nguyệt ngồi ở trước bàn thưởng thức trà nói chuyện phiếm, Vân Gian Nguyệt liếc hắn một cái, lạnh nhạt nói:

- Thế nào, có chút không đành lòng?

- Hơi không thoải mái.

Tổ An trầm mặc, thân là một người văn minh, loại sự tình động một chút lại tru di cửu tộc kia, hắn còn rất khó tiếp nhận.

Vân Gian Nguyệt thay hắn châm một ly trà:

- Thế sự chính là như vậy, không phải ngươi giết ta chính là ta giết ngươi, nếu mấy lần trước Trình Hùng thành công hãm hại ngươi, bây giờ bị tru di cửu tộc là ngươi.

Tổ An cười khổ nói:

- Thế nhưng từ trình độ nào đó mà nói, hắn cũng không tính hãm hại, ta xác thực cấu kết với các ngươi.

- Phương thức tư duy của ngươi có chút kỳ quái.

Vân Gian Nguyệt kinh ngạc liếc hắn một cái.

- Trình Hùng hãm hại ngươi không phải bởi vì hắn thật biết ngươi có quan hệ với chúng ta, động cơ của hắn chỉ là muốn tìm dê thế tội mà thôi, dù ngươi vô tội, hắn cũng sẽ chọn ngươi. Xét đến cùng, ngươi và hắn đều chỉ là quân cờ của Hoàng Đế và Tề Vương mà thôi, sinh tử căn bản không phải do tự mình làm chủ, ngươi đầu tiên cần phải quan tâm là làm sao sống càng lâu, mà không phải cân nhắc quân cờ khác chết sống.

Tổ An biến sắc:

- Thụ giáo!

Vân Gian Nguyệt khẽ cười một tiếng:

- Ngươi đó, cũng chỉ có ở loại thời điểm này mới tôn trọng với bản tọa một chút.

Tổ An cười hì hì muốn nói cái gì, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến thanh âm của Ôn công công:

- Thập Nhất đại nhân, Hoàng Thượng triệu ngươi đi ngự thư phòng.

Tổ An và Vân Gian Nguyệt liếc nhau, vội vàng đi ra ngoài.

Trên đường hắn hỏi dò:

- Ôn công công, vì sao Hoàng Thượng đột nhiên tìm ta?

Ôn công công không chớp mắt nói:

- Cái này thì ta không biết.

Thấy đối phương một bộ không biết mình, Tổ An thầm giận, bình thường gia hỏa này thu đồ vật rất nhanh, kết quả có chuyện thì trở mặt không quen biết.

Có điều hắn lập tức kịp phản ứng, thái độ này của đối phương, không phải là một loại ám chỉ sao?

Quả nhiên, Ôn công công đi ở phía trước, môi nhẹ động:

- Hôm nay tựa hồ sắc mặt của Hoàng Thượng không tốt lắm, Thập Nhất đại nhân nên cẩn thận ứng đối.

Bình Luận (0)
Comment