Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1230 - Chương 1230: Ngươi Cũng Xứng?

Chương 1230: Ngươi cũng xứng? Chương 1230: Ngươi cũng xứng?

Quý công tử nhìn Tổ An, lạnh giọng nói:

- Ô Vân Đạp Tuyết là quân mã, ở trên chiến trường lập qua đại công, có biên chế trong Binh Bộ, ngươi có biết đồ sát quân mã là tội danh gì không.

Tổ An lạnh nhạt nói:

- Không biết.

Ngược lại muốn nhìn xem ngươi sẽ diễn như thế nào, hiện tại ta đối mặt Hoàng Đế, Tề Vương, Vân Gian Nguyệt còn thoải mái, cục diện trước mắt thực không đáng là gì.

Lúc này một kỵ sĩ bổ sung:

- Đồ sát quân mã là đại tội, ít nhất phải lưu đày, nếu có quân chức, tội thêm một bậc, tử tội.

Tổ An cười cười, nhìn chằm chằm công tử áo gấm:

- Bởi vì một con ngựa hành hung trên đường phố, ngươi muốn mạng của ta? Cái lỗ nhị này thật đen nha.

Sắc mặt của quý công tử phát lạnh, từ nhỏ đến lớn, ai dám nói như vậy với hắn.

Đến từ Triệu Trị, điểm nộ khí +444!

Tổ An hơi híp mắt, họ Triệu, lại ở kinh thành, tỉ lệ rất lớn là hoàng tộc nha.

Những kỵ sĩ kia ào ào quát lớn:

- Lớn mật, dám phát ngôn bừa bãi chống đối tướng quân.

- Tướng quân, vậy các ngươi có biết ta là ai không?

Tổ An đứng chắp tay, trước đó vừa luyện hóa lực lượng Địa Tiên và Đại Tông Sư, hiện tại trạng thái của hắn đang ở đỉnh phong, cả người không tự giác tản mát ra tự tin.

- A?

Cách đó không xa, phu xe hơi kinh ngạc.

- Phúc bá, làm sao vậy?

Trong xe ngựa truyền đến thanh âm dễ nghe của phu nhân kia.

Phu xe ngựa cười hắc hắc:

- Phu nhân, tiểu tử này có chút môn đạo.

- Ồ?

Phu nhân trong xe ngựa chỉ hơi có chút kinh ngạc, bất quá không có hỏi tới, hiển nhiên nàng không quá hứng thú với sự tình ngoại giới.

Nhưng dù sao vừa rồi đối phương cũng giúp đỡ, nàng không có thừa cơ rời đi.

Phu xe phục thị nàng nhiều năm như vậy, tự nhiên đoán được tâm tư của nàng, thế là dù bận vẫn ung dung tựa ở cửa xe, vui vẻ xem kịch.

Nghe Tổ An nói, trong mắt quý công tử lóe lên vẻ khinh miệt, bất quá vẫn rất phối hợp chắp tay:

- Tha thứ mắt của ta kém cỏi, thực nhìn không ra các hạ là đại nhân vật nào.

Tổ An nói:

- Cũng không tính đại nhân vật gì, chỉ là Hoàng Thượng vừa chính miệng ngự phong Nam Tước, Thái Tử Xá Nhân của Đông Cung mà thôi, mọi người làm quan cùng triều, nên cho chút thuận lợi.

Hắn nói như vậy chủ yếu là phán đoán sự tình hôm nay đến cùng là trùng hợp hay nhằm vào hắn, theo lý thuyết nếu chỉ là trùng hợp đụng phải con ông cháu cha ngang ngược, sau khi biết thân phận của hắn hẳn sẽ cố kỵ.

Phượng Hoàng Nam và Thái Tử Xá Nhân, đều không phải thân phận cao quý gì, nhưng một cái là Hoàng Đế chính miệng phong, một cái là cận thần tương lai của Hoàng Đế, chỉ cần là người bình thường, sẽ không vì một con ngựa mà dây dưa tới cùng.

- A?

Lúc này trong xe ngựa vang lên tiếng kêu nhẹ, rèm vải hơi xốc lên một khe hẹp, loáng thoáng có thể nhìn thấy ngón tay ngọc thanh tú đẹp đẽ, chỉ nhìn tay đã có thể tưởng tượng được bản thân nàng xinh đẹp bực nào.

Phu xe hơi kinh ngạc, xưa nay phu nhân không để bụng chuyện gì, hôm nay làm sao vậy.

Lúc này quý công tử kia cười cười:

- Thái Tử Xá Nhân, còn là Nam Tước, chức quan thật lớn, ta thật sợ nha.

Kỵ sĩ xung quanh hắn cũng cười vang, vây quanh trào phúng:

- Chỉ là một tiểu quan như hạt vừng cũng dám tự nâng thân phận.

- Chỉ sợ gia hỏa này là nhà quê lên, không biết kinh thành tùy tiện ném một hòn đá đập trúng người, trong mười cái cũng có tám cái là quan lớn hơn hắn.

- Đúng đúng, luận chức quan, trong chúng ta cũng có người lớn hơn hắn nha.

...

Mặc dù Thái Tử Xá Nhân là cận thần của Thái Tử, nhưng phẩm cấp xác thực không cao, cho nên bọn họ cũng không tính nói sai.

Chỉ bất quá Thái Tử Xá Nhân không thể dùng phẩm cấp để cân nhắc, dù sao tiếp cận Thái Tử như vậy, tới lui đều là đại thần. Tựa như rất nhiều thư ký lãnh đạo kiếp trước, luận chức vị không cao, nhưng ai dám tuỳ tiện đắc tội thư ký bên người lãnh đạo?

Tổ An yên tĩnh nhìn những người này, trong lòng đã đoán được, xem ra những người này thật là chuyên môn nhằm vào mình, hơn nữa khẳng định không phải người Thái Tử nhất mạch, bằng không mặt mũi này khẳng định sẽ cho.

Như vậy chỉ có thể là người Tề vương nhất mạch, khó trách trước đó con tuấn mã kia chết kỳ quái như thế, chắc là bọn gia hỏa này chuyên môn thiết lập.

Lúc này quý công tử kia phất tay, tỏ ý người xung quanh an tĩnh, sau đó mới nhìn Tổ An nói:

- Không biết vị đại nhân này ở trong Kim Loan Điện đứng hàng thứ mấy.

Khi triều hội có thể đứng ở trong Kim Loan Điện, tiếp xúc gần gũi Hoàng Đế chỉ có quan viên phẩm chất tương đối cao mới có tư cách.

Một số quan viên cấp thấp chỉ có thể chờ đợi ở ngoài Kim Loan Điện, trừ khi gặp chuyện triệu kiến, bằng không căn bản không có quyền diện thánh, chỉ có thể ngẫu nhiên xa xa liếc mắt nhìn tình huống trong Kim Loan Điện.

Phẩm cấp càng thấp vị trí càng xa, nếu tới gần cửa cung, ngay cả nhìn tình huống trong Kim Loan Điện cũng không làm được, chỉ có thể nhìn thấy nóc nhà Kim Loan Điện rộng rãi.

Cho nên hoàn toàn có thể căn cứ vị trí triều hội phán đoán phẩm cấp mỗi người, cùng với trình độ sủng ái ai cao ai thấp.

Tổ An lạnh nhạt nói:

- Ta không cần vào triều.

Quý công tử kia cười ha ha:

- Nguyên lai vị đại nhân này ngay cả tư cách tham gia triều hội cũng không có.

Ngay sau đó hắn thu nụ cười lại, trực tiếp phun một bãi nước miếng:

- Vậy còn dám nói làm quan cùng triều với ta, ngươi cũng xứng?

Những kỵ sĩ kia phối hợp chủ tử nhà mình, không ngừng mỉa mai Tổ An không biết tự lượng sức mình.

- Ồn ào!

Tổ An hừ một tiếng, trực tiếp phát động năng lực Bách Minh, một cỗ sóng âm vô hình tứ tán, những kỵ sĩ kia chỉ cảm thấy đầu tê rần, rất nhiều lời trong lúc nhất thời nói không ra.

Bình Luận (0)
Comment