Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1337 - Chương 1337: Phát Hiện Mới (2)

Chương 1337: Phát hiện mới (2) Chương 1337: Phát hiện mới (2)

Một đường đi tới ngự thư phòng, Ôn công công hiền lành, biểu hiện hôm nay tâm tình của Hoàng Đế tựa hồ không tệ lắm, lúc này hắn mới thở phào.

- Bái kiến hoàng thượng!

Trước kia mỗi lần Tổ An tới ngự thư phòng, đều có một loại cảm giác lo lắng và hoảng sợ, nhìn người trên long ỷ kia luôn cảm thấy cao cao tại thượng, như thiên thần xem mình.

Nhưng hôm nay nhìn lại, mặc dù khí thế của đối phương vẫn như cũ, bất quá hắn có thể nhìn rõ ràng khuôn mặt của đối phương.

Khóe mắt nếp nhăn, còn có tóc mai hiện bạc, đều biểu hiện mặc dù hắn là thiên hạ đệ nhất cường giả, nhưng cuối cùng vẫn đấu không lại lực lượng thời gian.

- Ngươi nhìn chằm chằm đỉnh đầu của trẫm làm gì?

Hoàng Đế nhíu mày, bén nhạy phát giác được ánh mắt của đối phương kỳ quặc, vô ý thức sờ đầu, rõ ràng đồ vật gì cũng không có.

Tổ An nghĩ thầm ta đang nhìn nón xanh trên đầu ngươi, đương nhiên lời này là không dám nói, hắn vội vàng nói:

- Thần cảm thán khí thế của hoàng thượng, dù chỉ mặc y phục hàng ngày ngồi ở đó, nhưng trên đầu tựa hồ vẫn có một vương miện vô hình.

Hoàng Đế mỉm cười, dù hắn cường đại, cũng vẫn là người, người làm sao có thể không thích nghe lời nịnh nọt.

- Bây giờ ngươi vuốt mông ngựa cũng vô dụng, sự tình Thái Tử Phi tra thế nào, nếu kỳ hạn đến, còn không có điều tra ra, trẫm sẽ không bỏ qua.

Tuy trong lòng Hoàng Đế cao hưng, lại không có biểu hiện ra ngoài, trầm mặt hừ một tiếng.

Tổ An sớm đã thăm dò thói quen của hắn, không còn lo lắng giống như trước đó:

- Hồi bẩm hoàng thượng, những ngày này đã tra được chút thu hoạch...

Ngay sau đó hắn nói sự tình của Âu Vũ, Mộ Dung Lạc, còn sự tình đệ đệ của Tâm Nhị thì tạm thời không có nói.

Hắn cũng không sợ trong Tú Y Sứ Giả có người khác vụng trộm nói cho Hoàng Đế, dù sao sự kiện này còn chưa tra ra kết quả, không nói cho Hoàng Đế một số sự tình chưa xác định là rất bình thường.

- Huyền Vũ Môn, Sùng Văn Môn...

Đồng tử của Hoàng Đế hơi co lại, nghĩ thầm tay của Triệu Cảnh càng ngày càng dài, đây đều là chức vị quan trọng.

- Ngươi làm rất khá, lui xuống đi.

Hoàng Đế trầm giọng nói, về sau phải xử lý như thế nào, không cần thiết thương lượng với tiểu tử này, hắn còn chưa đủ tư cách biết.

- Vâng!

Tổ An rời thư phòng, chỉ cảm thấy trong khoảng thời gian này tích tụ oán khí quét sạch sành sanh, Hoàng Đế là người không phải thần, hắn cũng không phải toàn trí toàn năng, cái gì thần niệm bao trùm toàn bộ hoàng cung, hôm qua mình ở trên người Hoàng Hậu của hắn chơi cả đêm, bày đủ tư thế, hắn cái gì cũng không biết, hôm nay còn coi mình như nô tài tùy ý sai sử, để Tổ An cảm thấy buồn cười.

Thiên hạ đệ nhất cái quần, ở trước mặt ta vẫn là kẻ thất bại, hơn nữa sớm muộn có một ngày, ta cũng sẽ ở trên tu vi vượt qua hắn.

- Nhìn ngươi đắc ý, chơi nữ nhân có thể thăng hoa đến loại cấp độ này, trừ ngươi thì không có người nào.

Mị Ly không biết lúc nào hiện lên ở một bên, tức giận lườm hắn một cái.

Tổ An biến sắc:

- Ngươi có thể đọc tư duy của ta?

Mị Ly hừ một tiếng:

- Còn cần đọc tư duy của ngươi, nhìn vẻ mặt hăng hái kia của ngươi, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được.

Tổ An yên tĩnh nhìn nàng, cố ý nghĩ:

- Sớm muộn có một ngày sẽ lột sạch ngươi.

Mị Ly nhướng mày, tay trực tiếp quất hắn một cái, bất quá lần này Tổ An lui cực nhanh, tránh thoát được.

- Tốt lắm, vậy mà dùng thân pháp ta dạy cho ngươi tới đối phó ta.

Mị Ly cắn chặt răng, oán niệm trong lòng không ngừng thăng lên.

Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +233 +233 +233...

Tổ An lập tức hét lớn:

- Còn nói ngươi không thể đọc tư duy của ta!

- Ánh mắt của ngươi không đúng.

Mị Ly cũng biến sắc.

- Xem ra ngươi quả nhiên suy nghĩ một số sự tình lung ta lung tung.

Nàng nhịn không được nữa, trực tiếp khống chế Thái A Kiếm không ngừng gõ lên đầu hắn.

Cung nữ thái giám ở phụ cận đi ngang qua nhịn không được xì xào bàn tán:

- Vị đại nhân kia là đang luyện công sao, sao kỳ quái như thế?

- Ta ngược lại bội phục đầu hắn cứng rắn, ngay cả kiếm cũng gõ không nát.

- Hẳn là đang luyện tập ngự kiếm thuật?

...

Một ngày sau, Tú Y Sứ Giả rốt cục tra được tin tức của đệ đệ Tâm Nhị.

Bọn họ ở trong một đổ phường thuộc huyện Cao Lăng, phụ cận kinh thành tìm được đệ đệ của Tâm Nhị, đáng tiếc lúc đó đổ phường quá hỗn loạn, lại bị hắn trốn thoát.

- Cái gì!

Tổ An giận dữ, một đám Tú Y Sứ Giả chuyên nghiệp, lại để một con ma cờ bạc bình thường trốn thoát?

Tổ An trầm giọng hỏi:

- Hành động lần này có những người nào, toàn bộ bắt lại cho ta!

Phản ứng đầu tiên là trong Tú Y Sứ Giả có nội ứng, bằng không Hoa Bao làm sao có thể chạy.

Bất quá danh tự của đệ đệ Tâm Nhị cũng thật kỳ khôi, không phải là ý tứ bao cỏ sao, cha mẹ hắn thật có dự kiến trước.

Lúc này hai Tú Y Sứ Giả kia nói:

- Lần này là Tiếu đại nhân dẫn đội, hắn đã khống chế tất cả nhân viên có liên quan tới vụ án ở đại lao huyện Cao Lăng.

Hai Đồng bài Tú Y Sứ Giả này một cái tên Đái Lão Thất, một cái tên Trần Lão Bát, trong khoảng thời gian này một mực theo Tổ An phá án.

Mới đầu Tổ An nghĩ tên của hai người là ngoại hiệu, ai biết là thật tên, nghĩ thầm phụ mẫu nào thiếu iot lấy tên như vậy cho hài tử chứ.

Bởi vì tên của hai người quá hữu duyên, cho nên tự nhiên được phân phối thành hợp tác.

Càng xảo là, tuy hai người đều trẻ tuổi, nhưng hình dáng đều có chút đáng lo, Đái Lão Thất là tóc mép trán cao, đầu trọc thành hình chữ M; Trần Lão Bát thì ngược lại, là tóc trong đầu trọc, điển hình của kiểu tóc Địa Trung Hải.

Bình Luận (0)
Comment