Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 134 - Chương 134: Tình Thế Khó Xử (2)

Chương 134: Tình Thế Khó Xử (2) Chương 134: Tình Thế Khó Xử (2)

Nói đến đây, thấy mọi người nhìn về phía Tổ An, hô hấp của hắn không khỏi cứng lại:

- Tổ An không phải họ Sở, có khả năng vừa vào Sở gia còn không hiểu rõ quy củ của bọn hắn, nhưng Sở đại tiểu thư làm người như thế nào, những năm này người Minh Nguyệt Thành hẳn đều rõ ràng.

- Không sai, Sở đại tiểu thư không thể gian lận được.

- Mai bang chủ, dù ngươi không trả tiền, cũng không được giội nước bẩn lên người Sở tiểu thư.

- Đúng vậy, Sở tiểu thư làm sao có thể làm như thế!

...

Người xung quanh nhao nhao phụ họa, nghe mà Tổ An tắc lưỡi không thôi, nhân khí của lão bà tiện nghi vẫn rất cao nha, nhiều người thích nàng như vậy, làm ta có cảm giác nguy cơ.

Tạ Tú tiếp tục nói:

- Hơn nữa mọi người cũng biết, ta không có năng khiếu gì khác, nhưng ăn uống chơi... khụ khụ, đánh bạc mọi thứ đều có chút tinh thông, theo ta được biết, dụng cụ đánh bạc của tất cả đổ phường đều có Phù Văn Đại Sư khắc pháp trận, có thể ngăn cách nguyên khí của tu luyện giả dò xét, cho nên nói Sở tiểu thư ỷ vào tu vi cao ăn gian, thì quá vô lý rồi.

Tang Thiên thầm mắng Mai Siêu Phong phế vật, tìm lý do gì không tốt, lại nhằm vào Sở đại tiểu thư, hắn không thể không lên tiếng:

- Không sai, ta dám dùng tính mạng đảm bảo, Sở đại tiểu thư tuyệt đối sẽ không gian lận, nàng...

Hắn còn chưa nói xong, bên tai đã truyền đến thanh âm của Tổ An:

- Nương tử, ngươi nói nếu lúc này ngươi thừa nhận gian lận, có phải sẽ để gia hỏa này tự sát hay không?

Tang Thiên:

- ...

Tạ Tú:

- ...

Bàng Xuân:

- ...

Mai Siêu Phong:

- ...

Con mẹ nó chỉ là lời khách sáo, ngươi lại còn tưởng thật? Sở gia tìm con rể cực phẩm kỳ hoa gì vậy trời.

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +213!

Lúc này Sở Sơ Nhan cũng tức đến xạm mặt lại:

- Ngậm miệng, chớ có nói nhảm.

Tang Thiên đành phải làm bộ như không nghe lời hắn nói, tiếp tục nói, ah, vừa rồi ta nói đến chỗ nào rồi ấy nhỉ? Đều do tên kia!

- Sở tiểu thư là tuyệt đối sẽ không gian lận, nhưng vị Tổ công tử này, chắc hẳn không ít người đều biết bản tính và... năng lực của hắn, lấy bản lãnh của hắn, là tuyệt đối không có khả năng ở trong hai ván thắng 750 vạn lượng, như vậy chỉ còn lại một loại khả năng, là trước đó hắn thu mua Mai Hoa Thất, cùng một chỗ nội ứng ngoại hợp lừa gạt tiền của sòng bạc!

Còn kém không có nói thẳng Tổ An là phế vật.

Hai mắt Mai Siêu Phong tỏa sáng, cao a, trước đó lí do thoái thác của mình có quá nhiều lỗ thủng, nhưng giải thích này, có thể nói triệt để phủ định đối phương thắng được 750 vạn lượng, không chỉ đẩy tất cả lên người Mai Hoa Thất, hơn nữa còn có thể trả đũa, truy cứu trách nhiệm của Tổ An.

Không hổ là từ kinh thành ra, thủ đoạn quả nhiên đủ âm!

- Ô ô ô...

Mai Hoa Thất lại bị dọa đến vỡ mật, vì sao lật qua lật lại đều chụp bô ỉa lên người hắn, đáng tiếc cái cằm của hắn đã bị tháo, lúc này mặc dù sốt ruột cũng nói không ra lời.

Ba... ba... ba...

Bỗng nhiên trong sòng bạc vang lên tiếng vỗ tay, mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy là Tổ An đang vỗ tay:

- Vị Tang thống lĩnh này, có phải ngươi là lão bản phía sau màn của Ngân Câu Đổ Phường hay không?

Tang Thiên biến sắc:

- Nói hươu nói vượn, vu khống mệnh quan triều đình là trọng tội!

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +200!

- Đã không phải lão bản của Ngân Câu Đổ Phường, vậy vì sao từ vừa rồi tiến đến, đã ra sức nói chuyện giúp bọn hắn?

Tổ An hỏi.

Tang Thiên hừ lạnh:

- Ta chẳng qua là căn cứ vào tình huống phỏng đoán.

Tổ An lập tức hỏi:

- Ngươi nói chỉ là phỏng đoán, vậy ta căn cứ vào ngươi vừa rồi một mực thay Mai Siêu Phong nói chuyện, hợp lý phỏng đoán các ngươi bí mật cấu kết, có thể dùng để làm chứng cứ hay không?

- Ngươi!

Mặt Tang Thiên đen lên.

- Ta lười đấu khẩu với loại người như ngươi.

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +100!

Hiển nhiên hắn đã chậm rãi bình phục tâm tình, mình thân phận gì, đối phương thân phận gì, tranh luận với đối phương thực quá mất thân phận.

Tổ An nhìn Bàng Xuân:

- Huyện Úy đại nhân, ngài xử án nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, ở đây rốt cuộc là tình huống như thế nào, chắc đã tương đối rõ ràng.

Tang Thiên cũng mở miệng nói:

- Bàng đại nhân, chớ để cho một ít người uy hiếp ảnh hưởng tới ngươi xử án nha.

- Cái này...

Bàng Xuân chần chờ, trên mặt đầm đìa mồ hôi, hắn tự nhiên rõ ràng là chuyện gì xảy ra, nhưng nhiều năm qua Mai Hoa Bang giao du với không ít thế lực trong thành, hơn nữa hậu trường thần bí, bây giờ có Tang Thiên bảo hộ, chẳng lẽ chỗ dựa phía sau bọn hắn là Thái Thú đại nhân?

Nhưng hôm nay công tử của thành chủ và Sở gia đại tiểu thư ở nơi đây nhìn chằm chằm, vô luận hắn làm ra phán quyết gì, cũng sẽ đắc tội một phương khác, thật là khiến người ta đau đầu.

Đúng lúc này, tiếng vó ngựa chỉnh tề truyền đến, mặc kệ là Tang Thiên cũng tốt, Mai Siêu Phong cũng được, sắc mặt đều biến hóa, toàn bộ Minh Nguyệt Thành, có kỵ binh mạnh mẽ như vậy, ngoại trừ Sở gia còn có thể là ai?

Rất nhanh, một đám binh sĩ nối đuôi nhau lao vào, mỗi binh sĩ người khoác kim giáp màu đỏ, ánh mắt bưu hãn, sau khi tiến vào sòng bạc rất chỉnh tề xếp thành hai hàng, vây mọi người vào giữa.

Phối hợp âm thanh bộ pháp lăng lệ chỉnh tề, một cỗ khí tức túc sát tràn đầy cả đổ phường.

- Đây chính là Hồng Bào Quân của Sở gia, quả nhiên uy vũ hơn Phòng Lũ Doanh rất nhiều.

- Xuỵt, ngươi nhỏ giọng một chút, không muốn sống nữa sao?

...

Nghe người xung quanh xì xào bàn tán, da mặt của Tang Thiên kéo căng, tiến lên quát lạnh nói:

- Nhạc Sơn, ngươi làm cái gì vậy! Sở gia các ngươi vô cớ điều động tư quân, là muốn tạo phản sao?

Bình Luận (0)
Comment