Tổ An nhìn mà hai mắt tỏa sáng, mỹ thiếu nữ biến thân chiến sĩ sao?
Nữ nhân này thật là một bảo tàng, trên người tràn ngập thần bí và mỹ lệ.
Nàng mặc y phục không bao lâu, cửa bị người từ bên ngoài phá tan.
- Ngô Vương, Vương phi...
Đám thị nữ kinh hoảng chạy vào, hiển nhiên là vì chưa hoàn thành nhiệm vụ mà áy náy.
Vân Vũ Tình phất phất tay:
- Các ngươi lui xuống trước đi.
- Vâng!
Đám thị nữ cúi người, vội vàng lui ra ngoài, còn hỗ trợ đóng cửa lại.
Tổ An vụng trộm thông qua khe hở nhìn ra ngoài, một nam tử tuấn mỹ đi tới, không phải Ngô Vương thì là ai?
Dù trong lòng khó chịu, nhưng Tổ An không thể không thừa nhận, Ngô Vương thật là mỹ nam tử, ban đầu ở Kỷ Bắc Quận hắn và Vân Vũ Tình đứng chung một chỗ, là Kim Đồng Ngọc Nữ trong mắt vô số người.
Hôm nay Ngô Vương không có mặc vương bào, mà mặc một bộ thanh y, xem ra hẳn không muốn quá rêu rao gây nên chú ý, bất quá quần áo này ngược lại rất xứng đôi với hắn, cả người lộ ra cực kỳ tuấn mỹ.
Ngô Vương đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên chú ý tới nước văng khắp nơi trên đất, ánh mắt không khỏi ngưng tụ.
Ngô Vương nhìn về phía Vân Vũ Tình, thấy da thịt của thê tử trong trắng lộ hồng, trong mắt tràn ngập mê luyến:
- Vũ Tình, hôm nay ngươi thật xinh đẹp.
Vân Vũ Tình cúi người, công thức hoá đáp:
- Đa tạ Vương gia khích lệ, không biết Vương gia tìm ta có chuyện gì?
Ngô Vương cau mày, có chút không vui loại thái độ này của đối phương, đang muốn nói gì, bỗng nhiên chú ý tới từng bãi nước đọng trên mặt đất, hắn không khỏi biến sắc.
Hắn giả vờ đi đến bên cạnh ao, nhìn mặt đất xung quanh ướt sũng, còn lờ mờ có thể thấy được từng hình dáng quỷ dị, sắc mặt hắn thoáng cái trầm xuống:
- Vừa rồi ngươi đang làm gì?
- Đương nhiên là tắm rửa, còn có thể làm gì.
Vân Vũ Tình vừa trả lời vừa ngồi xuống, tự mìn rót một ly nước uống, vừa rồi mất nước quá lợi hại, nàng thật có chút khát.
Hỗn đản kia thật là gia súc mà.
Ánh mắt Ngô Vương rơi vào trên đường cong thân thể của thê tử, bởi vì vừa mới tắm rửa, thân thể còn bốc hơi nước, quần áo áp sát vào da thịt, càng khiến người ta tim đập thình thịch.
- Hừ, không biết nhà nào làm y phục, dính nước rồi mà còn mờ đục, về sau Vương phủ không tiếp tục mua y phục ở chỗ bọn hắn nữa.
Ngô Vương vẫn chưa thỏa mãn thu hồi ánh mắt.
- Tại sao ngươi tắm rửa, trên mặt đất lại có nhiều nước như vậy?
Vân Vũ Tình lạnh nhạt nói:
- Ta nhất thời hưng phấn, chơi nước không được sao?
Sau tấm bình phong, Tổ An nhịn không được muốn cười, quả nhiên nữ nhân càng xinh đẹp càng biết gạt người, vừa rồi Vân Vũ Tình thật đang chơi nước, bất quá là cùng ta chơi, làm nàng ra rất nhiều nước.
Đồng thời hắn cũng có chút nghi hoặc, ngữ khí hai người đối thoại có chút cứng nhắc, hoàn toàn không có bộ dáng ân ái như lần trước ở Kỷ Bắc Quận.
Ngô Vương cười làm lành nói:
- Đương nhiên có thể, không nghĩ tới Vũ Tình còn có tính trẻ con như vậy.
Vân Vũ Tình để ly nước xuống:
- Hôm nay Vương gia tìm ta đến cùng có chuyện gì, còn không để ý thị nữ ngăn cản muốn xông vào, phảng phất như hưng sư vấn tội.
Nụ cười trên mặt Ngô Vương dần dần thối lui:
- Vừa rồi ta nhận được tình báo, kế hoạch ám sát Tổ An tựa hồ thất bại, hiện trường không có thi thể của Tổ An.
Hắn nhìn về phía thê tử:
- Có phải là ngươi chạy tới cứu hắn không?
Tổ An giật mình, nguyên lai hắn biết lần ám sát này!
Cơ hồ chỉ nháy mắt, trong đầu hắn đã liệt kê các loại khả năng, đồng thời vụ án trong khoảng thời gian này một mực quấy nhiễu hắn rốt cục đẩy ra mê vụ.
Nhưng có một vấn đề, Vân Vũ Tình đến cùng đóng vai nhân vật gì trong chuyện này.
Lúc này Vân Vũ Tình đứng dậy, tức giận nhìn về phía Ngô Vương:
- Ngươi cố ý gạt ta, bên kia muốn ám sát Tổ An là có ý gì?
Nghe nàng nói, Tổ An buông lỏng một hơi.
Ngô Vương hừ lạnh:
- Còn không phải sợ ngươi lo lắng, ngươi cần gì kích động như vậy, chẳng lẽ đã yêu hắn?
Sau tấm bình phong, Tổ An âm thầm xem thường, lúc trước gia hỏa này giao thê tử mình cho khác nam nhân, bây giờ lại tới đây ăn dấm, bệnh thần kinh sao?
Vân Vũ Tình lạnh nhạt nói:
- Đương nhiên, hắn là chân nam nhân, ta yêu hắn rất bình thường nha.
Tổ An giật mình, hắn không ngờ tới nàng sẽ trả lời như vậy, vốn cho rằng nàng sẽ lảng tránh, nhưng nàng lại lựa chọn cứng rắn, đây là vì sao?
- Cái gì!
Ngô Vương cũng sững sờ, hắn phản ứng đầu tiên là nghĩ mình nghe lầm, nhưng nhìn thấy ánh mắt khiêu khích của thê tử, hắn rốt cục kịp phản ứng, cả người nhất thời gầm hét.
- Ngươi yêu lưu manh xuất thân phố phường kia?
Vân Vũ Tình hừ lạnh:
- Anh hùng không hỏi xuất xứ, vì sao đánh giá một nam nhân phải nhìn bối cảnh thân phận, ta chỉ nhìn hắn là người thế nào, hiển nhiên, hắn là một nam nhân rất ưu tú, mặc kệ ở phương diện nào.
Nghe đối phương nói đầy ẩn ý, cả người Ngô Vương xém chút nổ tung, tức giận nhào về phía nàng, muốn xách cổ nàng chất vấn.
Tổ An có chút lo lắng, tùy thời chuẩn bị xuất thủ cứu viện, lúc này trong lòng hắn vẫn tràn ngập nghi hoặc, vì sao Vân Vũ Tình lựa chọn như vậy, phải biết triệt để vạch mặt không có chỗ tốt với nàng, Ngô Vương trừ thân phận Vương gia, còn là Tông Sư!
Tuy loại Tông Sư xuất thân hoàng gia này đa số là dùng tài nguyên đắp lên, đương nhiên điều kiện tiên quyết là tư chất của bọn họ đầy đủ, ngu ngốc giống Thái Tử, ăn nhiều thiên tài địa bảo như vậy cũng chỉ làm thân thể béo tốt, một chút tác dụng cũng không có.
Những thân vương như Ngô Vương, tuy miễn cưỡng đạt tới Tông Sư, nhưng bọn hắn căn cơ bất ổn, kinh nghiệm chiến đấu thiếu nghiêm trọng, nên tính là nhóm Tông Sư yếu nhất.