Một lão đầu nhỏ gầy ngồi ở trên xe lăn, nói là lão đầu cũng không thích hợp, chỉ bất quá tóc hắn hoa râm, lại thêm lôi thôi lếch thếch, nên nhìn mới khá già.
Tổ An âm thầm kinh hãi, lão đầu này quá gầy, hơi khom chút sẽ khiến người ta liên tưởng tới con khỉ, thực rất khó tưởng tượng quái vật khổng lồ bên ngoài là hắn làm ra.
Ánh mắt hắn vô ý thức rơi xuống trên đùi đối phương, tuy mặc quần, nhưng ẩn ẩn có thể phát giác được héo rút hơn người bình thường không ít.
Lúc này Khương La Phu dùng nguyên khí truyền âm nói:
- Ngươi không nên nhìn chằm chằm vào chân của Tứ sư huynh, hắn rất kiêng kỵ người khác dùng ánh mắt dị dạng nhìn hắn.
Trong lòng Tổ An run lên, vội vàng dời mắt, cũng không phải hắn sợ đối phương tức giận, mà cảm thấy đây là một loại lễ phép cơ bản:
- Chân hắn bị sao thế?
Khương La Phu đáp:
- Hai chân của Tứ sư huynh trời sinh tàn tật, cho nên mới lập chí dùng Luyện Kim Thuật đền bù thân thể không đủ, rất hiển nhiên hắn đã thành công, ngươi đừng nhìn hắn ngồi xe lăn thì khinh thị hắn, cảm thấy hắn hành động bất tiện, chỉ cần hắn ở trên xe lăn, thì linh hoạt hơn đại đa số người tu hành đất nhiều, cái xe lăn này từ một ý nghĩa nào đó là pháp bảo của hắn, không đúng, là một phần thân thể của hắn.
Tổ An nghe mà trong lòng càng bội phục, đây quả thực là nghịch thiên cải mệnh.
Lão đầu hắc hắc nói:
- Các ngươi ở nơi đó nói gì thế, hơn phân nửa là nói xấu ta.
Khương La Phu nói:
- Tứ sư huynh hiểu lầm, ta chỉ giới thiệu cho hắn những công tích vĩ đại của ngươi mà thôi.
Tổ An cũng thừa cơ nói:
- Vừa rồi ở bên ngoài nhìn thấy máy móc... khôi lỗ kia, thật là quá rung động, lòng kính ngưỡng tiền bối không gì sánh được.
Lão đầu tự nhiên chính là Tứ sư huynh Thậm Hư Tử của Khương La Phu, hắn nghe vậy cái cằm giương lên, có chút đắc ý vuốt râu:
- Chỉ là đồ chơi nhỏ không có ý nghĩa mà thôi.
Tuy miệng nói như vậy, nhưng vẻ tự đắc trong mắt lộ rõ trên mặt.
Tổ An tò mò hỏi:
- Không biết những khôi lỗi kia đến cùng là dùng nguồn năng lượng gì khu động?
Thậm Hư Tử bình sinh đắc ý nhất những tác phẩm này, thấy có người hỏi thăm, tự nhiên cao hứng trả lời:
- Tự nhiên là dùng nguyên thạch, ta dùng mấy chục năm mới nghiên cứu ra trang bị ổn định rút ra năng lượng trong nguyên thạch...
Tổ An hỏi tiếp:
- Không biết một viên nguyên thạch bình thường có thể duy trì khôi lỗ vận hành bao lâu?
Thậm Hư Tử lắc đầu nói:
- Một viên nguyên thạch bình thường không đủ, chí ít cần chín chín tám mươi mốt viên nguyên thạch Địa cấp, mỗi lần chiến đấu xong đều cần thay đổi, đương nhiên nếu chỉ trông nhà hộ viện bình thường, thì không cần đổi. Ta cho ngươi biết, 81 viên nguyên thạch Địa cấp thống nhất sử dụng, ta phí...
Ai biết Tổ An lại thở dài:
- Đáng tiếc.
Đây là tác phẩm đắc ý nhất của Thậm Hư Tử, hắn đang định trải lòng một phen, ai biết đối phương nói như vậy, không khỏi giận tím mặt:
- Xú tiểu tử, ngươi nói cái gì!
Đến từ Thậm Hư Tử, điểm nộ khí +777 +777 +777...
Khương La Phu giật mình, lặng lẽ kéo tay áo của Tổ An, tỏ ý hắn chớ làm loạn.
Tổ An nhìn Thậm Hư Tử chắp tay nói:
- Tứ sư huynh chớ nên hiểu lầm, ta cũng không phải nghi vấn thành quả của ngươi, ngược lại ta còn cực kỳ bội phục.
Một bên sắc mặt của Khương La Phu cổ quái, sao gia hỏa này ngay cả Tứ sư huynh cũng kêu, sao luôn cảm giác hắn là nhân cơ hội chiếm tiện nghi của ta thế nhỉ.
Lúc này sắc mặt của Thậm Hư Tử mới thoáng hòa hoãn:
- Vậy vừa rồi lời kia của ngươi là có ý gì.
Tổ An giải thích nói:
- Chẳng qua là cảm thấy nguồn năng lượng dùng nguyên thạch, hơn nữa số lượng còn lớn như vậy, đã định trước chỉ có quyền quý mới dùng nổi, hơn nữa còn không phải quyền quý bình thường, cuối cùng không có cách nào cải thiện dân chúng sinh hoạt.
- Loại vật này vốn không phải giành cho dân chúng bình thường.
Trên mặt Thậm Hư Tử cũng không nhịn được lộ ra thịt đau, đừng nói dân chúng bình thường, cho dù là hắn cũng tiêu phí không nổi, chiến đấu một lần phải dùng 81 viên nguyên thạch Địa cấp.
Phải biết Luyện Kim Sư là nghề nghiệp được công nhận không thiếu tiền, nhưng bởi vì những khôi lỗi này, để hắn nghèo rách mồng tơi.
Hắn ho khan một tiếng, tiếp tục nói:
- Ta một mực cải tiến hiệu suất tiêu hao năng lượng, hi vọng có ngày có thể giảm bớt đến 64 viên là có thể vận chuyển.
Tổ An nhịn không được nói:
- Tỉ lệ lợi dụng năng lượng đã định trước rất khó đề cao, hơn nữa 64 viên nguyên thạch Địa cấp, đại đa số người cũng tiêu phí không nổi.
- Xú tiểu tử, ngươi là đến gây chuyện đúng không?
Ánh mắt của Thậm Hư Tử nheo lại, hậm hực trừng Tổ An.
Đến từ Thậm Hư Tử, điểm nộ khí +404 +404 +404...
Tổ An cười khổ nói:
- Chủ yếu là vừa rồi gặp Thất sư huynh, hắn một mực lấy cải thiện dân sinh làm nhiệm vụ của mình, ta bị lý tưởng của hắn tin phục, cho nên vô ý thức sẽ suy nghĩ có thể dùng ở trên người dân chúng hay không. Nếu Tứ sư huynh có thể nghiên cứu ra nguồn năng lượng mà dân chúng có thể dùng, đây tuyệt đối là có thể lưu danh thiên cổ.
Đối phương đổi tên Thậm Hư Tử, là muốn lưu lại một chỗ cắm dùi ở trong lịch sử Luyện Kim Thuật, cho nên hắn cố ý ném ra chỗ tốt.
Quả nhiên, trên mặt Thậm Hư Tử lóe qua vẻ hưng phấn, hô hấp gấp rút mấy phần, tựa hồ bị tiền cảnh hấp dẫn, có điều hắn rất nhanh nhụt chí:
- Không được, những vật này vốn không phải là cho bình dân dùng.
- Vậy thì chưa chắc.
Tổ An nói.
- Nguyên thạch xác thực quá đắt, dân chúng không cách nào tiêu phí, vậy nguồn năng lượng khác thì sao?
- Còn có nguồn năng lượng khác gì chứ.