Mị Ly ngáp một cái, nhanh chóng trở lại trong Thái A Kiếm.
Tổ An rơi vào trầm tư, trước mắt Băng hệ có Tuyết Hoa Thần Kiếm, Hỏa hệ có Hỏa Diễm Đao, mấy cái khác thì sao?
Ân, Thủy hệ tìm Trịnh Đán, Mộc hệ tìm Tuyết nhi, Tinh Thần hệ... Vân Vũ Tình tựa hồ là Tinh Thần hệ, ha ha ha, ta chính là thiên tài, quả nhiên hùng sư là phải dựa vào đám sư tử cái.
Nhưng Phong hệ và Kim hệ tìm ai đây?
Hồng nhan tri kỷ bên cạnh ta, ai có hai năng lực này?
Ai, trước đó phương diện này còn rất đắc ý, bây giờ suy nghĩ một chút lại gánh nặng đường xa.
Hết thảy vì tu hành, ân, nhất định là như vậy!
Tổ An vung tay, Phượng Hoàng Chi Viêm rơi vào trên người Mã An, rất nhanh đã đốt hắn thành tro bụi.
Xử lý xong Mã An, hắn đang muốn ra cửa, thấy Đát Kỷ ngồi ở một bên, nhịn không được cười nói:
- Muốn cùng ta ngủ một giấc không?
Đát Kỷ yên lặng quay đầu sang chỗ khác, hiển nhiên là cự tuyệt.
- Đã không muốn, vì sao vừa rồi còn câu dẫn ta.
Tổ An lẩm bẩm, thu nàng về không gian triệu hoán, sau đó thay đổi y phục của Kim bài Thập Nhất, nhanh chóng đi đến hoàng cung.
Buổi tối nội thành cấm đi lại ban đêm, khắp nơi đều là thị vệ tuần tra, thỉnh thoảng còn có Tú Y Sứ Giả ẩn hiện.
Tổ An mặc y phục này bớt rất nhiều chuyện, một đường đụng tới những thị vệ và Tú Y Sứ Giả kia không chỉ không vặn hỏi hắn, ngược lại xa xa gật đầu tỏ ý.
Chỉ có thời điểm tiến cung mới kiểm tra thân phận, Tổ An vừa đưa lệnh bài cho thị vệ thẩm tra, vừa âm thầm cảm thán, thân phận Kim bài Tú Y Sứ Giả thật quá hữu dụng, phải biết đại thần bình thường mặc kệ được sủng ái như thế nào, vào đêm cửa cung đóng lại, cũng không được ra vào hoàng cung.
Nếu như phát sinh chuyện vô cùng trọng đại không thể không tiến cung, cũng phải trước phái người đến tẩm cung của Hoàng Đế thông báo.
Tú Y Sứ Giả ra vào cung thuận tiện hơn rất nhiều, đương nhiên Tú Y Sứ Giả bình thường nửa đêm ra vào cung cũng rất phiền phức, nhưng hắn là Kim bài, tự nhiên có rất nhiều đặc quyền.
Sau khi tiến cung, Tổ An cực kỳ chú ý, một đường vận dụng Ngọc Tông giám thị xung quanh.
Chủ yếu là vừa nghĩ tới hoàng cung không biết nơi nào cất giấu Lâu chủ U Ảnh Lâu, hắn không dám có chút chủ quan.
Tới Bạch Sa tiểu viện đổi y phục, sau đó đeo mặt nạ, lúc này mới một đường đến chỗ Mã An, ở trong cung lâu như vậy, đường đi nước bước vẫn tương đối rõ ràng.
Trong hoàng cung lấy tẩm cung của Hoàng Đế và các hậu cung tần phi trông giữ nghiêm nhất, còn chỗ cung nữ thái giám, còn có Thái Y… lực lượng phòng vệ tương đối mỏng.
Lấy tu vi của Tổ An bây giờ, rất dễ dàng ẩn vào.
Tiến vào chỗ ở của Mã An, dựa theo hắn miêu tả, Tổ An nhanh chóng tìm được bút ký, bên trong quả nhiên ghi lại sự tình hắn đến tìm Tổ An.
Hắn lật xem nội dung khác, vốn cho rằng có thể tìm được một số tin tức hữu dụng, đáng tiếc chỉ ghi chép sự tình xem bệnh, còn có một vài dược phương tâm đắc...
Đúng lúc này, trong lòng Tổ An bỗng nhiên báo động, vội vàng thu bút ký vào trong lòng, sau đó cả người trốn ở sau màn.
Cơ hồ là đồng thời, cửa sổ lặng yên không một tiếng động mở ra, một hắc y nhân nhanh chóng lách mình tiến vào.
Sau khi hắn đi vào, trước tiên liền đánh tới trên giường, ưng trảo cào nát chăn mền, thoáng cái vồ nát gối đầu ở bên trong.
- A?
Hắc y nhân khẽ ồ lên một tiếng, nhanh chóng xốc chăn mền lên, phát hiện bên trong chỉ là một cái gối đầu, không có bóng dáng Mã An.
Tổ An âm thầm kinh hãi, vừa rồi người này bày ra tốc độ và kỹ xảo, tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ.
Đồng thời hắn rất hiếu kì, đến cùng là ai muốn giết Mã An.
Gia hỏa này quả nhiên nhân phẩm không được, lại có nhiều người muốn giết hắn như vậy.
Bỗng nhiên tâm hắn hơi động, có thể tự nhiên hành động ở trong cung, còn có tu vi cao như vậy, chẳng lẽ hắc y nhân này là người U Ảnh Lâu?
Lúc này hắc y nhân kia nhanh chóng lục lọi ở trong phòng, hiển nhiên là đang tìm cái gì.
Tổ An ngưng thần tĩnh khí, gian phòng chỉ lớn như vậy, đối phương rất nhanh sẽ tìm tới nơi này, sau đó hắn lợi dụng đúng cơ hội, tiên hạ thủ vi cường.
Thân hình lóe lên, trực tiếp công tới.
Hắc y nhân hiển nhiên không ngờ tới nơi này lại còn cất giấu một người, có điều hắn phản ứng cũng nhanh, thân hình ba động quỷ dị, tránh đi một kích trí mệnh, sau đó xoay tay lại tung chưởng.
Song chưởng tương giao, hai người đều không tự chủ được run run.
Hắc y nhân hoảng hốt:
- Ngươi là ai?
Đối phương hiển nhiên không phải Mã An, Mã An làm sao có tu vi Cửu phẩm!
Trong lòng Tổ An càng chắc chắn, sau khi tu vi của mình tăng lên, quả nhiên đủ để chính diện giao phong với Cửu phẩm, hơn nữa bây giờ hắn còn lưu lực, thậm chí có một loại tự tin, có thể triệt để bắt giữ đối phương.
Thanh âm đối phương cực kỳ cổ quái, hiển nhiên là tận lực cải biến, lo lắng tiết lộ thân phận.
Tổ An càng hiếu kỳ:
- Ngươi là ai?
Hắc y nhân hừ lạnh, trong mắt lóe lên sát ý, khí thế toàn thân tăng vọt, sau đó tay như ưng trảo, nhanh chóng đánh tới Tổ An.
Trong lòng Tổ An run lên, vừa rồi người này còn giấu dốt, tu vi đã là Cửu phẩm đỉnh phong!
Trên lôi đài có thể yếu thế, giấu dốt, sau đó từng bước thăm dò át chủ bài của đối phương, cuối cùng phản sát.
Nhưng trong hoàng cung lại không có khả năng, có một Hoàng Đế tọa trấn trung ương, khắp nơi lại là đại nội thị vệ và Tú Y Sứ Giả tuần tra, cho nên một khi giao thủ nhất định phải ở trong thời gian ngắn nhất giải quyết đối phương, tự nhiên chỉ có thể vừa ra tay liền toàn lực.