Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1434 - Chương 1434: Đạo Lý Rõ Ràng (2)

Chương 1434: Đạo lý rõ ràng (2) Chương 1434: Đạo lý rõ ràng (2)

Người hầu trong phủ nhìn thấy Thái Tử Phi đến, vội vàng hành lễ, Bích Linh Lung trái xem phải xem, không thấy thân ảnh của Tổ An:

- Tổ đại nhân đâu?

- Tổ đại nhân đã sớm đi ra ngoài.

Có nha hoàn đáp.

- Đi ra ngoài?

Bích Linh Lung ngạc nhiên, vậy sao không thấy hắn?

Chẳng lẽ hắn thật xảy ra chuyện?

Nghĩ tới đây trong lòng nàng căng thẳng, vội vàng hỏi thăm Phác Đoạn Điêu:

- Phác thị vệ, hôm nay trong nội thành có vụ án nào phát sinh không?

Phác Đoạn Điêu lắc đầu:

- Không có thu được tin tức gì.

Bích Linh Lung nhíu mày, vậy hắn đi nơi nào?

Phải biết nơi này là nội thành, lấy tu vi của Tổ An, không có khả năng vô thanh vô tức bị người khống chế.

Lúc này Cố Hư vừa cười vừa nói:

- Có phải vì biết bí cảnh nguy hiểm, lo lắng mất mạng nên không dám đi không?

Lúc này không có Thái Tử, hắn tự nhiên không cần cố kỵ.

Tiêu Ti Côn hừ lạnh:

- Tổ đại nhân không phải người như thế.

Dọc theo con đường này nghe hai người không ngừng âm dương quái khí nói xấu Tổ An, hắn đã sớm nổi giận.

- Biết người biết mặt không biết lòng, hiện tại sự thật bày ở trước mắt, hắn xác thực không có đúng hẹn xuất hiện.

Cố Hư buông tay nói.

- Tổ đại nhân có thể bị sự tình gì khác chậm trễ.

Phác Đoạn Điêu giải thích.

Cố Hành nhíu mày, xem ra Tổ An ở Đông Cung rất được lòng người, ngay cả hai tiểu thị vệ này cũng giúp hắn nói chuyện.

Cố Hư cười nhạo:

- Hôm nay có chuyện gì trọng yếu hơn Thái Tử đại khảo?

Phác Đoạn Điêu nhất thời nghẹn lời, không biết nên ứng đối như thế nào.

Cố Hư nhìn trong phòng:

- Nói không chừng Tổ đại nhân giả vờ đi ra ngoài, trên thực tế còn trốn ở trong phòng.

Nói xong liền vào phòng tìm người, người hầu bởi vì Thái Tử Phi ở chỗ này, nên không dám ngăn cản, chỉ có thể đi theo hắn lo lắng suông.

Bích Linh Lung do dự một chút, thực ra trong lòng nàng cũng rất tức giận, Tổ An đã đáp ứng nàng, kết quả hôm nay lại thất ước, thua thiệt nàng còn sáng sớm rời giường trang điểm, cho nên không có ngăn cản Cố Hư, nàng cũng muốn nhìn xem Tổ An đến cùng đang giở trò quỷ gì.

Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +233 +233 +233...

Trạch viện này không lớn, rất nhanh Cố Hư liền xem hết, xác thực không có thân ảnh của Tổ An, hắn cười cười nói:

- Xem ra là trốn ở bên ngoài.

Cố Hành tằng hắng một cái:

- Nhị đệ ngươi không nên phán đoán lung tung, nói không chừng lúc này Tổ đại nhân đã đến Đông Cung.

Cố Hư cười nhạo:

- Làm sao có thể, vừa rồi chúng ta từ Đông Cung tới, lông cũng không thấy nửa cái. Nói cho cùng hắn chỉ xuất thân lưu manh, ngày bình thường không có gì, vừa đến thời khắc mấu chốt, bản tính tham sống sợ chết liền lộ ra.

- Nói bậy.

Tiêu Ti Côn phản bác.

- Tổ đại nhân ngay cả Bát phẩm Tề Vương thế tử cũng dám chính diện giao phong, còn đánh bại, cùng Cửu phẩm Hàn Phượng Thu bất phân thắng bại, làm sao có thể sợ bí cảnh này.

Cố Hành nói:

- Trận chiến kia xác thực oanh động toàn bộ kinh thành, bất quá chúng ta nghiên cứu điều tra qua, trận chiến kia thực có cao thủ đỉnh tiêm núp ở trong bóng tối, thời điểm Tề Vương thế tử thi triển lôi điện, âm thầm triệu hoán Thủy nguyên tố ra làm thế tử phản phệ, lúc này mới bị bại.

- Đúng vậy, nói cho cùng Tổ đại nhân cũng chỉ xuất thân chợ búa, nếu hắn là kỳ tài ngút trời, lúc trước sao lựa chọn làm người ở rể của Sở gia?

Thời điểm nói lời này, Cố Hư cũng có chút chột dạ, bởi vì trước kia hắn gặp qua phong thái của Sở Sơ Nhan, nếu nhân vật tựa như tiên tử kia thật muốn kén rể, hắn cũng muốn làm.

- Khụ khụ, hắn chỉ là Lục phẩm, cao nữa thì Thất phẩm, làm sao có thể thắng được Bát phẩm Tề Vương thế tử? Huống chi còn chiến bình Hàn Phượng Thu, cái kia càng là lời nói vô căn cứ.

- Hàn Phượng Thu là khái niệm gì, người kinh thành đều biết hắn là Cửu phẩm đỉnh phong, nhân vật như vậy, tùy tiện duỗi đầu ngón tay cũng có thể nghiền ép Thất phẩm Bát phẩm, làm sao có thể cùng một thanh niên bất phân thắng bại, nói cho cùng Hàn Phượng Thu cố kỵ cao thủ thần bí núp trong bóng tối, kết quả nghe nhầm đồn bậy thành chiến tích của Tổ An, thật buồn cười!

Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn há hốc mồm, nhưng lại không biết nên phản bác như thế nào, ở trong quan niệm cố hữu của bọn hắn, Cửu phẩm đỉnh phong xác thực không có khả năng bị vượt cấp đánh bại.

Bọn hắn mờ mịt nhìn bốn phía, Tổ đại ca, ngươi đến cùng ở nơi nào.

Lúc này Tổ An đang ở trong học viện, nguyên lai trước đó Khương La Phu liền phái người thông tri hắn, để hắn đến học viện một chuyến.

Mới đầu Tổ An còn hơi nghi ngờ, bởi vì gia tộc sau lưng đối phương có thân ảnh của Tề Vương nhất mạch, lo lắng bên kia bố trí bẫy rập.

Bất quá rất nhanh hắn liền nhịn không được cười lên, nếu ngay cả Khương La Phu cũng hoài nghi, như vậy sống trên đời không khỏi quá mệt mỏi.

Hắn rõ ràng Khương La Phu sẽ không ở thế nào này vô duyên vô cớ tìm hắn, cho nên không chần chờ, trực tiếp cải biến lộ tuyến tới học viện trước, dù sao lát nữa Thái Tử đại khảo cũng ở học viện, không đến mức chậm trễ chính sự.

Hôm nay Khương La Phu mặc váy dài màu lam, bên trong váy, đôi chân dài như ẩn như hiện, Tổ An nhịn không được cảm thán nói:

- Tỷ tỷ, chẳng lẽ những năm này không có nam nhân đánh chủ ý tới ngươi?

- Có.

Khương La Phu vừa cười vừa nói.

- Làm trái ý chí của nữ tử, dùng bạo lực, bức hiếp hoặc thủ đoạn khác ép buộc nữ tử giao hợp, là phạm tội cưỡng gian, theo luật sẽ từ ba năm tù trở lên.

Tổ An nhìn đôi chân dài kinh tâm động phách kia, nói tiếp:

- Ta nghĩ rất nhiều nam nhân cảm thấy vì ngươi mất ba năm tự do cũng không tính thua thiệt.

Bình Luận (0)
Comment