Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1512 - Chương 1512: Mấy Nhà Hoan Hỉ Mấy Nhà Sầu (2)

Chương 1512: Mấy nhà hoan hỉ mấy nhà sầu (2) Chương 1512: Mấy nhà hoan hỉ mấy nhà sầu (2)

Vừa rồi nàng ở cửa vào bí cảnh nghiên cứu, nghe hai người cãi lộn liền nói ra kết luận.

Chu Tà Xích Tâm biến sắc, hắn không để ý Bùi Chính phản đối, trực tiếp nắm một thanh bội đao cửa vào cửa bí cảnh, sau đó trong nháy mắt kéo trở về.

Chỉ thấy thân đao đã hư không tiêu thất, chỗ đứt gãy vuông vức bóng loáng, tuyệt đối không phải bất luận vũ khí gì có thể làm được.

- Không gian phong bạo!

Không ít người biến sắc, trên đời có không ít bí cảnh, nhưng không phải tất cả bí cảnh đều thích hợp người tiến vào, đại đa số bí cảnh cực kỳ hỗn loạn, người mới vừa đi vào sẽ bị xé thành mảnh nhỏ, đây là vô số kinh nghiệm bằng máu viết lại.

Chẳng lẽ bây giờ bí cảnh trong học viện cũng biến thành như vậy.

Mấy nhà hoan hỉ mấy nhà sầu, người Tề Vương phủ tự nhiên là mừng rỡ, bọn họ ước gì bí cảnh này triệt để hủy diệt, như thế Thái Tử sẽ vĩnh viễn không ra được, Tề Vương thành Hoàng Đế đời tiếp theo.

Bất quá người bên Thái Tử lại mặt ủ mày chau, thậm chí rất nhiều người của học viện sắc mặt cũng như cha mẹ chết, phải biết trong bí cảnh có vô số tư nguyên, những năm này rèn luyện không biết bao nhiêu đệ tử, nếu không còn, thực lực và nội tình của học viện sẽ hạ xuống một mảng lớn.

Đúng lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên kim quang lưu động, đám mây ngưng kết thành hình dạng của Hoàng Đế.

- Phát sinh chuyện gì?

Thanh âm uy nghiêm truyền đến.

Chu Tà Xích Tâm vội vàng nói sự tình nơi này cho hắn biết.

- Càn khôn đảo ngược?

Hoàng Đế nhìn về phía Tế Tửu.

- Bí cảnh này sẽ triệt để hủy diệt?

Tế Tửu lắc đầu:

- Tuy nguyên tố thiên địa hỗn loạn, nhưng từ nơi sâu xa lại vẫn duy trì một loại quy tắc mới trỗi dậy, hẳn sẽ không đến mức hủy diệt.

- Vậy tiếp tục chờ đi!

Hoàng Đế nói xong liền tiêu tán, chỉ để lại đám người Chu Tà Xích Tâm đưa mắt nhìn nhau, Hoàng Thượng rốt cuộc là có ý gì, chẳng lẽ hắn không sợ Thái Tử xảy ra chuyện?

Lúc này trong hoàng cung, Hoàng Đế mở to mắt, trên người Thái Tử có phân hồn của hắn, chỉ cần thiên địa không hủy diệt, hắn tin tưởng “mình” đủ để ứng đối bất luận cục diện gì.

Vừa vặn nhân cơ hội này để người trong thiên hạ biết, Thái Tử là thiên mệnh sở quy.

Đáng tiếc hắn không nghĩ đến, lúc này ở trong bí cảnh, một cái hắn khác cực kỳ chật vật, cả người không cách nào bảo trì lơ lửng ổn định, chổng vó rơi xuống bầu trời.

Tổ An cũng giống như thế, bởi vì thiên địa treo ngược, quy tắc biến đổi, hắn không cách nào phi hành, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình không ngừng rơi xuống.

Vết nứt màu đỏ kia giống như cái miệng quái thú mở rộng, chờ thôn phệ vạn vật.

Kiếp trước Tổ An ở trên Internet nghe nói qua một vài tân thủ nhảy dù dễ rơi vào tình huống lăn lộn tử vong, hiện tại bọn họ cũng như thế, không ngừng lật qua lật lại, ruột sắp bay ra, nếu không phải thể chất của hắn xưa đâu bằng nay, thì chỉ sợ sớm đã ngất rồi.

Hắn liếc qua, bỗng nhiên thấy có một phù đảo không có nhanh chóng hạ xuống, ngược lại nổi giữa không trung, hắn vội vàng triệu hồi ra Đại Phong.

May mắn Đại Phong còn có thể sử dụng, hắn ôm Bích Linh Lung thuấn di lên phía trên.

- Nơi này có thể lại rơi xuống hay không?

Sắc mặt Bích Linh Lung tái nhợt, hiển nhiên tao ngộ vừa rồi nàng không muốn tới thêm lần nữa.

- Trong thời gian ngắn hẳn sẽ không.

Tổ An quan sát phù đảo, cũng không phải rất lớn, ước chừng mấy trăm mét, phía trên có đá có cây, tổng thể nổi bồng bềnh ở giữa không trung.

Vật như vậy kiếp trước hắn thấy trên phim rất nhiều, nên không cảm thấy kinh ngạc, chỉ không hiểu nguyên lý nó có thể lơ lửng, rõ ràng những đồ vật khác đang ào ào rơi xuống a.

Mà bầu trời phía dưới bất tri bất giác nổi lên một tầng mây mù màu đen nồng đậm, rất nhanh vết đỏ bị sương mù dày đặc che chắn nhìn không rõ lắm.

Trong mây mù sấm sét vang dội, rất nhiều tia chớp lăn lộn trong tầng mây.

- Những mây mù này tựa hồ càng ngày càng nhiều, giống như đang lấy tốc độ mà mắt trần có thể thấy lan tràn?

Bích Linh Lung đang nói, bỗng nhiên một viên hỏa cầu khổng lồ từ trên đầu hạ xuống.

- Cẩn thận!

Tổ An tay mắt lanh lẹ, vội vàng kéo nàng ra đằng sau.

Hỏa cầu khổng lồ vừa vặn lướt qua phù đảo, dù chỉ ma sát một chút, nhưng vẫn dẫn đến mặt đất vỡ vụn, gần một nửa phù đảo vỡ vụn rơi xuống.

Toàn bộ phù đảo run lẩy bẩy, như tùy thời sẽ tan ra thành từng mảnh.

Phát giác được phù đảo này không quá ổn định, Tổ An vội vàng mang theo nàng đi tới trung ương phù đảo.

- Chúng ta không phải sẽ chết chứ?

Bích Linh Lung ôm chặt cánh tay hắn, cảm nhận được phù đảo rung động, nàng rõ ràng một khi phù đảo này vỡ vụn, rơi xuống tuyệt đối sẽ thập tử vô sinh.

- Yên tâm, thầy bói nói ta sẽ cưới mười lão bà, hiện tại còn kém xa lắm, nào có dễ dàng chết như vậy.

Tổ An cười an ủi.

- Phi, thầy bói kia cũng không phải vật gì tốt.

Bích Linh Lung đỏ mặt xì một cái, gia hỏa này thật là một bại hoại, hiện tại còn có tâm tình nói giỡn.

Có điều trong lòng nàng cũng có chút bội phục, nụ cười rực rỡ kia để cho tâm hỗn loạn của mình an định lại, ngày thường nàng tự xưng tâm lý đã đủ cường đại, thế nhưng so sánh với hắn vẫn kém không ít, tinh thần vui vẻ của gia hỏa này thật có thể cảm nhiễm người bên cạnh.

Đúng lúc này, nơi xa truyền tới thanh âm phẫn nộ:

- Các ngươi còn định ôm tới khi nào?

Đến từ Triệu Hạo, điểm nộ khí +433 +433 +433...

Hai người vội vàng nhìn lại, phát hiện lúc này Triệu Duệ Trí ở trên một phù đảo khác, hai mắt phun lửa nhìn hai người, hiển nhiên vừa rồi hắn cũng không có rơi vào "thâm uyên", mà tìm được phù đảo nương thân, phù đảo của hắn lớn hơn bên này không biết bao nhiêu lần, nhìn giống như ngọn núi nhỏ, Hà Lệ và những thị vệ Tề Vương phủ may mắn còn sống sót, hầu như đều ở trên đó.

Bình Luận (0)
Comment