Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2809 - Chương 2809 - Chỉ Cần Gắng Sức, Sắt Mài Thành Kim

Chương 2809 - Chỉ cần gắng sức, sắt mài thành kim
Chương 2809 - Chỉ cần gắng sức, sắt mài thành kim

Trải qua dạ tiệc nhiệt tình chiêu đãi, Tang Hoằng hơi say rượu trở lại chỗ ở.

Vốn tính tình hắn cẩn thận, ngày bình thường sẽ không uống nhiều rượu như vậy, nhưng hôm nay biết nữ nhi mang thai, trong lòng một mực đè ép tảng đá lớn rốt cục đẩy ra, cao hứng liền uống nhiều vài chén.

Mơ mơ màng màng ngủ đến nửa đêm, bỗng nhiên bị âm thanh ồn ào bên ngoài đánh thức, hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy ánh lửa lấp lóe, trong không khí tràn ngập vị khét.

- Hoả hoạn!

Hắn lập tức kịp phản ứng, qua loa phủ thêm một kiện y phục đi ra ngoài.

Rất nhanh người sứ đoàn lục tục ngo ngoe chạy đến, còn có rất nhiều người vẫn ngũ, người khác vội vàng đi vào kêu gọi, nhân viên công tác trong dịch quán ra sức cứu hỏa, toàn bộ hiện trường loạn thành một đoàn.

Nhìn hỏa thế hừng hực, Tang Hoằng tỉnh rượu hơn phân nửa, hỏa thế mãnh liệt như vậy tuyệt đối không phải tự nhiên hình thành!

Thân là người trong nghề âm mưu quỷ kế, lông tơ toàn thân hắn dựng lên.

- Đi, ra khỏi thành!

Hắn vội vàng lệnh thủ hạ xông ra ngoài, chỉ cần tụ hợp với quân đội ở ngoài thành thì an toàn, muốn đối phó một đội Vũ Lâm Vệ tinh nhuệ mấy trăm người, trừ khi điều động đại quân đến đây, bất quá nơi này gần kinh thành, sao có khả năng làm được.

Đúng lúc này, xung quanh dịch quán toát ra một đống lớn cung thủ che mặt, mũi tên lít nha lít nhít bắn ra, người ở giữa sân nhất thời ngã một mảng lớn.

Tang Hoằng đang muốn ra tay đối phó những cung thủ kia, bỗng nhiên không gian phía sau mở ra, một thanh kiếm dài nhỏ đen nhánh, giống như rắn độc đâm tới, tốc độ nhanh như thiểm điện!

Tang Hoằng dù sao cũng là cao thủ thành danh đã lâu, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thi triển một tuyệt học bảo mệnh tránh né, thoát được một kích trí mệnh.

Bất quá chỗ ngực vẫn lưu lại một vết máu thật sâu, Ám Dạ Tinh Linh ám sát, quả thật là chuyên gia trong chuyên gia.

- U Ảnh Lâu!

Tang Hoằng căn cứ trang phục của đối phương nhận ra lai lịch, không khỏi vừa sợ vừa giận.

- Các ngươi thật lớn mật, dám hành thích Khâm sai đại thần!

Mặc dù nói U Ảnh Lâu nổi danh thần bí, truyền ngôn chỉ cần trả tiền đầy đủ, ai cũng có thể giết.

Nhưng thân là một tổ chức sát thủ, vẫn có một ít quy tắc ngầm tự vệ, bọn họ sẽ hành thích quan viên, nhưng vẫn có tính toán lựa chọn mục tiêu, giết đều không phải là loại nhân vật quá mẫn cảm.

Quan vị như Tang Hoằng, tuy không cao lắm, không thuộc về loại ngoại lệ, nhưng lúc này hắn có thân phận Khâm sai đại thần, đại biểu là thể diện của triều đình, nếu ngay cả khâm sai cũng bị giết, có thể đoán trước triều đình khẳng định sẽ cực kỳ tức giận, bất kể trả giá cũng phải tìm ra hung thủ, cho nên các tổ chức sát thủ như U Ảnh Lâu sẽ không ngu xuẩn như vậy.

- Ha ha, cái gì khâm sai hay không khâm sai, ta không biết, muốn trách chỉ có thể trách ngươi đắc tội với người, có người không nguyện ý nhìn ngươi trở lại kinh thành.

Sát thủ áo đen kia dữ tợn cười một tiếng, sau đó cả người như cú vọ bổ nhào về phía Tang Hoằng.

Những nhân viên của sứ đoàn khâm sai kia định tiến lên cứu viện, đáng tiếc chỗ tối lại toát ra từng đám sát thủ.

Tuy người trong sứ đoàn cũng coi như cao thủ, nhưng hơn nửa đêm bị lửa lớn từ trong lúc ngủ mơ bức ra, từng người y phục còn chưa mặc tốt, càng không nói đến mang binh khí, còn có một bộ phận người thậm chí còn chưa kịp chạy ra đám cháy, ở đâu là đối thủ của những sát thủ này.

Rất nhanh từng cái ngã vào trong vũng máu, cơ hồ là bị đơn phương đồ sát.

Lúc này trong đại hỏa, Ảnh Âm Kính trong phòng Tang Hoằng sáng lên, hiển nhiên là có người liên lạc, chỉ tiếc hiện tại lửa lớn dồn dập, đâu có ai nhìn thấy được.

Lửa lớn bao trùm cả gian phòng, Ảnh Âm Kính cũng bị đốt đến vỡ vụn, mặt kính triệt để tối xuống.

...

Lại nói trong Vương Đình Yêu tộc, Tổ An nhìn Ảnh Âm Kính ảm đạm, không khỏi nhíu mày, xuất hiện loại tình huống này, hoặc là bị từ chối không tiếp, hoặc tấm gương xảy ra vấn đề.

Trước đó một đoạn thời gian rất dài ở trong Bất Tri chi địa của Hạ triều, khi đó không có cách nào liên lạc ngoại giới.

Sau khi ra ngoài, lại cuốn vào phân tranh vị trí Yêu Hoàng, bây giờ rốt cục nhàn rỗi, hắn dự định liên hệ Tang Hoằng, lại phát hiện làm sao cũng không liên lạc được.

- Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?

Tổ An giật mình, nhìn về phía nam, rơi vào trầm tư.

- Làm sao vậy?

Một thanh âm ôn nhu vang lên ở sau lưng, Ngọc Yên La từ trên giường ngồi dậy, lôi kéo mền gấm chặn ở trước ngực, mái tóc như suối trút xuống làn da trắng nõn, quả nhiên là phong cảnh đẹp nhất thế gian.

- Đánh thức ngươi rồi.

Tổ An có chút áy náy, nói sự tình vừa rồi cho nàng.

- Ta rời Nhân tộc thời gian không ngắn, là thời điểm nên trở về rồi.

Ngọc Yên La a một tiếng, nét mặt tràn ngập không muốn, bây giờ nàng là tộc trưởng Xà tộc, vừa giúp Xà tộc tranh thủ quyền lợi to lớn, bên này bách phế đãi hưng, nàng thực không thể phân thân.

Bình Luận (0)
Comment