Y Chí Bính nói:
- Nhiệm vụ của chúng ta lần này là cái gì, hiện tại là hai tiểu nương bì kia chống lệnh bắt, đả thương không ít sai dịch, nếu để cho các nàng trốn, chúng ta ai cũng không đảm đương nổi!
Nghe hắn nói như vậy, bộ đầu nhíu mày, rốt cục động.
Chỉ thấy hắn vươn tay bắt về phía hai nữ, nửa đường trên tay xuất hiện một cái Thiết Thủ Sáo, tản ra quang mang dày đặc.
Dao găm của Trịnh Đán vừa tiếp xúc Thiết Thủ Sáo, lập tức gãy thành mấy đoạn.
Y Chí Bính nhất thời cười rộ lên, trước kia Vương bộ đầu có kỳ ngộ, được Thiết Thủ Sáo này là binh khí Địa cấp, hơn nữa ở trong Địa cấp cũng thuộc về loại lợi hại.
Cho nên tuy tu vi cá nhân ở kinh thành không tính cao tuyệt, nhưng dựa vào cái Thiết Thủ Sáo này, những năm qua không biết để bao nhiêu tội phạm nghe tin đã sợ mất mật, càng không nói đến hai tiểu thư khuê các nũng nịu.
Quả nhiên, sau mấy chiêu, không có binh khí, Trịnh Đán và Tang Thiến nhất thời bị bức đến hiểm tượng hoàn sinh.
Ở một lần tránh né, không cẩn thận bị cái ghế rơi trên đất làm trượt chân, lảo đảo bại lộ sơ hở.
Vương bộ đầu làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, năm ngón tay của Thiết Thủ nhất thời duỗi dài, hóa thành từng cái xiềng xích quấn đến tứ chi.
Qua nhiều năm như vậy, chỉ cần bị Thiết Thủ của hắn cuốn lấy, tội phạm lợi hại hơn nữa cũng sẽ vô lực phản kháng.
Trong mắt hai nữ lóe lên vẻ tuyệt vọng, chủ yếu là vừa rồi được chứng kiến Y Chí Bính bỉ ổi vô sỉ, biết rơi vào trong tay hắn tuyệt đối không có kết quả gì tốt.
Đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo kiếm quang lướt qua, những sợi xích kia bị chém thành mấy đoạn, một bóng người thon dài xuất hiện ở trước người hai nữ, chậm rãi nâng đỡ các nàng:
- Các ngươi không có sao chứ.
- A Tổ!
Trịnh Đán nhận ra khuôn mặt ngày nhớ đêm mong trước mắt, hốc mắt ẩm ướt, kích động đến trực tiếp bổ nhào vào trong ngực hắn.
Tang Thiến cũng vừa mừng vừa sợ, có điều nàng và Tổ An quan hệ rất xấu hổ, rõ ràng đã quen thuộc đến mỗi một tấc da thịt đều biết, nhưng trên thực tế quan hệ lại lạ lẫm, cho nên nàng khá rụt rè chút.
Mà một bên khác, Vương bộ đầu kinh nghi bất định, nhìn Thiết Thủ bị chém đứt mấy chỉ, dù đối phương đưa lưng về phía mình, hắn cũng không dám xuất thủ.
Lúc này Y Chí Bính cũng nhận ra Tổ An:
- Tốt, nguyên lai là phản đồ cấu kết Yêu tộc ngươi!
Lúc trước ở trong thanh lâu tranh giành hoa khôi, song phương sinh ra xung đột, hắn ăn thiệt thòi lớn, nên làm sao có thể quên.
Tổ An nâng hai nữ, sau đó liếc nhìn một vòng, nhìn thấy trong phòng lộn xộn, không khỏi sầm mặt lại:
- Vừa rồi những thứ này là các ngươi chơi.
- Đúng thì thế nào, Tang gia phạm tội, chúng ta phụng lệnh đến đây điều tra, ta khuyên ngươi tốt nhất ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, bằng không chống lệnh bắt chính là đại tội.
Y Chí Bính cười lạnh, trên người gia hỏa này một chút nguyên khí ba động cũng không có, chẳng lẽ biến thành phế nhân?
Lần này không có Bích Tử Ngang ra mặt giúp ngươi, xem ta làm sao bào chế ngươi.
Hắn vung tay lên, lệnh thủ hạ bắt người này lại.
Trước đó những nha dịch kia nhìn thấy sắp có thể bắt được hai mỹ nhân thiên kiều bách mị, kết quả gây trở ngại, từng cái đã sớm khó chịu, bọn họ không thấy rõ ràng vừa rồi phát sinh hết thảy, được chỉ thị liền nhào qua, trong mắt toát ra quang mang sắc dục.
- Không nên!
Vương bộ đầu quá sợ hãi, muốn ngăn cản đã muộn.
Tổ An tiện tay vung lên, một sợi kiếm khí bắn ra, trên người đám nha dịch tung tóe sương máu, như vải rách ngã xuống.
Y Chí Bính vừa mừng vừa sợ:
- Ngươi dám công nhiên đánh giết quan viên triều đình, ngươi xong! Lần này thần tiên cũng không cứu được ngươi!
Tang Thiến và Trịnh Đán cũng không nhịn được lo âu nhìn Tổ An, vừa rồi các nàng bó tay bó chân, cũng là vì lo lắng cái này.
Nhiều năm như vậy, Đại Chu luật pháp sâm nghiêm, dù ngươi bị oan uổng, cũng chỉ có thể chờ triều đình giải oan, bằng không chính là trọng tội, càng đừng đề cập tới công nhiên đánh giết nhân viên triều đình, này không khác gì mưu phản.
Tổ An không phản ứng đến hắn, mà hỏi thăm Trịnh Đán vừa rồi xảy ra chuyện gì.
Hắn vừa hồi kinh, suy nghĩ tới Tang phủ nhìn xem có tình báo gì không, kết quả vừa hay nhìn thấy Tang phủ hỗn độn, hai nữ rơi vào hiểm cảnh, thì nhất thời phẫn nộ.
Lúc này Trịnh Đán mới đại khái nói sự tình vừa rồi một lần.
Lúc này Y Chí Bính nhìn hai người thân mật như vậy, rốt cục kịp phản ứng:
- Ha ha, đều nói Tang gia xưa nay gia phong nghiêm ngặt, kết quả con dâu và ngoại nam đã sớm tư thông, vậy mà vừa rồi còn trang liệt nữ với lão tử!
Hiện tại Y Chí Bính rất tức giận, vừa rồi hắn đánh chủ ý cô tẩu kiêm thu, kết quả Tổ An đi ra chặn ngang một chân, nhìn ra được Trịnh Đán và đối phương quan hệ không tầm thường, thậm chí ngay cả Tang gia Đại tiểu thư nhìn về phía hắn, ánh mắt cũng tình ý kéo dài.
Con mẹ nó, muốn đoạt thức ăn của lão tử?