- Ngươi nói có thì có, lấy một sự tình chưa phát sinh định tội cho người khác, Khương Đình Úy, pháp luật triều đình chúng ta có điều này không?
Tổ An nhìn về phía Khương Bá Dương, đối phương là Đình Úy, tương đương với viện trưởng Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao ở hậu thế.
Khương Bá Dương vuốt ria mép:
- Luật pháp của bản triều, xác thực không có quy định như vậy.
Y Thuần nhìn Tổ An cười lạnh nói:
- Những năm này Ngọc Yên La vụng trộm vận chuyển vật tư cho Yêu tộc, cái này chứng minh thực tế, quan phương Vân Trung quận đã trình lên báo cáo, nếu ngươi còn chưa xem mà nói, kiến nghị ngươi đi xem một chút lại đến nói chuyện với ta.
- Sự kiện này ta cũng có chỗ lý giải.
Tổ An nói.
- Những cái kia chỉ là vật tư sinh hoạt cơ bản nhất, hơn nữa nàng có một nửa huyết thống Xà tộc, hơi chiếu cố đồng tộc không có gì lớn, phải biết nàng vận chuyển không có bất kỳ vật tư chiến lược gì, ngược lại không giống ít người...
Tề Vương nhướng mày, may mắn Y Thuần phản ứng cũng nhanh:
- Ngươi đừng nhìn trái mà nói phải, ai biết nàng có vận chuyển vật tư chiến lược hay không, hơn nữa coi như những vật tư sinh hoạt kia cũng là triều đình nghiêm cấm, ngươi nói nhăng nói cuội nhiều như vậy, còn không phải muốn phủ nhận mình không cấu kết với Yêu tộc?
Tổ An mỉm cười:
- Quan hệ tốt với Ngọc phu nhân một chút thì thành cấu kết Yêu tộc? Theo ta biết, năm đó Ngọc phu nhân phong hoa tuyệt đại, ở kinh thành diễm áp quần phương, bây giờ trên triều đình bao nhiêu người cùng nàng quan hệ không tệ, ngay cả hoàng thượng và Tề Vương, cũng từng là hảo bằng hữu của nàng, chẳng lẽ ngươi cũng muốn nói bọn họ cấu kết Yêu tộc.
Da mặt của Hoàng Đế và Tề Vương co rút, gia hỏa này là hết chuyện để nói, năm đó bọn họ xác thực đều là nô thần dưới váy của Ngọc Yên La, mỗi người đều muốn theo đuổi nàng.
Nhưng lúc đó hai người vì hoàng vị tranh đấu kịch liệt, cực kỳ chú trọng danh tiếng, không muốn vì một nữ nhân mà tổn hại danh tiếng chính trị.
Vương tôn trong kinh thành đều biết Hoàng Đế và Tề Vương tranh giành, cho nên coi như nghiêng đổ mỹ mạo của Ngọc phu nhân, từng cái cũng chỉ hiến ân cần, không ai dám dùng thủ đoạn khác.
Ngọc Yên La ở kinh thành nhiều năm, lại không ưu ái bất luận kẻ nào, sau đó phiêu nhiên rời kinh, cũng tương tự mang đi tưởng niệm của vô số đại thần.
Về sau biết nàng gả cho Vân Trung Quận Công, toàn bộ nam nhân của kinh thành chí ít hơn phân nửa đau lòng nhức óc.
Thậm chí có truyền ngôn nói ngày đó Hoàng Đế nổi trận lôi đình, nện mấy cái chén trà.
Tề Vương càng đóng cửa từ chối tiếp khách ba ngày mới khôi phục như lúc ban đầu.
Trong triều đình đa số người đều biết đoạn chuyện cũ này, từng cái lộ ra thần sắc mập mờ xem kịch.
Y Thuần ho khan:
- Khụ khụ, hoàng thượng và Tề Vương là nhân vật nào, ngươi làm sao có thể đánh đồng với bọn hắn. Năm đó huyết mạch Mỹ Đỗ Toa của Ngọc Yên La không người biết được...
- Thời điểm ta nhận biết nàng cũng không biết nàng có huyết mạch Mỹ Đỗ Toa nha.
Tổ An lập tức theo lời hắn nói.
- Hơn nữa Ngọc phu nhân có đại ân với ta, chuyện này hoàng thượng có thể làm chứng, một người có ân với ta, lại chưa từng làm ác, ta nhìn thấy nàng gặp rủi ro, làm sao có thể không trợ giúp, đây chẳng phải vi phạm với nhân nghĩa mà những năm này triều đình tuyên dương sao?
Từ xưa đến nay, triều đình phát dương chữ "Trung", chỉ bất quá Hoàng Đế khai quốc ngày xưa là thần tử Mạnh triều, từ trong tay Mạnh triều đoạt vị, thủ đoạn lại dơ bẩn, cho nên không tiện xách chữ "Trung", nên thay cái khác, ra sức phát dương "Hiếu" và "Nghĩa", mà nếu Tổ An có ơn không báo, hiển nhiên là thuộc về phạm trù bất nghĩa.
Có điểm tựa này, quan viên của Đông Cung lập tức lên tinh thần, từng cái giúp hắn nói chuyện, trích dẫn kinh điển, văn hóa tố dưỡng… để cho Tổ An cũng cảm thấy xấu hổ.
Y Thuần cau mày, tiểu tử này quả nhiên xảo quyệt, khó có thể đối phó:
- Nghĩa cũng phải nhìn đối tượng, nhân nghĩa với Yêu tộc, đó không phải là cấu kết Yêu tộc sao?
- Bố cục của Y đại nhân không nên nhỏ như vậy.
Tổ An bình tĩnh nói.
- Ngọc phu nhân bị người đuổi giết, ta hộ tống nàng rời đi, trong lúc vô tình gặp phải một vết nứt không gian, bên trong có quái thú khủng bố ở thế giới khác xâm lấn, gọi là Nghĩ Lân Tử Vong Nhuyễn Trùng, nhờ có Ngọc phu nhân trợ giúp, chúng ta mới có thể thành công đánh giết những quái thú xâm lấn kia, thuận tiện phong ấn vết nứt không gian, cứu vãn toàn bộ Vân Trung quận, thậm chí thiên hạ bách tính.
- Theo ta thấy, Ngọc phu nhân không chỉ không có tội, ngược lại cần được khen thưởng!
Lần này Tổ An trở về, sự tình muốn làm nhất là khôi phục thân phận cho Ngọc Yên La, để nàng có thể quang minh chính đại trở về, nàng ở Yêu tộc thường xuyên nhìn phương nam ngẩn người, tuy mỗi lần hỏi nàng nàng đều nói không có việc gì, nhưng chỉ cần không mù đều có thể nhìn ra vẻ hiu quạnh trong mắt nàng.