Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2826 - Chương 2826 - Phong Thiện Đại Điển (2)

Chương 2826 - Phong thiện đại điển (2)
Chương 2826 - Phong thiện đại điển (2)

- Chuyện này là thật?

Trong nháy mắt thân thể của Hoàng Đế nghiêng về phía trước, phóng tầm mắt nhìn thiên hạ, Yêu Hoàng là đối thủ duy nhất có khả năng đối kháng hắn, hai bên làm đối thủ nhiều năm như vậy, đột nhiên biết đối phương chết, lấy lòng dạ của hắn cũng cực kỳ chấn động.

- Ta tận mắt nhìn thấy...

Sau đó Tổ An kể sự tình Yêu Hoàng ở trong bí cảnh một lần, chỉ xóa tin tức đối phương chết ở trong tay mình, dù sao lúc đó thiên thời địa lợi nhân hoà chung vào một chỗ, tu vi thật sự của hắn vẫn kém Yêu Hoàng rất xa, nếu để người khác phòng bị, tiếp xuống sẽ cực kỳ phiền phức.

Dù như thế, nghe được toàn bộ quá trình, cả triều đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ, không nghĩ tới Bất Tri chi địa trong truyền thuyết lại thật tồn tại.

Chỉ có Bích Linh Lung dị sắc liên tục, nàng là cùng Tổ An vào bí cảnh kề vai chiến đấu, ân, đương nhiên chủ yếu là chân nàng ở trên vai đối phương, hoặc kẹp ở bên hông.

Chỉ sợ ở toàn trường, nàng là người duy nhất hoài nghi Tổ An không có nói thật, dù sao nàng tận mắt chứng kiến nam nhân này ở trong bí cảnh bộc phát ra lực chiến đấu như thế nào.

- Không nghĩ tới Yêu Hoàng lại chết như vậy.

Hoàng Đế có chút thất thần lẩm bẩm.

Lúc này Tổ An lại nói:

- Khởi bẩm bệ hạ, ta còn có quốc thư của tân nhiệm Yêu Hoàng, Yêu tộc hi vọng ngưng chiến với chúng ta, mặt khác Yêu Hoàng mới nguyện ý xưng chất với bệ hạ, đồng thời tiến cống hàng năm.

Đây cũng không phải ý chí của hắn, mà là ý kiến thống nhất của toàn bộ cao tầng Yêu tộc.

Lão Yêu Hoàng chết, toàn bộ Yêu tộc không có chiến lực đối kháng Triệu Hạo, nếu không hòa đàm, để Triệu Hạo đích thân đến, chỉ sợ sẽ làm cho toàn bộ Yêu tộc vạn kiếp bất phục.

Tuy tính khí của Yêu tộc táo bạo, nhưng không ngốc, bây giờ Yêu tộc ở vào hạ phong, ngắn ngủi cúi đầu và tiến cống, cũng không có cái gì không được, đợi tương lai Yêu Hoàng mới lớn lên, Yêu tộc góp nhặt đầy đủ thực lực lại trở mặt cũng không muộn.

- Làm sao có thể!

Tuy Tề Vương một mực bình tĩnh, nhưng giờ phút này lại không nhịn được kinh hô.

Nhân tộc và Yêu tộc phân tranh nhiều năm như vậy, tuy khu trục Yêu tộc đến phương bắc, nhưng Yêu tộc như tảng đá trong hầm cầu, vừa thúi vừa cứng, nhiều năm qua chưa từng yếu thế, nếu như đây là thật, sinh ra hậu quả với hắn mà nói khó có thể chịu đựng.

Đừng nói hắn, ngay cả Hoàng Đế cũng không tin, may mắn không cần hắn mở miệng, không ít đại thần phía dưới đều chỉ trích Tổ An ăn nói lung tung.

Lúc này Tổ An mới không chút hoang mang, từ trong ngực lấy ra một bọc sách:

- Nơi này có quốc thư của Yêu Hoàng mới, xen hoàng thượng xem qua.

Tất cả mọi người ngây ra, thậm chí không ít người nghiến răng, ngươi lấy ra sớm một chút không được sao, lại để chúng ta phản bác một hồi mới lấy, đây là muốn đánh mặt?

Hoàng Đế đã không kịp đợi thái giám đi lấy, tay khẽ hấp, quốc thư bị thu tới mở ra xem, cái đồ chơi này không có khả năng làm giả, đặc biệt là Quốc Tỷ cùng với con dấu tư nhân của Yêu Hoàng.

Sau khi xem xong, hắn nhịn không được cười lên ha hả, thậm chí tiếng cười quanh quẩn toàn bộ kinh thành, làm cho không ít dân chúng kỳ quái.

Quần thần ai còn không biết chuyện gì xảy ra, ào ào hành lễ:

- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Lúc này Bích Tề giống như tỉnh ngủ khởi bẩm:

- Những năm này bệ hạ hoành tảo bát hoang lục hợp, bây giờ thậm chí để Yêu tộc thần phục, công tích vĩ đại như thế, có thể nói tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, có thể nói là vạn cổ nhất đế, theo ý thần, nên cử hành phong thiện đại điển, báo tin vui cho thiên hạ!

Những đại thần khác muốn vỗ nát đùi, cái mông ngựa này sao mình lại không nghĩ đến, vội vàng thỉnh cầu Hoàng Đế cử hành phong thiện đại điển.

Từ khi Nhân tộc đại hưng đến nay, phong thiện đại điển cực kỳ thần thánh, từ xưa đến nay trong năm tháng dài dằng dặc, không biết bao nhiêu Đế Vương, nhưng dám cử hành phong thiện đại điển chỉ rải rác hai ba người mà thôi, mỗi một người đều có công tích to lớn, cho nên châu ngọc phía trước, Đế Vương hậu thế tự biết kém xa, không ai dám coi trời bằng vung tùy ý phong thiện.

Ngay cả Triệu Hạo đã làm đến thiên hạ vô địch, trước đây ít năm cũng không dám nghĩ chuyện này.

Nhưng bây giờ hết thảy tựa hồ đều có thể thực hiện.

Trong lòng Triệu Hạo mừng rỡ, nhưng miệng lại giả vờ từ chối, quần thần phía dưới ai không phải nhân tinh, vội vàng khuyên cử hành phong thiện.

Tuy Hoàng Đế còn chưa đáp ứng, nhưng mọi người đều biết hắn đã động tâm.

Nhìn cả triều náo nhiệt, Y Thuần trợn tròn mắt, tất cả mọi người cao hứng như vậy, ai còn nhớ nhi tử ta chết?

Lúc này nội tâm rét lạnh hơn hắn chỉ sợ chỉ có Tề Vương, qua nhiều năm như vậy hắn vì tranh đấu với Hoàng Đế, có thể nói bỏ bao công sức tạo nên danh tiếng Hiền Vương, khắp nơi như giẫm trên băng mỏng, lại thêm tâm phúc của Tiên Hoàng ủng hộ, mới miễn cưỡng ở trên thế lực và danh vọng địa vị ngang hàng Hoàng Đế.

Bình Luận (0)
Comment