Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2933 - Chương 2933 - Báo Đáp (2)

Chương 2933 - Báo đáp (2)
Chương 2933 - Báo đáp (2)

Nói đến Tiêu Dao Lầu vì an toàn, phương thức liên hệ cực kỳ phức tạp, may mắn có ngọc bài này bớt rất nhiều thời gian.

Trong xe ngựa dưỡng thần không lâu, xe ngựa dừng lại.

- Khách quý, đã đến.

Tổ An xuống xe, ngoài ý muốn phát hiện xe ngựa dừng ở trong một thông đạo, cách đó không xa chính là Tiêu Dao Lầu.

Khách nhân bình thường đi qua sẽ bị che mắt, sau đó lại đi thông đạo thật dài, không nghĩ tới có ngọc bài này, có thể trực tiếp đến dưới cửa lầu.

Rất nhanh có thị nữ xinh đẹp ra đón:

- Khách quý, mời vào trong…

Hắn được đưa đến gian phòng lộng lẫy nhất, sau khi đóng cửa phòng, thị nữ mỉm cười hỏi:

- Hôm nay có một buổi đấu giá, bên trong có không ít trân phẩm xuất thế, khách quý muốn đi chơi trước không.

- Không hứng thú, ta tìm người.

Tổ An lắc đầu, lần trước tham gia buổi đấu giá gây một đống sự tình, lần này hắn không muốn phức tạp.

Thị nữ ra vẻ ta hiểu:

- Khách quý có quen biết cô nương?

Tới nơi này không tham gia đấu giá, nhìn khí chất của hắn hẳn không phải đến đánh bạc, vậy chỉ còn loại hình tiếp theo.

Thậm chí nàng còn nóng lòng muốn thử, nếu người này không có quen biết, vậy mình tự tiến cử giường chiếu, người này là khách nhân thân phận tôn quý, còn anh tuấn như thế, hoàn toàn không giống những ngọc bài khác vừa già vừa xấu, nếu có thể chiếm được niềm vui của hắn, thu ta làm thiếp thì chết cũng đáng...

- Ta tìm người, một cô nương tên Đường Điềm Nhi.

Tổ An nói thẳng, đồng thời có chút lo lắng, tựa hồ Đường Điềm Nhi là Đại tiểu thư của Trấn Hải Thương Hội, đến Tiêu Dao Lầu chỉ là do hứng thú, chưa hẳn mỗi lần đều có thể tìm được nàng.

Nghe hắn nói, thị nữ kia có chút thất vọng:

- Đường Điềm Nhi, trong lầu tựa hồ không có người này.

Tổ An nhíu mày, suy nghĩ có lẽ nàng không dùng tên thật, nên hình dung đặc thù của Đường Điềm Nhi.

Thị nữ bừng tỉnh đại ngộ:

- Nguyên lai khách quý nói là Đường tỷ tỷ, bất quá chỉ sợ khách quý phải thất vọng, Đường tỷ tỷ phải chủ trì buổi đấu giá, chỉ sợ không đến được, hơn nữa xưa nay nàng không tiếp khách...

Tổ An nhét một thỏi bạc cho nàng, khẽ cười nói:

- Ngươi nói cho nàng số ngọc bài của ta, nàng sẽ tới.

Thị nữ kia kinh ngạc, bất quá cảm nhận được đối phương khí độ bất phàm, nên không dám nói nhiều:

- Vâng.

Mặc dù không có thành công tự tiến cử, nhưng được một thỏi bạc lớn như vậy cũng tốt.

Bất quá chỉ sợ hắn phải thất vọng, cho tới bây giờ Đường tỷ tỷ không tiếp khách, trước kia cũng có khách nhân ngọc bài nhìn trúng nàng, nhưng không có kết quả.

Tổ An nhắm mắt dưỡng thần, nhưng không bao lâu đã mở mắt.

Tiếng bước chân gấp rút truyền đến, cửa bị đẩy ra, một nữ tử nét mặt vui cười xuất hiện ở trong phòng.

Tuy không phải lần đầu tiên gặp, nhưng Tổ An vẫn bị nụ cười ngọt ngào của nàng mê hoặc, khiến tâm tình người ta kìm lòng không được trở nên tốt đẹp, khó trách Tú Y Sứ Giả chỉ nhớ nụ cười ngọt ngào này.

- Vốn có tỷ muội đến nói cho ta, ta còn không tin, không nghĩ tới thật là ngươi.

Trong giọng nói của Đường Điềm Nhi tràn ngập kinh hỉ.

Tổ An mỉm cười:

- Đường cô nương, đã lâu không gặp, vẫn xinh đẹp như thế.

Đường Điềm Nhi hừ một tiếng:

- Ngươi cái tên không có lương tâm này, đã nhìn thân thể người ta, kết quả hiện tại còn Đường cô nương Đường cô nương xa lạ như thế. Ngươi có biết ta vì gặp ngươi, còn cố ý bỏ chủ trì buổi đấu giá bên ngoài không, không biết sẽ gây ra phiền phức bao lớn.

Tổ An nhất thời xấu hổ, lúc đó ở Vân Trung quận bị người đuổi giết, chạy trốn tới phòng nàng, sau đó mượn thùng tắm của nàng yểm hộ mình vượt qua kiểm tra.

- Được rồi, nể tình ngươi cố ý gửi cho ta một bộ Yên Chi Khấu, coi như có chút lương tâm, bản cô nương miễn cưỡng tha thứ ngươi.

Nàng trực tiếp ngồi ở bên cạnh Tổ An, lấy tay nâng quai hàm, đôi sáng ngời to nhấp nháy đánh giá hắn, tựa hồ đang nhìn đồ chơi mình yêu thích nhất.

Tổ An xém chút cảm động khóc, lúc trước mình mua mười bộ Yên Chi Khấu, ai biết đưa một vòng, lại bởi vì đủ loại nguyên nhân không có tặng được, bây giờ rốt cục có người biết hàng.

- Đúng rồi!

Bỗng nhiên Đường Điềm Nhi vỗ đầu, dường như nhớ tới cái gì, ở trong Túi Trữ Vật tìm tòi một trận, sau đó lấy ra một chùm hoa phơi khô.

- Trước đó ngươi nói Thanh Hoạch Hoa, ta phí sức chín trâu hai hổ mới từ bên Yêu tộc lấy được, nghe người Phúc Khắc Tư Thương Hội nói, xém chút bị một đám cường đạo đoạt, cũng coi như vận khí của ngươi tốt...

Nghe nàng líu ríu tranh công, thần sắc Tổ An cổ quái, Phúc Khắc Tư Thương Hội?

Ban đầu ở Thanh Khâu Quốc, mình chạy đến Phúc Khắc Tư Thương Hội mua Thanh Hoạch Hoa, kết quả đối phương nói nhóm hàng sau cùng đã bị khách quý đặt trước, không nghĩ đến là Đường Điềm Nhi đặt trước đưa cho mình.

Trong lòng hắn ấm áp:

- Đa tạ Điềm Nhi muội muội…

Đường Điềm Nhi nhíu mũi:

- Chỉ cảm ơn đơn giản như thế, không có thành ý?

Bình Luận (0)
Comment