- Yên tâm đi, hiện tại hắn là khâm sai của triều đình, mặc kệ là Vương Vô Tà hay những chưởng môn khác, không ai dám để hắn xảy ra chuyện.
Vân Gian Nguyệt lại bổ sung.
- Hơn nữa coi như những người này mặc kệ, những thanh niên kia cùng tiến lên, cũng không phải đối thủ của tiểu tử này.
Lúc này Thu Hồng Lệ mới buông lỏng một hơi, đồng thời kỳ quái, vì sao cảm giác sư phụ còn có lòng tin với A Tổ ơn ta?
Bên Bích Lạc Cung, hai mắt Bùi Miên Mạn bộc phát ra hào quang vừa mừng vừa sợ, không nghĩ đến sẽ ở chỗ này gặp A Tổ!
Thật sự là ông trời có mắt, đây chính là mệnh trung chú định trong truyền thuyết nha?
- Làm sao thế?
Hỏa Linh sư thái cảm nhận được đồ đệ kích động, nghi ngờ hỏi.
- Không có gì, chỉ nghĩ đến thi đấu sắp tới, có chút hưng phấn mà thôi.
Bùi Miên Mạn không dám nói thật, nàng biết năm đó sư phụ vì tình gây thương tích, bây giờ rất cừu thị nam nhân, nếu nói cho nàng quan hệ của mình và A Tổ, không biết sẽ sinh ra bao nhiêu sóng gió.
Đúng lúc này, bên Ly Hận Thiên có một bóng người cao to đứng lên:
- Ta phản đối!
Không ít nữ đệ tử hai mắt tỏa sáng, vị sư huynh này thật đẹp.
Lẫn nhau nghe ngóng, rất nhanh biết hắn là Chích Nhân đại danh đỉnh đỉnh, hơn nữa biết hắn bởi vì sự tình của Sở Sơ Nhan mà đồi phế.
Từng cái đau lòng nhức óc, Chích Nhân ca ca mau tới trong ngực ta đi!
Đồng thời trong lòng không khỏi tức giận bất bình, Sở Sơ Nhan kia không khỏi quá tâm cơ, rõ ràng đã là vợ người, lại giả thành thiếu nữ thanh thuần thông đồng tài tuấn của các tông môn.
Sự tình Sở Sơ Nhan là tình nhân đại chúng của Đạo Môn chín tông, mọi người lòng dạ biết rõ, rất nhiều sư huynh đệ thích nàng, ngày bình thường bởi vì Sở Sơ Nhan quá đẹp, làm mọi người cũng có chút tự ti mặc cảm.
Nhưng bây giờ biết nàng gả cho người khác, bọn họ nhất thời có lực lượng, cái khác không nói, bản cô nương chí ít vẫn là hoàng hoa khuê nữ, chí ít còn cái màng kia, một khi phát hiện thế mạnh của mình, liền bắt đầu ghét hận Sở Sơ Nhan.
- Ngươi phản đối cái gì?
Trên mặt Vương Vô Tà có chút khó coi, hôm nay liên tiếp bị vãn bối phản bác, ta không muốn mặt mũi sao?
Chích Nhân hít sâu một hơi, chỉ vào Tổ An nói:
- Người khác đều là tiền bối đức cao vọng trọng trong giang hồ, làm trọng tài của Đạo Môn thi đấu, chúng ta tự nhiên tâm phục khẩu phục, nhưng Tổ An này tuổi tác còn không lớn bằng chúng ta, tu vi thường thường không có gì lạ, có tài đức gì đặt song song với chư vị tiền bối, làm trọng tài cho đại hội?
- Ta cũng phản đối!
Lúc này Lâu Ngũ Thành cũng đứng lên.
- Ta cũng cảm thấy Tổ An không có tư cách làm trọng tài của đại hội lần này.
Trước đó nhìn tiểu bạch kiểm Chích Nhân kia khó chịu, hôm nay ngược lại có chút bội phục dũng khí của hắn.
Chích Nhân liếc hắn một cái, nghĩ thầm hôm nay gia hỏa này nhìn thật thuận mắt, thậm chí hai người có một loại cảm giác cùng chung chí hướng.
Bạch Ngọc Kinh Lý Trường Sinh âm thầm nhíu mày, hắn tự nhiên biết đồ đệ ưa thích đệ tử của sư muội, nhưng không nghĩ tới hắn ở thời điểm trọng yếu như vậy sẽ cùng tình địch tranh giành tình nhân, trong lòng không khỏi thất vọng.
Đương nhiên hắn rõ ràng tu luyện Trường Sinh Kiếm, nhuệ khí rất trọng yếu, lúc này không tiện đi ra răn dạy làm hắn tan nhuệ khí, chỉ có thể nhìn sự tình phát triển.
Lúc này Chích Nhân cao giọng nói:
- Chỉ cần vị Tổ đại nhân này có thể đánh thắng ta hay Lâu huynh, ta liền tâm phục khẩu phục, nguyện thừa nhận tư cách trọng tài của hắn, đồng thời xin lỗi hắn.
Lâu Ngũ Thành gật đầu:
- Không sai, ta thậm chí có thể nhường hắn ba chiêu!
Những ngày này hai người nghĩ tới nữ thần của mình rất có thể sớm đã thành đồ chơi của người khác, trong lòng sớm đã nhịn một đoàn tà hỏa, muốn nhân cơ hội này giáo huấn gia hỏa kia, để Sở Sơ Nhan nhìn xem nam nhân kia đến cùng phế vật như thế nào.
Vương Vô Tà có chút khó xử, nói thật, nội tâm hắn cũng cảm thấy Tổ An không xứng, nhưng đối phương là mình mời tới làm khách quý, thời điểm nào đến phiên mấy hậu bối kia nghi vấn?
Đang muốn quát lớn, đã thấy Tổ An tùy ý dựa vào ghế, vẻ mặt khinh miệt nói:
- Các ngươi cũng xứng giao thủ với ta?
Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao, giữa sân không ít người thầm mắng hắn không biết xấu hổ.
Bùi Miên Mạn lo lắng, nghĩ thầm A Tổ làm sao vậy, cảm giác không thấy nguyên khí ba động trên người hắn?
Lấy thực lực trước kia của hắn, đối phó Chích Nhân và Lâu Ngũ Thành không thành vấn đề, nhưng bây giờ chỉ sợ...
Bỗng nhiên sắc mặt nàng trở nên kiên nghị, nếu hai người này khinh người quá đáng, mình liều mạng bị sư phụ trách phạt, cũng phải đi bảo hộ A Tổ.
Lúc này Vạn Quy Nhất cười nhìn Vạn Thông Thiên nói:
- Phụ thân, ta thích tính cách của tiểu tử này.
Thần sắc của Vạn Thông Thiên cổ quái:
- Tiểu tử này quả thật có chút can đảm, bất quá trang bức cũng phải nhìn thực lực.