Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2977 - Chương 2977 - Ước Ao Ghen Tị (2)

Chương 2977 - Ước ao ghen tị (2)
Chương 2977 - Ước ao ghen tị (2)

...

Có điều rất nhanh những người này nghị luận đều bị sợ hãi thán phục thay thế, bởi vì tay Bùi Miên Mạn đè ở trên thủy tinh khảo nghiệm.

Phía trên phát ra tia sáng chói mắt, Cửu phẩm!

Đại cô nương nũng nịu này lại là Cửu phẩm!

Giữa sân, vô số đệ tử ngày thường tự cho mình siêu phàm đều thất hồn lạc phách, mình nhiều năm như vậy là tu luyện trên thân chó sao?

Ngay cả đám người Vương Vô Tà cũng nhịn không được liếc nhìn nàng một cái, Bích Lạc Cung trừ Vạn Quy Nhất ra, lại còn có đệ tử tư chất xuất chúng như thế, chẳng lẽ tương lai Bích Lạc Cung muốn trở thành cửu tông đệ nhất?

Chỉ có Hỏa Linh sư thái đắc ý hất cằm, vẻ mặt kiêu ngạo hưởng thụ ánh mắt hâm mộ từ các phương.

‏‎‏‎‏‏‎‎‏‏‎‎ Thu Hồng Lệ nhịn không được lầu bầu nói:

- Sư phụ, có phải Thiên Ma Mị Âm của Thánh Giáo chúng ta có vấn đề gì hay không?

Vẻ mặt Vân Gian Nguyệt nghi hoặc:

- Đương nhiên không có, vì sao ngươi hỏi như vậy?

- Trước đó ta vì tu luyện mà bế quan, lại không thể gặp Tổ đại ca, còn nhiều lần xém chút tẩu hỏa nhập ma, mới tu luyện đến trình độ bây giờ, người ta nhìn tựa hồ không có trải qua những thứ này, không phải cũng dễ dàng đạt đến trình độ như ta sao.

Thu Hồng Lệ hoài nghi tâm pháp của Thánh Giáo kém Huyền Môn Chính Tông của người ta.

Vân Gian Nguyệt xém chút tức chết:

- Thứ nhất, hiện tại tu vi của nàng còn không đuổi kịp ngươi; thứ hai, đối phương khẳng định cũng có kỳ ngộ gì mới nhanh như vậy, tốc độ tu luyện này tuyệt đối không phải đệ tử của Bích Lạc Cung có thể đạt tới.

Nhân vật như Vạn Quy Nhất, từ nhỏ được toàn bộ tông môn dốc lực bồi dưỡng đương nhiên có thể đạt tới, nhưng thời gian Bùi Miên Mạn vào Bích Lạc Cung không dài, theo lý mà nói là không thể nào có tốc độ nhanh như vậy, như vậy chỉ có kỳ ngộ đặc thù mới giải thích được.

- A...

Thu Hồng Lệ than thở, hiển nhiên không quá tin tưởng loại thuyết pháp này.

Tiếp xuống một đoạn thời gian, những đệ tử kiểm tra không có ai tu vi vượt qua Bùi Miên Mạn, thẳng đến Ly Hận Thiên Chích Nhân.

- Cửu phẩm đỉnh phong!

Ngay cả Phùng Vô Thường cũng liếc nhìn hắn một cái, tuy tiểu tử này nhìn giống tiểu bạch kiểm, nhưng thiên tư là thật cao, toàn bộ thế hệ trẻ tuổi của Chính Dương Tông, trừ Ngô Tiểu Phàm, còn lại đều kém xa hắn.

- Thủ tịch đệ tử không hổ là thủ tịch đệ tử.

Những đệ tử ở xung quanh hắn bắt đầu nghị luận, thảo luận lần này người nào khả năng đoạt giải nhất.

- Ta ủng hộ Chích Nhân ca ca!

- Ta lại cảm thấy Lâu Ngũ Thành càng có hi vọng, hắn được Trường Sinh Kiếm chân truyền, lần này có thể tận mắt nhìn thấy uy lực của Trường Sinh Kiếm.

- Ngô Tiểu Phàm mới là thế hệ trẻ tuổi đệ nhất nhân của Đạo Môn chín tông?

- Thôi đi, còn không phải bởi vì Chính Dương Tông thổi ra, ta thấy Bích Lạc Cung Vạn Quy Nhất không kém hắn.

...

Rất nhanh từng thủ tịch đệ tử của chín tông đều ra sân.

Bạch Ngọc Kinh Lâu Ngũ Thành, Cửu phẩm đỉnh phong;

Côn Lôn Hư Lương Lăng, Cửu phẩm đỉnh phong.

La Phù Sơn La Đông Giang, Cửu phẩm trung kỳ.

Thanh Hư Phủ Thu Thiền Tử, Cửu phẩm trung kỳ.

Không Minh Đảo Bành Vô Diễm, Cửu phẩm trung kỳ.

Thái Huyền Động Thạch Đính Thiên, Cửu phẩm trung kỳ.

...

Trong đó Không Minh Đảo Bành Vô Diễm còn gây nên sóng gió không nhỏ, bởi vì người tu hành tập hợp thiên địa nguyên khí vào một thân, bình thường da thịt khí sắc đều rất tốt, dù không hoàn toàn là soái ca mỹ nữ, cũng tuyệt đối không xấu.

Nhưng Bành Vô Diễm này quá xấu, khiến người ta liếc nhìn một cái liền không nguyện ý nhìn lần thứ hai.

Những ngày này mọi người nhìn quen Bạch Ngọc Kinh Sở tiên tử, Bích Lạc Cung Bùi cô nương, thậm chí còn có Ly Hận Thiên Thải Điệp quận chúa, đều là đại mỹ nữ nhất đẳng, lại nhìn thấy Bành Vô Diễm này, mọi người nhất thời cảm thấy đối lập mãnh liệt.

Tổ An hơi nghi hoặc, vừa rồi hắn phát giác Bành Vô Diễm kia không lộ ra dấu vết nhìn mình vài lần, mình rõ ràng không quen nàng, vì sao chú ý ta như thế?

Chẳng lẽ bởi vì ta đẹp trai?

Có điều rất nhanh giữa sân lại bộc phát ra tiếng kinh hô, ‏‎‏‎‏‏‎‎‏‏‎‎ bởi vì Chính Dương Tông Ngô Tiểu Phàm đi khảo nghiệm.

Ngô Tiểu Phàm mày rậm mắt to, tướng mạo bình thường, nhìn là biết loại người thành thật, nhưng tu vi của hắn lại tuyệt đối không bình thường.

Tông Sư!

Trẻ tuổi như vậy đã là Tông Sư, tốc độ tu hành này chỉ sợ tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.

Mấy chưởng môn, trưởng lão của chín tông chúc mừng Vương Vô Tà, thần sắc hâm mộ ghen ghét có thể nói lộ rõ trên mặt.

Vương Vô Tà trên miệng khiêm tốn hời hợt, nhưng trong lòng sắp vui vẻ nở hoa, một bộ tiếp tục khen đi, ta thích nghe.

Chỉ có Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt bình thản, nếu là lúc trước, hai nàng xác thực sẽ sợ hãi thán phục, nhưng gặp qua yêu nghiệt Tổ An kia, Ngô Tiểu Phàm này liền kém xa.

Hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Tổ An, trong mất ẩn chứa tình cảm phức tạp, có tự hào, có cảm khái, có bất đắc dĩ…

Bình Luận (0)
Comment